Mục lục
Đứa Con Của Tạo Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô Danh sau khi nghe Lương Thế Khải nói xong thì cũng rất là ngạc nhiên. Lương Thế Khải này ngoài tu vi biểu hiện bên ngoài là Tụ Khí tầng bảy ra thì lại còn là một cái trận pháp sư cấp hai, điều này không khỏi khiến cho Vô Danh cảm thấy bất ngờ. Phải biết rằng một tu sĩ mới hơn hai mươi tuổi như Lương Thế Khải đã có tu vi là Tụ Khí tầng bảy thì cũng đã là rất tốt rồi, vậy mà Lương Thế Khải này lại còn là một người có thiên phú về mặt trận pháp. Trận đạo cũng là một loại phương diện rất khó luyện tập, cho nên ở độ tuổi như vậy của Lương Thế Khải mà đã là trận pháp sư cấp hai thì cũng rất đáng khen ngợi.



Hai người Lý Hàn và Hứa Đặng sau khi nghe Lương Thế Khải nói xong thì cũng là đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên Lý Hàn cất giọng nói:



- Đối với vấn đề này thì ta thấy cũng là rất cần thiết, dù sao thì mọi người cũng đều bỏ công sức ra, cho nên ta đề nghị là dựa theo sức lực mà mỗi người bỏ ra để phân chia. Không biết Hứa huynh thấy thế nào.



Hứa Đặng ở bên cạnh nghe Lý Hàn nói như vậy thì cũng gật đầu rồi nói:



- Ta thấy Lý huynh nói cũng không sai, ai bỏ ra công sức nhiều hơn thì người đó có quyền được nhiều lợi ích hơn. Theo ta thì nên phân chia như thế này. Lương huynh đệ có công chế tạo trận pháp cùng với góp vào năm trăm hạ phẩm linh thạch, công sức như vậy thì cũng không thể nào nói là nhỏ được. Mà Vô Duyên huynh đệ góp vào một ngàn năm trăm linh thạch hạ phẩm để giúp cho trận pháp khởi động thì công sức bỏ ra cũng đồng dạng là không ít. Còn ta và Lý huynh thì chỉ góp vào năm trăm linh thạch hạ phẩm và một chút sức lực để phá vỡ trận pháp phòng ngự bên ngoài cửa động cho nên công sức bỏ ra cũng là ít hơn.



- Từ đó chúng ta cũng đã có thể thấy ra ai bỏ ra công sức nhiều nhất. Trong bốn người chúng ta thì Lương huynh đệ và Vô Duyên huynh đệ góp nhiều công sức nhất cho nên ta đề nghị là khi nào vào được bên trong động phủ của tiền bối Nguyên Anh kia thì một trong hai người Lương huynh đệ hoặc Vô Duyên huynh đệ sẽ có quyền chọn lựa trước một vật phẩm hoặc thứ gì đó mình muốn, còn hai chúng ta sẽ chọn sau. Còn về phần những thứ còn lại thì phải tùy vào cơ duyên của mỗi người rồi. Mọi người thấy ý kiến này của ta không có vấn đề gì chứ.



Hứa Đặng nói xong thì liền đưa mắt nhìn mọi người xung quanh.



- Ta hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Hứa huynh.



Ngay khi Hứa Đặng vừa mới nói xong thì Lý Hàn ở bên cạnh cũng đã lên tiếng đồng ý ngay lập tức.



- Ta cũng đồng ý.



Lương Thế Khải cũng lên tiếng đồng ý, dù sao anh ta cũng cảm thấy mình bỏ ra không ít công sức cho nên có quyền chọn trước một món đồ thì cũng không có gì quá đáng.



Vô Danh nghe xong Hứa Đặng nói thì cũng thầm cười ở trong lòng. Nói dễ nghe một chút thì chuyện này hắn và Lương Thế Khải là người được lợi nhiều nhất, nhưng mà trên thực tế thì lại không phải như vậy.



Vô Danh hắn dù sao cũng không phải là một người có đầu óc đơn giản, cho nên đám người kia nói như vậy thì cũng không thể nào qua mặt hắn được.



Trong bốn người gồm hắn, Lương Thế Khải, Lý Hàn và Hứa Đặng thì hai người Lý Hàn, Hứa Đặng có tu vi cao nhất là Tụ Khí tầng tám sơ kỳ. Đó là nói trong tình trạng hắn chỉ biểu hiện tu vi bên ngoài của mình là Tụ Khí tầng sáu.



