Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phác Phác ngay lập tức đến chỗ Lâm Mộc, sau đó Lâm Mộc mang nó về nơi ở của mình.

Lâm Mộc trở lại chỗ ở chưa đầy một phút, Phó minh chủ Hồ đã tới.

"Lâm Mộc, chúc mừng cậu thu phục được linh thú." Phó minh chủ Hồ nói.

"Phó minh chủ Hồ, lại đây ngồi đi ạ."Lâm Mộc cười mời.

Phó minh chủ Hồ nhanh chóng đi tới rồi ngồi xuống trước mặt Lâm Mộc.

"Ngươi là Phó minh chủ ư? Ngươi ở cảnh giới nào?" Phác Phác đứng bên cạnh nhìn về phía Phó minh chủ Hồ.

"Ừm, ta là Kết Đan Cảnh đỉnh phong." Phó minh chủ Hồ nhìn Phác Phác với nụ cười trên mặt.

"Kết Đan Cảnh? Một Kết Đan Cảnh cỏn con mà làm chức Phó minh chủ ư? Trình độ của Liên minh Tu Hành Giả thấp quá nhỉ, còn không bằng tiểu chủ nhân của ta." Phác Phác nói.

"Phác Phác, ngươi đang nói cái gì thế!" Lâm Mộc trừng mắt nhìn Phác Phác, không nói nên lời.

Con này toàn nói hớ hênh, chả kiêng dè điều gì.

Phó minh chủ Hồ cười ngượng ngùng: "Haha! Không sao đâu, nó nói thật thôi mà. Tôi quả thực không bằng cậu."

"Đúng rồi, Lâm Mộc, thực lực của con linh thú này đạt tới trình độ nào?" Phó minh chủ Hồ tò mò nhìn Phác Phác.

"Sức mạnh của nó cao hơn tôi, nó còn có khả năng phòng thủ cực kỳ mạnh mẽ. Nó có sức mạnh của Thú biến dị cấp S+, thậm chí còn mạnh hơn một chút." Lâm Mộc nói.

"Cái gì! Mạnh mẽ như vậy ư?" Đáy mắt Phó minh chủ lập tức tràn đầy sự kinh ngạc.

Trước đây ông cụ cho rằng nếu con linh thú này bị Lâm Mộc thuần hóa thì sức mạnh của nó chắc chắn sẽ thấp hơn Lâm Mộc.

Người bình thường có lẽ sẽ suy đoán theo cách này.

Phó minh chủ Hồ không bao giờ ngờ được sức mạnh của Linh thú lại cao hơn Lâm Mộc.

Linh thú đã mạnh còn nghe lời Lâm Mộc, vậy chẳng khác gì việc bổ sung thêm một cường giả khác vào liên minh?

"Không phải ta quá mạnh, mà là tu hành giả các ngươi quá yếu. Đến một cường giả Pháp Tướng cảnh cũng chẳng có!" Phác Phác nói.

"Hết cách, ở thời đại Mạt Pháp, tài nguyên và linh khí thật sự khan hiếm." Phó minh chủ Hồ cười khổ.

"Phó minh chủ, tôi mời người tới vì có một số đồ vật muốn giao cho liên minh." Lâm Mộc nói.

Sau đó, Lâm Mộc lấy ra ba món vũ khí Thiên Giai từ trong nhẫn trữ vật.

Trong đó có hai chiếc thuộc về hai bộ xương trắng, một chiếc thuộc về chủ nhân của di tích.

Chủ nhân của di tích hẳn là cường giả Pháp Tướng cảnh, Lâm Mộc cũng suy đoán, có lẽ hai khối xương trắng này là cường giả Thiên Cương Cảnh.

Chỉ có điều, chủ nhân của di tích không giỏi kiếm thuật nên không sở hữu vũ khí Thần Giai.

"Ba cái này đều là vũ khí Thiên Giai thượng phẩm, rất trân quý." Lâm Mộc nói.

"Ba món vũ khí Thiên Giai thượng phẩm ư?" Phó minh chủ Hồ kinh hãi nhìn ba món vũ khí.

Đây chắc chắn là bảo bối quý giá của liên minh!

"Ở đây còn có một viên Bồi Nguyên Đan, là thu hoạch của tôi từ chuyến thám hiểm. Tôi cũng giao nộp cho Liên minh. Có thể đặt nó trong Tàng Bảo Các để mọi người đổi bằng Liên minh tệ."

Lâm Mộc vừa nói vừa lấy ra một viên Bồi Nguyên Đan và đặt lên bàn.

"À, đúng rồi, còn có mấy cuốn bí tịch Thiên Giai, tôi cũng giao cho liên minh."

Lâm Mộc lấy mấy cuốn bí tịch Thiên Giai đặt lên bàn.

Những thứ này đều là bảo vật có giá trị, nhưng đối với Lâm Mộc thật sự không có tác dụng gì.


Trước đây Lâm Mộc được liên minh bồi dưỡng nên nhận được rất nhiều tài nguyên và lợi ích, bây giờ anh thu hoạch được rất nhiều bảo vật trân quý, đương nhiên cũng nên báo đáp liên minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK