Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng trong chặng cuối của cuộc hành trình không hề xuất hiện rắc rối gì, Lâm Mộc thuận lợi đến lạ thường.

Chẳng mấy chốc, Lâm Mộc đã đến cuối hành lang.

"Như này… có tính là thành công không?" Lâm Mộc đứng ở vạch đích với vẻ mặt không thể tin nổi.

"Đúng vậy, ngươi đã thành công rồi nhóc con, chúc mừng!" Mãnh thú đứng ở vạch xuất phát nói.

"Sao có thể như vậy được? Tại sao một phần tư chặng đường cuối lại suôn sẻ đến độ không xuất hiện chút trở ngại nào thế?" Lâm Mộc tò mò.

Điều này thật bất thường.

Mãnh thú cười: “Ha ha, đó là vì ngươi bị chính suy nghĩ của mình làm cho mù quáng.”

"Bị chính suy nghĩ của mình làm cho mù quáng? Ý của ngươi là gì?" Lâm Mộc giật mình.

Mãnh thú giải thích bằng giọng khàn khàn: “Ở nửa đầu hành lang này, ngươi sẽ thấy áp lực càng đi về phía trước càng mạnh, vì thế ngươi sẽ đưa ra phán đoán rằng tất cả phần còn lại của hành lang cũng vậy."

"Nhưng thực tế không phải như vậy, hành lang này chỉ có ba phần tư chặng đường thực sự có áp bức. Giai đoạn áp bức nhất là lúc ngươi ngã xuống đất và bò trên mặt đất để di chuyển về phía trước. Phần cuối không có áp bức nào cả.”

"Nói cách khác, điểm cuối thực sự là nơi áp lực biến mất."

Lâm Mộc kinh ngạc: "A, sao lại thế này?"

Rõ ràng khi Lâm Mộc mới bước vào hành lang, toàn bộ hành lang đều phát ra ánh sáng, bao gồm cả một phần tư chặng đường cuối cùng.

Mãnh thú giải thích: "Bài kiểm tra trên hành lang này không chỉ kiểm tra thể chất của ngươi mà còn kiểm tra tính kiên trì của ngươi!"

"Trong giai đoạn khó khăn nhất, thực ra ngươi đã rất gần vạch đích. Nhưng mắt ngươi lại trông thấy chặng đường cuối khá dài. Trong trường hợp này, ngươi sẽ cảm thấy mình không thể kiên trì đến điểm cuối, ngươi sẽ tuyệt vọng và có thể sẽ bỏ cuộc tại giai đoạn khó khăn nhất của bài khảo nghiệm."

Lâm Mộc bừng tỉnh ngộ.

Hóa ra đây là một bài kiểm tra kép.

Có điều bài kiểm tra khác bị ẩn đi. ​​Người chơi sẽ không được thông báo trước nên không hề phòng bị bài kiểm tra ẩn này. Có như vậy, bài kiểm tra kép mới thực sự kiểm tra được sự kiên trì của một người.

"Ngươi biết rõ như vậy mà còn muốn gạt ta bỏ cuộc hả?" Lâm Mộc không nói nên lời.

"Ta làm theo sự chỉ dẫn của chủ nhân." Mãnh thú nói.

"Thật kỳ diệu."

Lâm Mộc thầm thở dài trong lòng, may mắn thay anh đã không bỏ cuộc, nếu không thì anh đã chẳng vượt qua được khảo nghiệm ẩn giấu và cũng không có khả năng tới đây.

Lúc này, con thú đi thẳng về đích.

Lúc nó đi qua hành lang, trận pháp đã ngừng hoạt động.

Chẳng bao lâu sau, nó đã đến trước mặt Lâm Mộc.

"Nếu ngươi đã vượt qua khảo nghiệm thì nhanh chóng lấy bảo vật chủ nhân ta để lại đi." Mãnh thú nói.

"Được!" Lâm Mộc gật đầu đáp lại.

Sau đó Lâm Mộc bước nhanh về cung điện phía trước với sự mong chờ.

Cung điện phía trước không lớn, chỉ có mấy chục mét vuông.

Mãnh thú cũng đi theo Lâm Mộc.

Vừa đi, nó vừa nói với Lâm Mộc: "Sư phụ ta có thành tựu lớn về tu luyện thể chất. Đây cũng là lý do sư phụ muốn kiểm tra thể chất và sự kiên trì của ngươi."

"Ta hiểu rồi. Vậy lúc trước ngươi cùng ta chiến đấu, thấy ta có Chí Tôn Tích nên ngươi đã nguyện ý nới lỏng yêu cầu và cho ta vượt qua cánh cửa cũng vì lý do này sao?"

"Đúng vậy, ngươi sở hữu Chí Tôn Tích nên có được thiên phú rèn luyện thể chất! Cực hạn của thân thể ngươi rất cao!" Mãnh thú nói.

Sau khi tiến vào cung điện, một bệ đá nhỏ lọt vào tầm mắt của Lâm Mộc.

“Báu vật của chủ nhân ở trên bệ đá.” Mãnh thú nói.

Lâm Mộc nghe vậy lập tức đi tới bệ đá.

Trên bệ đá có hai bí tịch.

Một cuốn bí tịch tu luyện thân xác có tên Thánh Dương Điển, cấp độ Thần Giai trung phẩm!

Ngoài ra, còn có một cuốn bí tịch tên là Thánh Dương Lực, cũng có cấp độ Thần Giai trung phẩm!

“Hãy luyện tập thật tốt hai cuốn bí tịch này, nó sẽ có ích lợi rất lớn cho ngươi.” Mãnh thú nói.

Lâm Mộc gật đầu, sau đó cất hai cuốn bí tịch vào nhẫn trữ vật của mình.

Ngoài ra còn một nhẫn trữ vật trên bệ đá.

“Chiếc nhẫn này chứa đựng tài nguyên của chủ nhân. Hiện tại, mọi thứ trong đó đều thuộc về ngươi.” Mãnh thú nói.

Lâm Mộc nhặt chiếc nhẫn trữ vật lên, sau đó quay đầu cười nhìn Mãnh thú, nói: "Ngươi cũng là của ta phải không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK