Thiên Túc: "..."
...
Tiêu Phục Huyên: "..."
––––––
Vì thế Ninh Hoài Sam ngoài cửa sổ lại thấy một đường kiếm khí quét ra: Nói chuyện.
Ninh Hoài Sam: "..."
Được thôi.
Ninh Hoài Sam cũng không hỏi vì sao một hai phải quét chữ ra, quét thì quét đi, dù sao cũng không phải kiếm khí của hắn.
...
Lần này không biết vì sao qua một hồi lâu cũng chưa có hồi âm.
Ninh Hoài Sam: "?"
Chiếu theo tính tình gấp gáp thường ngày hắn đã muốn nhướng người nhìn vào trong, tại sao trả lời câu được câu không? Lời này có vấn đề gì sao? Không có mà.
Ninh Hoài Sam mù quáng do dự trong chốc lát.
Người trong phòng cuối cùng cũng đáp lại.