Vô Danh gương mặt uể oải, hắn mặc dù đã luyện thể tới tầng thứ tư “Hư cảnh” nhưng với cường độ như vậy thì quả thật hắn cũng không chịu được. Vô Danh thân thể kiệt sức nằm đè lên trên người Thanh Kiều mà ngủ, hắn thậm chí không còn sức để xoay người nữa. Nếu như để cho Vô Danh hắn làm thêm lần nữa thì có lẽ “tinh tẫn nhân vong” là điều khó có thể tránh khỏi.
Thanh Kiều mặc dù tinh thần thăng hoa nhưng thân thể của nàng cũng giống như Vô Danh, nàng cố gắng lật ngửa người Vô Danh sang một bên sau đó gối đầu lên ngực hắn mà ngủ cho tới sáng.
Một đêm qua đi, Mộc Thanh Kiều vậy mà đã xông phá tới Kim Đan tầng chín hậu kỳ, để có thể đạt được tới trình độ như vậy thì toàn bộ đều là công lao cày cuốc của Vô Danh.
Hồng Mông mặc dù đứng ở bên ngoài trận pháp không thấy gì cả, nhưng nhóc cũng có thể đoán được chuyện gì xảy ra bên trong trận pháp kia. Hồng Mông cũng chỉ biết lắc đầu, cái này tẩu tẩu quả nhiên là hại nước hại dân, suốt ngày cuốn lấy lão đại của hắn, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, lão đại sớm muộn cũng sẽ trở thành một vị “hôn quân”, không có gì tốt đẹp.
Mà cũng chỉ có thể trách định lực của lão đại quá kém, chỉ một cái tẩu tẩu cũng khiến cho lão đại bỏ bê hết thảy mọi thứ, Hồng Mông nhóc thế nhưng nhìn tẩu tẩu cũng không có chút phản ứng gì a.
Hồng Mông lúc này đột nhiên nhớ tới “Đại Long Nữ” cùng với “Tiểu Long Nữ”, ánh mắt của nhóc hướng về nơi xa xăm, đến ngay cả việc bản thân chảy đầy nước dãi lúc nào cũng không biết.
Sáng sớm hôm sau, trận pháp mà Vô Danh đặt ra cũng đã bị hắn thu hồi, Mộc Thanh Kiều lúc này cũng trở lại bộ dáng giống như ngày đầu tiên tới băng hồ này, một thân thanh y bay bay trong gió, lộ ra hình ảnh một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc, thiên nhiên cũng phải thua kém vào phần.
Mộc Thanh Kiều ôm trầm lấy Vô Danh, giọng nói trong trẻo mang theo một tia buồn bã:
- Vô Danh, thiếp bây giờ phải quay trở về tông môn, chàng hãy bảo trọng.
Vô Danh hai tay cũng là ôm chặt lấy Mộc Thanh Kiều giống như muốn hòa tan nàng vào trong ngực của hắn. Vô Danh cúi đầu hít thật sâu một hơi, hắn muốn ghi nhớ mùi hương này thật rõ:
- Được rồi, nàng đi đi, bảo trọng.
Vô Danh thở dài một hơi rồi nói, hai tay của hắn nắm lấy cổ tay Mộc Thanh Kiều ở đằng sau, dứt khoát kéo ra. Vô Danh chỉ sợ mình yếu lòng một chút liền không thể nào dứt ra được.
- Tạm biệt!!
Mộc Thanh Kiều tạm biệt một tiếng xong thân thể cũng chậm rãi quay đi, thân hình nhún nhẹ đã bay ở trên không trung.
- Tẩu tẩu, tạm biệt!!
Hồng Mông nhìn Mộc Thanh Kiều hét to một tiếng.
Vô Danh lặng nhìn theo bóng Mộc Thanh Kiều, đến khi hình ảnh của nàng dần dần mờ đi và cuối cùng chỉ còn lại một dấu chấm nhỏ thì hắn mới quay phắt người lại.
Lần này từ biệt không biết bao giờ mới có thể gặp lại, hắn chính là phải tỉnh táo một chút, quá xúc động cũng sẽ không tốt. Nhưng mà pháp tắc “Đạo Tâm” kia quả thực có sức ảnh hưởng quá lớn, hắn muốn khống chế cảm xúc cũng thật khó.
Vô Danh nhìn về phía Hồng Mông rồi nói:
- Ngươi đi theo ta.
Vô Danh nói xong cũng không đợi Hồng Mông trả lời, hắn ngay lập tức nhảy xuống bên dưới hồ băng, sau đó liền đi tới hầm băng lúc trước hắn phát hiện ra Hàn Tủy Vạn Niên Châu.
Hồng Mông nghe vậy thì gật đầu một cái, không có bất cứ ý kiến gì đi theo phía sau Vô Danh.
Sau khi đã đi vào bên trong hầm băng rồi, Vô Danh liền tiện tay bố trí một cái trận pháp ẩn nấp cùng che đậy thần thức cấp năm, đồng thời trận pháp phòng ngự cũng được hắn bố trí ngay tại của ra vào của hầm băng.
Mấy chục miếng trận kỳ vẩy ra, rất nhanh ba cái trận pháp cấp năm liền được Vô Danh bố trí hoàn tất. Vô Danh nhìn về phía Hồng Mông nói:
- Bây giờ ta và ngươi lập tức đi vào bên trong thế giới hỗn độn tu luyện, chỉ còn hai tháng nữa Chiến Trường Cổ sẽ mở ra. Trong đó thiên tài không ít, tu vi thấp một chút liền sẽ nhận lấy thiệt thòi.
- Được, lão đại.
Hồng Mông nghe vậy thì liền gật đầu đáp, sau đó liền thả lỏng tâm thần. Vô Danh vừa động niệm một chút, cả hai ngay lập tức xuất hiện tại bên trong thế giới hỗn độn.
- Hồng Mông, ngươi thử nói một chút cho ta nghe công pháp ngươi tu luyện.
Vô Danh nhìn Hồng Mông nói. Hồng Mông nghe vậy liền trả lời:
- Lão đại, công pháp tu luyện của ta gọi là Hồng Mông Tạo Hóa Quyết, còn công pháp luyện thể của ta là Hồng Mông Tổng Cương Luyện Thể quyết.
Hồng Mông sau khi giới thiệu tên công pháp tu luyện cùng tên công pháp luyện thể thì liền nói hết cho Vô Danh nghe về các đường vận chuyển chu thiên, tất cả đều nói rõ ràng.
Vô Danh nghe vậy thì cũng gật đầu, công pháp của Hồng Mông có lẽ cũng sẽ không thua kém công pháp của hắn nhiều, hai cái này công pháp cũng rất là trâu bò.
- Công pháp của ngươi không tệ, chăm chỉ tu luyện chắc chắn sẽ đạt thành tựu không nhỏ. Bây giờ trước nhất hãy qua hồ Hàn Tủy Vạn Niên kia tu luyện, nó có thể giúp cho ngươi tăng cường thần thức, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên một cái cấp bậc không nhỏ. Được rồi, ngươi mau đi tu luyện đi.
Hông Mông cũng không hỏi gì thêm, nhóc ngay lập tức chạy qua hồ Hàn Tủy Vạn Niên kia tu luyện, nhảy ùm một cái liền ngập mình ở bên trong hồ nhỏ.
Vô Danh thấy vậy thì gật đầu một cái sau đó bản thân cũng là đi qua một bên. Vô Danh từ trong nhẫn trữ vật lấy ra Hàn Tủy Vạn Niên Châu, hắn bây giờ cũng muốn dùng Hàn Tủy Vạn Niên Châu này tu luyện.
Cảm giác lạnh lẽo đông cứng nơi tay khiến cho da đầu của Vô Danh tê lên, hắn ngay lập tức ngồi xuống vận chuyển Vô Cực quyết sau đó hấp thu Hàn Tủy Vạn Niên bên trong hạt châu.
Vô Danh vừa mới vận chuyển Vô Cực quyết, Hàn Tủy Vạn Niên bên trong Hàn Tủy Vạn Niên Châu giống như gặp phải một cái lỗ đen, bị hút vào bên trong cơ thể của Vô Danh một cách điên cuồng.
Bên trong thể nội của Vô Danh có một cảm giác mát lạnh khó tả, Hàn Tủy Vạn Niên vừa bị Vũ Trụ mạch lạc của hắn hấp thu thì liền khiến cho thần thức của hắn được tăng cường, Vô Danh có thể cảm nhận rất rõ ràng thần thức của hắn đang cô đọng một cách rõ rệt, đồng thời hắn cũng cảm giác được thức hải của mình thanh linh hơn bao giờ hết, giống như những tạp chất trong thức hải của hắn đã bị Hàn Tủy Vạn Niên tẩy rửa qua một lần vậy.
Thần thức của hắn tằng cường hơn lúc trước thì tu vi của hắn cũng đang từ từ tăng lên. Tu vi của hắn bây giờ cũng đang tại tu vi Kim Đan tầng ba hậu kỳ, bởi vì Mộc Thanh Kiều có “Trinh Nữ thể” cho nên hắn song tu với nàng cũng khiến cho thực lực của hắn tăng lên, thân thể cũng là sạch sẽ hơn lúc trước, đó chính là lợi ích mà “Trinh Nữ thể” mang lại cho cả hai bên.
Từng luồng Hàn Tủy Vạn Niên lạnh băng được hấp thu vào bên trong Vũ Trụ mạch lạc hình thành lên một vòng xoáy màu xanh, chúng từ từ được Vũ Trụ mạch lạc của Vô Danh hấp thu chuyển hóa. Thần thức càng lúc càng được tăng cường một cách mạnh mẽ, Vô Danh cảm giác rằng chỉ cần hắn tu luyện bên trong thế giới hỗn độn một năm tám tháng thì có lẽ thần thức của hắn liền có thể đạt tới một cái cấp độ mới, mà thần thức của hắn tăng cao thì cũng kéo theo tu vi tăng lên, nhưng nó tăng lên một cách chậm rãi.
Vô Danh cũng rất muốn bỏ linh thạch ra để tu luyện, nhưng hắn còn phải luyện hóa Hàn Tủy Vạn Niên cho nên không thể nào đồng thời vừa hấp thu Hàn Tủy Vạn Niên vừa tu luyện bằng linh thạch được.
Nếu như muốn đồng thời hấp thu được cả Hàn Tủy Vạn Niên và linh thạch thì có lẽ hắn cũng cần phải có thêm một loại công pháp tu luyện thần thức nữa. Từ đó hắn có thể đồng thời vận chuyển cả hai loại công pháp sau đó hấp thu năng lượng từ hai nguồn.
Nhưng mà Vô Danh đoán công pháp tu luyện thần thức cũng không phải là dễ kiếm như vậy, loại công pháp này chỉ cần vừa mới xuất hiện thì có lẽ cũng khiến cho vô số tu sĩ đỏ mắt tranh đoạt, dù là loại công pháp kém cỏi nhất thì vẫn sẽ có rất nhiều người giành cướp.
Thời gian cứ như vậy trôi qua rất nhanh bên trong thế giới hỗn độn, chẳng những tu vi của Vô Danh từ từ tăng lên mà tu vi của Hồng Mông cũng leo vù vù mấy cái cấp độ.
Tại thời điểm một năm trôi qua bên trong thế giới hỗn độn tu vi của Vô Danh đã là Kim Đan tầng năm trung kỳ, còn Hồng Mông thì đã tu luyện tới Trúc Cơ tầng bảy.
Tư chất của Hồng Mông cực kỳ tốt cho nên chỉ trong vòng một năm thì nhóc liền tăng lên được bốn cái cấp độ, tăng vọt một phát từ Trúc Cơ tầng ba tới Trúc Cơ tầng bảy.
Còn Vô Danh thì lại không có tốc độ tu luyện nhanh như là Hồng Mông, hắn chính là người sở hữu mười loại linh căn cho nên tốc độ tu luyện rất là chậm, cơ hồ không thể đem ra so sánh với Hồng Mông được. Vô Danh cũng cảm thấy bản thân may mắn khi có Hỗn Độn Thiên Mục, nếu không hắn không thể nào từ một người bình thường trở thành một tu sĩ Kim Đan trung kỳ chỉ trong vòng một năm được. Nhưng để có được Vô Danh của hắn ngày hôm nay thì cũng không chỉ có công lao của Hỗn Độn Thiên Mục mà còn là nhờ vận khí của hắn tốt.
Nếu như không phải hắn tại Phong Ma Vực nhặt được một đầu cực phẩm tiên linh mạch cùng với năm viên cực phẩm tiên tinh và một hồ linh tủy trì thì có lẽ bây giờ hắn vẫn còn đang tại Tụ Khí kỳ bồi hồi cũng nên.
Mà nhắc đến cực phẩm tiên linh mạch thì Vô Danh mới nhớ ra rằng bản thân hắn bây giờ không có dùng nó để tu luyện, bảo sao suốt một năm qua trong thế giới hỗn độn hắn chỉ có thể tăng cấp tới Kim Đan tầng năm trung kỳ.
Vô Danh ngay lập tức đem đầu cực phẩm tiên linh mạch dài một trăm trượng ra cắm ngay bên dưới chỗ hắn đang tu luyện, linh khí nồng nặc xông vào bên trong thể nội khiến cho Vô Danh cực kỳ thoải mái. Mà Hồng Mông tu luyện ở hồ Hàn Tủy Vạn Niên kia đồng dạng cũng được thơm lây một chút từ Vô Danh, tu vi của nhóc lại càng kéo lên nhanh chóng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK