Vô Danh sau khi nghe xong hai người kia giải thích hắn cũng ngửi thấy một cỗ hương thơm nhàn nhạt truyền ra, phía sau sáu tấm thạch môn kia quả thực là có rất nhiều linh thảo. Đúng lúc này có một cái âm thanh hùng hậu truyền tới:
- Các vị bằng hữu, chúng ta tu luyện vốn rất là gian nan, tài nguyên đều phải tự mình đi kiếm lấy, có nguy hiểm gì là chưa có vượt qua. Hôm nay, nếu như có ai không sợ chết mà nói, vậy thì hãy cùng Cốt Tiến ta tới công phá tấm thạch môn này, bên trong có cái gì linh thảo, mọi người cùng dựa vào cơ duyên của mình tới lấy.
Âm thành hùng hậu này của Cốt Tiến vừa mới truyền ra, các tu sĩ nghe thấy lập tức rì rầm to nhỏ, ở phía sau lúc này có một cái âm thanh truyền tới:
- Ta đi.
Người vừa nói là một cái tu sĩ mặc hoàng y, người hơi gầy, ánh mắt sắc như dao, hắn vừa nói vừa chen qua đám người đi tới bên cạnh Cốt Tiến. Lúc đầu mọi người đều nhìn thấy tấm thạch môn kia có trận pháp lợi hại bảo vệ, ai cũng lo cái mạng nhỏ của mình không giữ được, nay lại thấy có người dám đứng ra tổ chức công kích cái trận pháp này, tinh thần mọi người cùng là lên cao hơn trước rất nhiều, nhiều người gan dạ không sợ chết nói:
- Ta đi.
- Ta cũng đi…
Đã có người thứ nhất với người thứ hai đi ra, thì cũng sẽ có người thứ ba thứ tư, chẳng mấy chốc liền có hơn một trăm người đứng thành một cái tổ đội. Cốt Tiến đứng nhìn một vòng, không thấy có ai đứng ra nữa mới lại ôm quyền nói:
- Các vị bằng hữu, nếu như không có ai cùng những người chúng ta tạo thành tổ đội nữa mà nói, vậy thì chúng ta sẽ lựa chọn một tấm thạch môn công kích. Đến lúc đó nếu như có thể mở ra thạch môn, vậy mong các vị bằng hữu cũng đừng tiến tới cùng những người chúng ta đi vào bên trong. Thạch môn này vốn có thể tự động sửa chữa, đến lúc đó coi như chúng ta có thể mở ra thạch môn thì cũng chỉ có chúng ta có thể đi vào.
Cốt Tiến nói xong thế nhưng là cũng xoay người tiến về một phía thạch môn bắt đầu công kích. Cốt tiến nói ra lời này, hiển nhiên cũng khiến cho một số tu sĩ bắt đầu xao động. Lập tức lại có mấy cánh tay giơ lên sau đó cùng nhóm người Cốt Tiến công kích thạch môn.
Theo như Vô Danh quan sát, Cốt Tiến kia cũng là một cái tu sĩ Nguyên Anh tầng một, lời hắn nói ra hiển nhiên là cũng có chút trọng lượng, phóng mắt toàn bộ gần hai ngàn tu sĩ ở đây thì Nguyên Anh kỳ tu sĩ cũng chỉ có mấy chục cái. Nếu như Cốt Tiến kia thực sự có thể mở ra thạch môn này đi vào bên trong, vậy cũng không có ai dám đứng ra nói với hắn cái gì.
- Rầm…
Đúng lúc này ở một phía thạch môn bên cánh tay trái, một tiếng động lớn vang lên, sau đó một cái tu sĩ giọng nói có chút kích động truyền tới:
- Trận pháp phòng ngự thạch môn đã bị đánh ra một đầu thông đạo, mọi người mau chóng tiến vào. Nếu không nhanh mà nói, đợi trận pháp này tự động chữa trị thì đến lúc đó chúng ta cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Tu sĩ này là một cái Nguyên Anh tầng hai, hắn vừa mới nói xong thì liền là người đầu tiên đi vào trong thạch môn, một đầu khe hở kia có thể vừa vặn cho hai người tiến vào. Chẳng mấy chốc hơn hai trăm người ở tổ đội kia liền toàn bộ tiến vào bên trong thạch môn, đúng lúc đó thạch môn này cũng vừa vặn khép lại.
Theo như Vô Danh quan sát, nếu như có thể xé mở ra hộ trận bên ngoài tấm thạch môn thì giảo sát trận bên trong cũng theo đó hỏng đi. Như vậy chỉ cần vô hiệu hóa hộ trận phía ngoài tấm thạch môn thì cũng khiến cho giảo sát trận không thể hoạt động.
Rất nhiều người ở đây sau khi thấy có một nhóm hơn hai trăm người đã có thể mở ra thạch môn tiến vào bên trong sơn mạch thì cũng bắt đầu cảm thấy nóng lòng cùng ghen tị, đi vào trước cũng đồng nghĩa với việc thu hoạch được nhiều đồ tốt hơn, đi sau chính là chỉ có thể ăn nước rửa chân mà thôi.
Đã có nhóm người đầu tiên tiến vào được bên trong tấm thạch môn, tự nhiên sẽ dẫn tới ánh mắt ghen tị của những người khác, có ai lại cam lòng nhìn người ta lấy được đồ tốt. Đúng lúc này lại có một cái tu sĩ Nguyên Anh đứng ra hét lớn:
- Ai nguyện ý cùng Dương Ngang ta công kích thạch môn thì đứng ra.
Dương Ngang âm thanh vừa mới truyền ra, lập tức có gần hai trăm tu sĩ đứng đằng sau hắn. Gần hai trăm người này do Dương Ngang làm đội trưởng lập tức tiến về một đầu thạch môn công kích. Sau đó lại có thêm mấy người đứng ra lập tổ đội tới công kích thạch môn. Cơ hồ là đội phía sau càng nhiều hơn đội phía trước. Bởi vì càng có nhiều người công kích thạch môn, vậy cũng đồng nghĩa với việc tài nguyên càng ít đi, ai ở lại phía sau chính là không còn gì, cho nên rất nhiều tu sĩ không cam tâm đành đứng ra gia nhập tổ đội. Tu tiên chính là nghịch thiên mà đi, nếu như còn sợ chết mà nói, vậy thì cũng đừng tu luyện làm gì nữa.
Chẳng mấy chốc năm đầu thạch môn đã bị nhiều người vây kín, từng âm thanh chấn động truyền ra, vô số pháp bảo hướng về phía thạch môn kia đánh xuống. Vô Danh lắc đầu nhìn những người này công kích thạch môn, đánh như vậy thì quả thực là không có mở ra thạch môn thì đã có người mất mạng rồi, nhưng không đánh thạch môn thì cũng không vào bên trong được. Vô Danh hắn có cách hay hơn.
Lúc đầu hắn cũng là định đi xem một chút hộ trận bên ngoài thạch môn, hắn muốn dựa vào trình độ trận pháp của mình để mở ra một đầu thạch môn, nhưng mà nghĩ lại với khả năng của hắn bây giờ thì còn lâu mới có thể mở ra được. Thế là trong lúc không biết làm thế nào hắn liền nghĩ ra một cách đơn giản gọn lẹ lại không sợ bị giảo sát trận kia phóng ra nhận mang giết chết.
Vô Danh suy nghĩ một hồi, sau đó hắn liền tiến lên phía trước nói ra:
- Các vị, ta tên là Vô Danh. Nay ta muốn cùng mọi người làm một chút sinh ý, nếu như ai có hứng thú mà nói, vậy chúng ta cùng nhau thương lượng.
Lời này của Vô Danh vừa mới nói ra, lập tức dẫn tới sự chú ý của nhiều người. Rất nhiều luồng thần niệm liền hướng về phía trên người của hắn quét tới, đặc biệt là thanh trường đao màu đen phía sau, hiển nhiên tu sĩ vác theo thanh trường đao này cũng quá mức bắt mắt. Sau khi mọi người thấy thanh trường đao kia cũng không phải là thanh trường đao gì lợi hại, so sánh với thanh sắt bình thường cũng không khác biệt mấy thì mới rời đi thần niệm. Đa phần các tu sĩ thu lại thần niệm về đều là không có nhìn thấy tu vi của Vô Danh như thế nào, rất nhanh liền có một cái tu sĩ Nguyên Anh đứng ra hướng về Vô Danh nói:
- Ta là Hà Nghi, vừa nãy nghe vị bằng hữu này nói muốn cùng chúng ta làm một chút sinh ý, vậy không biết ngươi là muốn làm cái gì sinh ý.
Hà Nghi sau khi quét qua thần niệm trên người Vô Danh thì cũng không có phát hiện ra tu vi của hắn, chính vì thế Hà Nghi liền nghĩ rằng Vô Danh cũng có tu vi Nguyên Anh kỳ, thậm chí còn cao hơn cả hắn. Hà Nghi giọng nói cũng là rất khách khí.
- Đúng vậy, vừa nãy ngươi nói là muốn làm sinh ý, vậy rốt cục là cái gì sinh ý. Đối với chúng ta lại có lợi ích gì.
Hà Nghi vừa mới đứng ra hỏi Vô Danh, phía sau lập tức cũng có mấy cái tu sĩ nghi ngờ hỏi. Vô Danh thế nhưng cũng chỉ cười cười, hắn hướng về phía trước ôm quyền nói:
- Các vị, ta muốn cùng các vị làm một chút sinh ý, vậy đương nhiên là đôi bên cùng có lợi. Nếu như không có lợi mà nói vậy ta cũng không đứng ở đây nói nhảm. Sinh ý mà ta muốn làm cùng với mọi người cũng rất là đơn giản, chính là tấm thạch môn cuối cùng này.
Vô Danh vừa nói vừa chỉ về phía tấm thạch môn cuối cùng còn sót lại. Ánh mắt của toàn bộ các tu sĩ ở đây đều nhìn theo hướng tay của hắn. Có một người không nhịn được nói ra:
- Rốt cuộc là ngươi muốn làm gì với tấm thạch môn này, chi bằng cứ nói toạc ra, đừng có vòng vo.
Vô Danh nghe vậy thì liền cười nói:
- Được, nếu như vị bằng hữu này đã nói như vậy, ta cũng sẽ không nói nhảm. Ta chính là có cách mở ra tấm thạch môn này, nếu như ai muốn đi vào bên trong mà nói, chúng ta có thể cùng thương lượng xem làm thế nào đi vào.
Vô Danh vừa mới nói ra lời này, không khí xung quanh lập tức bùng nổ. Các tu sĩ lập tức nhao nhao bàn luận, đây chính là có người nói có thể mở ra tấm thạch môn này a, làm sao có thể khiến cho mọi người không nóng lên được.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK