Trương Giải Phóng nhíu mày nhìn về phía tàng thư các, ông ta không hiểu tại sao Vũ Phong lại đột nhiên đi về hướng tàng thư các là để làm gì.
- Người này tới đây không biết là có việc gì mà tại sao lại gấp gáp như vậy, không phải vẫn còn đang bế quan tìm cơ hội đột phá Trúc Cơ hay sao.
Trương Giải Phóng nhẹ nhàng nhún chân một cái, thân hình đã trực tiếp lướt đi.
Vũ Phong bước đi hơi nhanh tiến về phía trước, địa điểm mà ông ta cảm nhận được ấn ký thần thức của bản thân chính là ở bên trong tàng thư các. Tàng thư các này ông ta cũng đã từng có dịp đi qua bên đó cho nên có thể nhớ rõ.
Vũ Phong thầm nghĩ phải bắt cái tên đã giết chết con trai của ông ta về phủ rồi trực tiếp tiền hành bức cung. Ông ta không biết con trai của ông ta rốt cục là vì bảo vật gì trên người của học viên kia mà xảy ra xô xát. Nhưng mà ông ta nghĩ để có thể khiến cho con trai của ông ta bất chấp mạo hiểm đạt được như vậy thì có lẽ đó cũng là thứ tốt. Con trai của ông ta sống ở trong phủ thành chủ cũng đã lâu, rất nhiều thứ đồ tốt cũng đã nhìn thấy qua, cho nên để có thể khiến cho con trai của ông ta nổi lòng tham thì có lẽ cũng phải là món đồ gì đó quý giá.
Vũ Phong cũng lại đột nhiên nhíu mày, trên người của một học viên Tụ Khí tầng năm thì rốt cục có thứ đồ gì tốt cơ chứ. Nhưng mà cho dù không có đồ gì tốt thì ông ta cũng phải bắt kẻ đó về, sau đó khiến cho kẻ đó sống không bằng chết.
Vũ Phong đột nhiên tăng cước bộ đi về phía tàng thư các.
- Vũ thành chủ xin dừng bước.
Ngay lúc Vũ Phong vừa mới tăng tốc độ một chút thì liền nghe thấy một tiếng gọi lại ở đằng sau. Vũ Phong nghe vậy thì liền nhíu mày, sau đó liền quay người lại nhìn về phía sau.
Ngay khi Vũ Phong quay người nhìn về phía sau thì liền nhìn thấy một bóng người đang đi tới. Rất nhanh Vũ Phong cũng đã nhận ra người vừa gọi mình là ai, không ai khác chính là Trương Giải Phóng.
Trương Giải Phóng cũng là từ đằng xa nhìn thấy Vũ Phong thì liền lên tiếng gọi lại. Ngay khi Trương Giải Phóng nhìn thấy Vũ Phong thì trong lòng thầm nhủ quả nhiên Vũ Phong đã đột phá tiến vào Trúc Cơ kỳ rồi, nếu không thì có lẽ bây giờ ông ta vẫn còn đang ở trong phủ thành chủ bế quan chờ ngày đột phá.
Mà Trương Giải Phóng đồng thời cũng là nghi hoặc, đáng lẽ ra sau khi Vũ Phong đột phá tới Trúc Cơ kỳ rồi thì phải là ở nhà chuẩn bị tiệc rượu rồi phát thư mời tới các nơi để thông báo rằng ông ta mới đột phá tới Trúc Cơ. Nhưng tại sao sau khi ông ta vừa mới đột phá tới Trúc Cơ kỳ rồi thì lại liền im lặng không nói một tiếng nào mà trực tiếp đi vào bên trong Hoài Nam Nhị Tinh học viện như vậy.
Mà Trương Giải Phóng thấy dáng vẻ của Vũ Phong dường như cũng có chút gấp gáp, Trương Giải Phóng không hiểu tại sao Vũ Phong lại đột nhiên tới Hoài Nam Nhị Tinh học viện rồi làm ra vẻ thần thần bí bí như vậy.
Bình thường Vũ Phong này mặc dù có chuyện gấp gì đó nhưng cũng là cho người đưa thư gửi tới học viện để thông báo. Vậy mà không hiểu sao hôm nay chẳng những không cho người đưa thư gửi tới học viện mà còn trực tiếp xông vào học viện như vậy.
Trương Giải Phóng thấy có phải Vũ Phong này sau khi tăng cấp tới Trúc Cơ kỳ thì liền thấy bản thân bá đạo rồi, không cần phải kiêng nể gì mà có thể tùy ý ra vào bên trong học viện hay không đây. Chẳng lẽ ông ta không biết rằng mặc dù ông ta tăng cấp tới Trúc Cơ rồi nhưng khi ông ta đi vào bên trong học viện thì vẫn có thể bị người khác phát giác hay sao.
Trương Giải Phóng thầm nghĩ Vũ Phong này rốt cục đột nhiên tới Hoài Nam Nhị Tinh học viện vào giờ này là có ý gì đây.
Vũ Phong thấy Trương Giải Phóng đang từ phía xa đi tới thì cũng ôm quyền chào một tiếng.
- Hóa ra là Trương lão sư.
Trương Giải Phóng thấy Vũ Phong ôm quyền chào mình thì bản thân cũng đồng đạng như vậy rồi chào lại một tiếng. Trương Giải Phóng vẻ mặt tươi cươi nhìn Vũ Phong nói:
- Chúc mừng Vũ Phong thành chủ đã thành công đột phá tới Trúc Cơ kỳ a.
Vũ Phong nghe vậy thì cũng liền cười đáp:
- Cảm ơn lời chúc của Trương lão sư, Vũ Phong cũng là nhờ vận khí mới có thể thành công đột phá Tụ Khí kỳ mà tiến vào Trúc Cơ kỳ.
- Được rồi, vậy chúng ta cũng là không nói về việc này nữa. Ta cũng rất muốn hỏi là tại sao đột nhiên Vũ thành chủ lại tới Hoài Nam Nhị Tinh này đi dạo như vậy. Nếu như Vũ thành chủ thông báo trước với ta một tiếng, thì ta cũng thể bỏ chút thời gian ra mà đi tham quan học viện cùng với Vũ thành chủ.
Trương Giải Phóng nhìn Vũ Phong khách sáo nói.
Vũ Phong thần sắc cũng là giảm đi khá nhiều, sau đó thở dài một hơi rồi nói:
- Ta thực ra cũng không phải là tới đây để đi dạo, chỉ là đột nhiên trong nhà xảy ra chút chuyện nên mới phải tới đây để giải quyết.
- Ồ, không biết là trong nhà Vũ thành chủ đột nhiên xảy ra chuyện gì mà lại cần tới Hoài Nam Nhị Tinh học viện của chúng ta giải quyết vậy. Nếu như thực sự có chuyện quan trọng mà nói thì chỉ cần thông báo với chúng ta một tiếng, nếu như có thể giúp được Hoài Nam Nhị Tinh học viện của chúng ta sẽ hết sức ra tay tương trợ.
Trương Giải Phóng thấy Vũ Phong đột nhiên thở dài thì liền ra vẻ hiếu kỳ hỏi.
Vũ Phong ban đầu cũng không định nói ra chuyện này. Ông ta tính là đi vào bên trong Hoài Nam Nhị Tinh học viện âm thầm bắt cái học viên đã giết con trai của mình rồi liền đi ngay. Nhưng mà ai ngờ mấy tên gác cổng kia lại nhiều chuyện như vậy, lại kinh động tới cả Trương Giải Phóng. Chuyện đã tới nước này ông ta cũng không thể không kể hết mọi chuyện ra:
- Chẳng là, đứa con trai của ta mới hồi chiều hôm nay xảy ra xung đột với người khác, rồi đột nhiên bị người ta giết. Ta là đang đi tìm bắt kẻ đó về để đền tội cho con trai ta.
Trương Giải Phóng lúc đầu nghe thấy Vũ Phong kể rằng con trai của ông ta bị giết thì cũng liền cười thầm ở trong lòng. Vũ Phi kia hắn đương nhiên biết, từ lâu sớm đã ngông cuồng thành tính, nay bị người ta giết đi thì cũng không quá đáng. Nhưng mà Trương Giải Phóng nghe tới phía sau thì liền nhíu mày, Vũ Phong kia muốn tìm kẻ giết con trai của mình thì sao lại tới đây, đáng lẽ ông ta phải tới chỗ khác điều tra mới đúng chứ, chẳng lẽ…
Trương Giải Phóng giả vờ sửng sốt nói:
- Cái gì, sao con trai của Vũ thành lại đột nhiên xảy ra chuyện không may như vậy, không ngờ trong thành này lại có kẻ ngông cuồng đến mức dám giết con trai của Vũ thành chủ hay sao. Nhưng mà không phải ngài cũng là nên đi tìm hiểu chuyện này hay sao, tại sao đột nhiên lại tới Hoài Nam Nhị Tinh học viện của chúng ta…
Nói tới đây Trương Giải Phóng liền dừng lại nhìn Vũ Phong.
Vũ Phong nghe vậy thì giọng nói cũng có chút tức giận:
- Ta cũng là đang rất bực mình về chuyện này, không ngờ lại có kẻ dám cả gan trèo lên đầu của ta mà giết con trai ta. Ta đứa con trai này mặc dù không được dạy giỗ đàng hoàng nhưng nó cũng là đứa con trai duy nhất của ta, ta cũng là tại ở trên người của nó gắn một cái ấn ký thần thức. Kẻ kia sau khi giết chết con trai của ta thì ấn ký thần thức này cũng dính lên trên người của hắn, mà theo như ta cảm nhận được thì hung thủ giết chết con trai của ta cũng là đang ở bên trong Hoài Nam Nhị Tinh học viện này.
Trương Giải Phóng vừa mới nghe xong thì cũng liền hiểu ra, quả nhiên giống với suy đoán của ông ta, kẻ đã giết Vũ Phi chính là một cái học viên ở bên trong học viện. Mà nghĩ tới đây Trương Giải Phóng cũng liền nhíu mày, trong học viện này còn có người có thể giết chết được Vũ Phi hay sao.
Vũ Phi kia đường đường cũng là một người có tu vi Tụ Khí tầng thứ năm, nếu như nói cao thì cũng không phải cao, mà thấp thì cũng không phải thấp. Nhưng nếu như tính ra thì có lẽ ở trong thành Hoài Nam này cũng không cần phải kiêng kị quá nhiều người, bởi vì tu sĩ trong Hoài Nam thành này đa phần đều là những tu sĩ cấp thấp rải rác từ Tụ Khí tầng thứ nhất tới Tụ Khí tầng thứ ba thứ tư, những người có thể đạt tới tu vi Tụ Khí tầng năm giống như Vũ Phi thì cũng rất là hiếm thấy.
Nếu như ngày trước người học viên tên Hoàng Lăng do chính tay Trương Giải Phóng đào tạo vẫn còn ở Hoài Nam Nhị Tinh học viện này thì có lẽ Vũ Phi kia vẫn còn có người phải kiêng kị. Nhưng Hoàng Lăng này cũng đã đi tới Minh Khai Ngũ Tinh học viện rồi nên ở trong thành Hoài Nam này làm gì mà còn người có thể so sánh được với Vũ Phi đây. Vậy mà Vũ Phong lại nói con trai của ông ta bị người ở bên trong học viện giết chết, điều này thật khiến cho Trương Giải Phóng phải suy nghĩ. Trương Giải Phóng có chút nghi hoặc mà nhìn về phía Vũ Phong hỏi:
- Vũ thành chủ nói lời này là thật !!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK