Vô Danh nhìn phía bên ngoài đại sảnh thì thấy đã có rất nhiều tu sĩ tới tham gia buổi đấu giá này rồi, những chỗ trống còn lại bên trong đại sảnh cùng các chỗ ngồi bình thường hay cao cấp cũng đang dần dần bị lấp kín. Vô Danh đoán rằng trong này có lẽ cũng phải có khoảng bốn đến năm trăm tu sĩ, cấp độ rải rác từ Tụ Khí kỳ đến Kim Đan kỳ.
Vô Danh còn đang mải mê nhìn bên ngoài đại sảnh thì đột nhiên phát hiện có một luồng thần thức quét đến phòng của hắn, nhưng mà luồng thần thức này cũng không thể nào quét xuyên vào bên trong phòng của hắn được bởi vì phòng của hắn đã có trận pháp phòng ngự thần thức rồi. Vô Danh trong lòng có chút buồn cười, hắn không biết tu vi của người kia như thế nào, nhưng với khả năng của hắn mà còn không nhìn vào được phòng bình thường thì người khác có thể sao. Vô Danh đoán là nếu như muốn quét được vào bên trong phòng bình thường thì tu vi ít nhất cũng là phải Nguyên Anh trở lên, nếu như không phải vậy mà nói thì không có khả năng quét vào bên trong được.
Nhưng mà Vô Danh vẫn cảm thấy khó chịu khi có người muốn dùng thần thức quét tới phòng của hắn. Nếu như thật sự có kẻ quét vào được bên trong căn phòng của hắn thì hắn thà tìm một chỗ ngồi ở ngoài đại sảnh là được rồi, cần gì mà phải bỏ linh thạch ra mua một chỗ ngồi bình thường chứ.
Vô Danh suy nghĩ một chút có nên lắp đặt thêm một vài trận pháp phòng ngự thần thức hay không, hắn không muốn có người dùng thần thức quét vào bên trong phòng của hắn. Nhưng mà Vô Danh lại nghĩ là không biết với trình độ trận pháp bây giờ của hắn thì liệu có thể ngăn cản lại được thần thức của một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ hay không đây.
Vô Danh suy nghĩ một hồi thì liền bắt tay vào bố trí trận pháp phòng ngự thần thức, hắn đoán với trình độ trận pháp bây giờ của hắn thì ngăn cản thần thức của một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ hẳn không phải là khó khăn.
Hầu như những trận kỳ cần dùng để bố trí trận pháp phòng ngự thần thức thì Vô Danh đều có sẳn ở trong túi trữ vật rồi, bây giờ hắn chỉ cần bố trí trận kỳ là xong.
Vô Danh mất không quá nhiều thời gian để bố trí trận pháp phòng ngự thần thức này, hắn cũng không phải một trận pháp sư cấp hai bình thường, cho nên tốc độ bố trí trận pháp cũng khá là ổn.
Vô Danh rất nhanh đã bố trí xong một cái trận pháp phòng ngự thần thức đơn giản. Hắn nghĩ như vậy chắc cũng đủ dùng rồi.
Vô Danh sau khi đã bố trí trận pháp xong thì liền quay trở về chỗ ngồi của mình. Mà cũng đúng lúc này lại có một nữ nhân đi tới phía trên đài đấu giá.
Nữ nhân xinh đẹp này chậm rãi đi tới đài đấu giá sau đó hướng về mọi người ở phía bên dưới đài nói lớn:
- Buổi đấu giá bây giờ sẽ được bắt đầu, mọi người ở phía dưới xin hãy ổn định lại chỗ ngồi.
Nguyên bản tất cả mọi người ở phía dưới đại sảnh còn đang ồn ào thì khi nghe thấy câu nói này liền trở nên yên tĩnh, ai cũng đều hướng ánh mắt của mình nhìn lên phía trên đài đấu giá, họ biết bây giờ đã đến lúc buổi đấu giá được bắt đầu rồi.
Nữ nhân xinh đẹp kia sau khi thấy mọi người đã ổn định lại rồi thì liền nở nụ cười sau đó ôm quyền nói:
- Các vị, buổi đấu giá ngày hôm nay là Tây Hải phường thị chúng ta cử hành, do Trần tiền bối tổ chức. Ta là Lưu Phi, thay mặt Tây Hải phường thị chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay. Đến với buổi đấu giá này, hy vọng mọi người có thể thấy được vật phẩm mình vừa lòng trong buổi đấu giá. Đồng thời, buổi đấu giá lần này chỉ được sử dụng linh thạch trung phẩm, xin mọi người khi báo giá hãy dùng linh thạch trung phẩm để báo giá. Được rồi, ta cũng không nói nhiều nữa, buổi đấu giá của Tây Hải phường thị hiện tại bắt đầu.
Vô Danh đưa mắt nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp này một chút, người nữ nhân này thoạt nhìn khoảng hai mươi năm hai mươi bảy tuổi, nhưng mà tu vi của cô ta cũng đã là Kim Đan sơ kỳ rồi. Theo như Vô Danh thấy thì người nữ nhân này cũng khá là xinh đẹp, nhưng mà trang phục cô ta mặc hôm nay trông rất là yêu mị, rất có sức hút với nam nhân.
Vô Danh nghĩ nếu như đổi thành người khác thì sẽ rất dễ bị người nữ nhân này mê hoặc, chỉ là đối với một kẻ có con mắt già đời như hắn thì quả thực không tính là cái gì cả. Vô Danh hắn từng nhìn thấy rất nhiều người con gái đẹp cho nên có thể nói mắt của hắn là bị chai mất rồi, hắn nhìn người nữ nhân này thực sự không có chút cảm giác nào, nếu không phải hôm nay là buổi đấu giá, đến nhìn hắn cũng chẳng thèm nhìn một cái. Người nữ nhân này mà đem so sánh với Nguyệt Nhi của hắn thì cũng còn kém xa, mà còn có cả cô nàng Ma Tiểu Uyên kia nữa, nàng ta cũng xinh xắn không kém gì Nguyệt Nhi nhà hắn.
Sau một hồi đánh giá người nữ nhân này, Vô Danh lại đưa ánh mắt ra phía sau cô ta, ở đó có một người đàn ông trung niên, Vô Danh đoán rằng người này có lẽ là vị Trần tiền bối mà nữ nhân kia nói. Vô Danh từ dao động trên người của người này cũng đoán ra được ông ta có lẽ đang ở Kim Đan hậu kỳ rồi. Vô Danh thầm than, thực lực của Tây Hải phường thị này có vẻ cũng không nhỏ a, hắn chưa biết nông sâu ra sao nhưng cũng đã thấy có hai cái tu sĩ Kim Đan rồi, một trong hai người này cũng có thể tùy tiện mà chém giết cả thành Hoài Nam.
Lưu Phi là người đại diện cho Tây Hải phường thị tiến hành chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay, cô ta đứng ở phía trên đài đấu giá gõ chiếc búa pháp khí trong tay nói:
- Các vị, vật phẩm đấu giá đầu tiên của Tây Hải phường thị chúng ta hôm nay là một khối Ngân Thiết Tinh, giá khởi điểm là năm ngàn linh thạch trung phẩm, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một ngàn linh thạch.
Lưu Phi vừa nói vừa chỉ về phía đặt Ngân Thiết Tinh. Vô Danh cũng nhìn về phía khối Ngân Thiết Tinh kia, hắn thấy nó chỉ to bằng khoảng một nắm tay mà thôi. Vô Danh trong lòng thầm than, không ngờ chỉ một khối Ngân Thiết Tinh to bằng nắm tay mà lại có giá khởi điểm là năm ngàn linh thạch trung phẩm, không biết người khác thế nào nhưng hắn thấy như vậy có hơi đắt.
Ngân Thiết Tinh này Vô Danh cũng biết, nó được dùng rất phổ biến. Không những là vật liệu có thể luyện chế pháp khí mà nó cũng được sử dụng để luyện chế một số món linh khí khác nhau.
Ngay khi Lưu Phi vừa mới dứt lời thì ở bên dưới đài đấu giá liền có tiếng báo giá:
- Sáu ngàn linh thạch….
- Bảy ngàn linh thạch….
Khi vừa có người báo giá thì cũng có người khác báo giá theo, rất nhanh khối Ngân Thiết Tinh này liền bị một tu sĩ mua đi với giá mười ngàn linh thạch trung phẩm.
Vừa mới bán được xong vật phẩm đầu tiên, Lưu Phi lại tiếp tục nhìn xuống phía dưới nói:
- Vật phẩm được bán đấu giá tiếp theo chính là một chiếc lò luyện cấp bậc thượng phẩm pháp khí. Nếu như trong đây có những vị luyện đan sư hay luyện khí sư nào thì hẳn là mọi người cũng biết được một chiếc lò luyện có tầm quan trọng như thế nào. Tôi cũng không nói nhiều nữa, giá khởi điểm của lò luyện này là ba mươi ngàn linh thạch trung phẩm, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một ngàn linh thạch.
Thanh âm Lưu Phi vừa hạ xuống thì phía dưới cũng có chút xôn xao, hiển nhiên trong đây cũng có không ít người tới đây là để mua chiếc lò luyện thượng phẩm pháp khí này. Ngay lập tức cũng có người báo giá:
- Ba mươi mốt ngàn linh thạch….
- Ba mươi hai ngàn linh thạch…
Thanh âm báo giá của Vô Danh cũng rất nhanh đã vang lên, hắn là người ra giá ba mươi hai ngàn linh thạch. Vô Danh vốn dĩ tới hội đấu giá hôm nay chính là để mua chiếc lò luyện thượng phẩm pháp khí này, cho nên ngay khi lò luyện vừa mới được bán đấu giá thì hắn cũng không chậm trễ mà báo giá.
Vô Danh muốn học tập luyện đan, cho nên hắn rất cần lò luyện thượng phẩm pháp khí này, mặc dù cấp bậc của lò luyện đan này có hơi thấp, nhưng mà dù sao thì đây cũng là lần đầu mà hắn học tập luyện đan cho nên dùng một chiếc lò luyện đan có cấp bậc như vậy có lẽ cũng là vừa tay.
Vô Danh tới buổi đấu giá ngày hôm nay cũng mang theo toàn bộ tài sản của hắn. Lần trước ở trong động phủ của tu sĩ Nguyên Anh hắn lấy được năm trăm năm mươi ngàn linh thạch thượng phẩm, cộng thêm với năm mươi ngàn linh thạch thượng phẩm mà hắn lấy được sau khi giết chết Phan Kim Dịch là sáu trăm ngàn linh thạch thượng phẩm. Nhưng mà lúc trước khi rời khỏi động phủ của tu sĩ Nguyên Anh thì hắn cũng đã cho Lương Thế Khải hai mươi ngàn linh thạch thượng phẩm rồi cho nên bây giờ hắn chỉ còn lại năm trăm tám mươi ngàn linh thạch thượng phẩm mà thôi.
Nếu như đổi năm trăm tám mươi ngàn linh thạch thượng phẩm này ra linh thạch trung phẩm thì tức là hắn có năm triệu tám trăm ngàn linh thạch trung phẩm, cộng thêm với năm mươi ngàn linh thạch trung phẩm từ chỗ Phan Kim Dịch là năm triệu tám trăm năm mươi ngàn linh thạch trung phẩm.
Vô Danh tin tưởng rằng với số linh thạch này của hắn thì cũng không ngại bất kể một ai trong hội đấu giá ngày hôm nay. Mà cũng bởi vì hắn có nhiều linh thạch như vậy cho nên ra giá cũng là thoải mái một chút.
- Ba mươi ba ngàn linh thạch…..
Sau khi Vô Danh vừa mới báo giá thì ngay lập tức liền có một thanh âm báo giá khác vang lên. Vô Danh giọng nói vẫn hết sức bình tĩnh, tiếp tục báo giá:
- Ba mươi năm ngàn linh thạch…
- Ba mươi sáu ngàn linh thạch….
Ngay khi Vô Danh vừa mới báo giá thì thanh âm người vừa báo giá ba mươi ba ngàn linh thạch lại tiếp tục vang lên. Vô Danh thấy vậy thì lại tiếp tục tăng giá.
- Bốn mươi ngàn linh thạch.
Vô Danh lần này tăng giá lên hẳn bốn mươi ngàn linh thạch, số lượng linh thạch tăng thêm đã lên tới bốn ngàn.
- Bốn mươi mốt ngàn linh thạch…
Giá của chiếc lò luyện thượng phẩm pháp khí lại tiếp tục được đẩy lên thêm một ngàn linh thạch so với lần trước. Vô Danh thấy người kia thích tăng giá một ngàn linh thạch như vậy thì hắn cũng chơi theo, Vô Danh tăng thêm một ngàn linh thạch nữa để mua chiếc lò luyện kia:
- Bốn mươi hai ngàn linh thạch…
Thanh âm báo giá cứ như vậy tiếp tục tăng lên, nhưng cuối cùng thì chiếc lò luyện thượng phẩm pháp khí này cũng bị Vô Danh mua lại với giá năm mươi ngàn linh thạch trung phẩm.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK