Nếu Lâm Mộc chỉ là một người bình thường, thật sự rất khó để đi lên.
Nhưng Lâm Mộc là một tu hành giả nên đây không phải là vấn đề.
Lâm Mộc nhanh chóng đi thẳng vào cửa.
"Làm gì vậy! Cậu phải đăng ký chứ, sao lại xông vào đây?" Người mặc vest đứng ở cửa nhìn thấy Lâm Mộc từ trong đám người đi về phía mình, lập tức mắng Lâm Mộc.
“Tôi không tới đăng ký, tôi đến gặp bà chủ của anh, Khâu Anh.” Lâm Mộc nói xong đi về phía anh.
"Người như cậu ngày nào tôi chẳng gặp vài người?"
"Bảo an, đuổi người đi!"
Người đàn ông mặc vest lập tức gọi nhân viên bảo vệ bên cạnh để duy trì trật tự.
Có vẻ anh ta nghĩ Lâm Mộc muốn trực tiếp đến gặp bà chủ của mình để xin trợ giúp.
Hai tên bảo an xông lên, đè tay lên vai Lâm Mộc.
Lâm Mộc lắc lắc vai khiến cho hai tên bảo an phải lùi lại.
"Tôi là Thanh tra của Liên Minh!"
Lâm Mộc trực tiếp đưa lệnh bài Liên Minh ra.
“Thanh tra Liên Minh?” Người mặc vest kinh ngạc.
Trước đây người đàn ông mặc vest có nghe nói về Liên Minh, trong mắt anh ta, thanh tra chắc chắn là một tồn tại vô cùng mạnh mẽ.
“Thưa ngài Thanh tra, là tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, tôi đã xúc phạm đến ngài, thật xin lỗi, thật xin lỗi!” Người mặc vest liên tục xin lỗi Lâm Mộc.
“Tôi tới gặp Khâu Anh, hiện tại bà ấy có ở đây không?” Lâm Mộc bình tĩnh nói.
“Chủ tịch Khâu của chúng tôi đến rồi.” Người đàn ông mặc vest không dám khinh thường.
"Vậy dẫn đường đưa tôi đến chỗ Khâu Anh đi."
“Vâng vâng vâng.” Người đàn ông mặc vest liên tục trả lời.
Sau đó anh ta dẫn Lâm Mộc bước vào tòa nhà.
Người đàn ông mặc vest không biết thanh tra Lâm Mộc đến đây với mục đích gì, đến gây phiền phức sao?
Dù là lý do gì, anh ta cũng không dám hỏi.
“Thanh tra Lâm, chủ tịch Khâu của chúng tôi đang ở trong văn phòng này.” Người đàn ông mặc vest cúi đầu, cung kính nói.
Lâm Mộc đi đến gõ cửa.
"Mời vào."
Một giọng nói quen thuộc vọng ra từ trong phòng.
Lâm Mộc liền đẩy cửa bước vào văn phòng.
Khâu Anh đang ngồi trước văn phòng chăm chú xem tập tài liệu trên bàn làm việc.