Hai người Hứa Đặng, Lý Hàn là người có tu vi cao nhất, mà hai người này nói thì cũng là dễ nghe nhất. Ngay khi Lương Thế Khải đưa ra yêu cầu phân chia lại lợi ích thì Hứa Đặng và Lý Hàn này giống như cũng đã có giao ước từ trước rồi, cho nên khi Hứa Đặng đưa ra đề nghị là cho hắn và Lương Thế Khải chọn đồ vật trước thì Lý Hàn liền đồng ý. Tưởng rằng như hai người Lý Hàn và Hứa Đặng là một người rất sòng phẳng trong việc phân chia lợi ích nhưng thực chất thì không phải như vậy.



Hứa Đặng này nói như vậy chẳng quả chỉ là để cho người khác cảm thấy vui vẻ dễ chịu mà thôi. Một khi trận pháp phòng hộ cấp bốn bên ngoài bị phá hỏng, thì cũng là lúc mọi người trong tổ đội sẽ có thể đi vào bên trong tìm kiếm đồ đạc. Mà lúc này việc phân chia chắc chắn cũng sẽ không phải diễn ra một cách bình thường như mọi người đã bàn trước với nhau. Theo như Vô Danh đoán thì hai người Hứa Đặng và Lý Hàn chắc chắn sẽ ra tay động thủ để thủ tiêu những người còn lại rồi chiếm đoạt hết tất cả tài nguyên có bên trong động phủ. Hai người Hứa Đặng và Lý Hàn có thừa đủ động cơ để thực hiện điều đó, hai người này có thể nói là có tu vi cao nhất trong tổ đội, cho nên họ cũng sẽ không ngu gì mà lại đi phân chia đồ đạc với những người khác, họ cướp hết rồi chia đôi với nhau không phải là đơn giản hơn hay sao.



Lương Thế Khải thì có thể là nhẹ dạ cả tin, nhưng mà Vô Danh hắn lại không phải là người như vậy, lòng tham của con người rất khó mà xác định được, cho nên hắn không thể nào bỏ qua loại trường hợp như vậy. Nhưng mà dù sao thì cũng là suy đoán trong lòng, hắn cũng chỉ có thể giả vờ như không biết gì mà gật đầu đồng ý:



- Ta cũng không có ý kiến gì.



- Tốt, nếu như mọi người đều đã thỏa thuận xong, vậy thì sáng ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu lên đường đi tới động phủ kia.



Lương Thế Khải sau khi nghe thấy Vô Danh gật đầu thì liền hô tốt một tiếng rồi nói. Mà mọi người nghe xong thì cũng là gật đầu đồng ý.



Vô Danh sau khi quay trở về phòng của mình thì lại bắt đầu tu luyện. Sau một đêm tu luyện bên trong thế giới hỗn độn thì tu vi của hắn cũng đã có thêm chút tịnh tiến.



Rất nhanh một đêm cũng đã trôi qua, Vô Danh cũng là dừng việc tu luyện của bản thân lại sau đó rời khỏi bên trong thế giới hỗn độn.



Khi Vô Danh vừa mới đi xuống dưới lầu thì cũng đã thấy ba người còn lại trong tổ đội đã ngồi uống trà ở đó rồi. Vô Danh ôm quyền nói:



- Chào mọi người, ta không tới trễ chứ.



Ba người kia sau khi thấy Vô Danh chào một tiếng thì cũng đáp lại. Lượng Thế Khải mở miệng cười nói:



- Vô Duyên huynh đệ tới cũng vừa đúng lúc. Nếu như mọi người đều đã có mặt đầy đủ rồi thì chúng ta cũng bắt đầu thôi.



Mọi người nghe Lương Thế Khải nói xong thì cũng gật đầu sau đó cả bốn người liền rời khỏi khách sạn mà đi tới địa điểm cần đến.



Chỉ một canh giờ sau, bốn người đã xuất hiện tại khu vực bên ngoài thành Hóa Châu một trăm dặm. Vô Danh quan sát thì thấy đây là một khu rừng núi rất rộng lớn, tổ đội của Vô Danh cũng rất nhanh đã đi tới gần chỗ phát hiện di tích động phủ của tu sĩ Nguyên Anh kia.



- Chúng ta tới rồi.



Lương Thế Khải nhìn vào vách tường đá lớn ở phía trước nói.



Nghe Lương Thế Khải nói như vậy thì Vô Danh cũng là đưa mắt nhìn về phía trước, sau đó hắn liền nhìn thấy ở phía trước vách tường đá kia có một cái trận pháp phòng hộ cấp bốn ở bên ngoài. Sau khi nhìn thấy cái trận pháp cấp bốn này thì Vô Danh cũng đã xác định được rằng bức tường đá phía trước mặt này chính là cửa đi vào bên trong động phủ của tu sĩ Nguyên Anh kia rồi.



- Mọi người, chúng ta đã tới nơi rồi, bây giờ ta sẽ ném ra một cái trận bàn sau đó mọi người hãy bỏ linh thạch của mình vào bên trong để giúp cho trận pháp này hoạt động. Sau khi trận pháp này hoạt động rồi ta cũng cần mọi người đứng vào vị trí mà ta đã đánh dấu sau đó thi triển công kích về phía trận pháp phòng ngự cấp bốn ở đằng trước kia.



Lương Thế Khải nhìn mọi người xung quanh nói. Mọi người xung quanh nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý, Lương Thế Khải thấy mọi người cũng đều đã đồng ý rồi thì liền ném ra một cái trận bàn hình tròn về phía đối diện với bức tường đã kia.



- Mọi người hãy bỏ linh thạch vào trong trận pháp rồi đứng vào vị trí của mình.



Lương Thế Khải hét lên một tiếng.



Sau khi thấy Lương Thế Khải ném trận bàn ra thì cả ba người Vô Danh, Lý Hàn, Hứa Đặng cũng là ngay lập tức bỏ linh thạch vào bên trong khởi động trận pháp. Sau khi trận pháp đã được khởi động thì mọi người liền vào bên trong vị trí của mình.



Ngay khi Vô Danh vừa mới vào vị trí của bản thân thì hắn đã thấy Lý Hàn và Hứa Đặng rút pháp bảo của mình ra tấn công vào trong trận pháp rồi. Vô Danh nhìn một chút pháp bảo của hai người này thì đều thấy đó là hai thanh phi kiếm pháp khí trung phẩm.



Vô Danh thấy mọi người cùng đã bắt đầu công kích lên trên trận pháp phòng hộ cấp bốn kia rồi thì bản thân hắn cũng lấy Nguyệt Đao ra sau đó tấn công vào trận pháp.



Nguyệt Đao của Vô Danh vốn chỉ là một thanh pháp khí hạ phẩm mà thôi, cho nên khi hai người Hứa Đặng và Lý Hàn thấy Vô Danh lấy Nguyệt Đao ra thì ánh mắt cũng có chút thất vọng. Hai người này không hiểu tại sao một người giàu có như Vô Danh mà lại chỉ dùng một thanh pháp khí hạ phẩm. Nhưng mà vì bây giờ mọi người đều tập trung tấn công vào trận pháp cho lên hai người đó cũng không có để ý quá nhiều.



Trận bàn của Lương Thế Khải sau khi được khỏi động thì cũng phát ra những tia sáng công kích lên trên trận pháp phòng hộ cấp bốn ở bên ngoài cửa động.



- Ầm…ầm…ầm…



Trận pháp phòng hộ cấp bốn ở bên ngoài cửa động bị pháp bảo của nhóm người Vô Danh đánh vào vang lên những tiếng ầm ầm liên tục.



- Mọi người cố gắng lên, trận pháp này sắp bị phá rồi.



Lương Thế Khải hét lên.



Mọi người nghe vậy thì cũng càng ra tay mạnh mẽ hơn, liên tục tấn công vào hộ trận bên ngoài cửa động.



Vô Danh thấy mọi người bắt đầu dùng nhiều sức hơn nhưng mà hắn cũng chẳng quan tâm, hắn chỉ biểu hiện tu vi bên ngoài của mình là Tụ Khí tầng sáu cho nên hắn cũng chỉ dùng một chút sức mà Tụ Khí tầng sáu có thể thi triển ra thôi.



- Răng rắc….



Đột nhiên hộ trận bên ngoài cửa động vang lên một tiếng răng rắc, sau đó từng vết nứt nhỏ bắt đầu vỡ dần ra giống như là mạng nhện. Cuối cùng ầm một tiếng, hộ trận bên ngoài cửa động đã bị phá vỡ.



- Hộ trận bên ngoài cửa động đã bị phá vỡ, mọi người cùng vào thôi.



Lý Hàn cười một tiếng rồi nói.



- Mọi người cùng vào trong nào.



Lương Thế Khải cũng là gật đầu đồng ý. Vô Danh nghe vậy thì cũng chỉ gật đầu một cái rồi đi theo sau đám người Lý Hàn đi vào trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK