Mục lục
Khuynh Đảo Thiên Hạ - Tả Tiểu Đa (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó vẻ mặt dần trở nên hung tợn: “Tuy rằng ta không thấy được bạn học nữ viết thư tình cho ngươi, cũng không có nghe nói có bạn học nữ nói thích ngươi... Nhưng mà ta lại nghe được một chuyện khác.”

Trong lòng Tả Tiểu Đa trầm xuống, gượng cười nói: “Chị, chị Niệm Niệm, đã mấy giờ rồi, hay là chúng ta ngủ đi, ngày mai còn phải đi học...”

“Tạm thời không cần đi học, ta đã nói cha xin phép cho ngươi nghỉ ba ngày.”

Vẻ mặt Tả Tiểu Niệm đương nhiên. “Xin phép nghỉ ba ngày? Tại sao?” Tả Tiểu Đa nhất thời sửng sốt.

“Tại sao? Ngươi đột nhiên hấp thu nhiều nguyên năng tỉnh khiết như vậy, cho dù là năng lượng Tỉnh Hồn tinh khiết nhất vẫn không phải là thứ mà dựa vào năng lực bản thân ngươi là có thể tiêu hóa, bây giờ tình trạng không khống chế được sức mạnh của ngươi chỉ là dị trạng bên ngoài cùng, nếu ngươi làm bừa nguyên khí, làm không tốt sẽ gợi nguyên năng ẩn núp trong cơ thể ngươi xáo động, sẽ nổ tan xác mà chết!”

Tả Tiểu Niệm ung dung giải thích nói: “Cho nên ba ngày này, ngươi phải hấp thu và quy phục năng lượng này.

“Gì? Nói cách khác, bây giờ ta là quả bom hình người à? Nói không chừng đến lúc nào đó bùm một tiếng, gì cũng không còn luôn sao?”

Tả Tiểu Đa trợn tròn mắt, bị giới hạn trong kiến thức từng trải, hắn thật sự nghĩ là dị trạng không khống chế được sức mạnh tăng lên rất nhiều này, chỉ cần thích ứng nhiều một chút là tốt rồi, không ngờ tới mọi chuyện lại còn phức tạp như vậy, hơn nữa tai họa về sau lại rất lớn, ít nhất cũng không phải là thứ mà năng lực của hắn có thể hóa giải.

“Bây giờ đã biết rõ chưa, ngươi cần ngày nghỉ ba, trong vòng ba ngày này ta phải giúp ngươi thúc giục chuyển hóa Nguyên năng ẩn núp trong cơ thể.” Trên mặt Tả Tiểu Niệm lộ ra tươi cười ma quỷ.

“Chuyện này cũng làm cho trong thời gian ba ngày tới ngươi sẽ vô cùng vất vả.”

Tả Tiểu Đa hoảng sợ: “Tự tự mình hóa giải có được không, nghe nói dùng sức mạnh bên ngoài làm tăng tu vi sẽ tạo thành căn cơ không vững, hay là trước hết để ta †ự mình thử xem.”

“Không được, ngươi cho là tình huống của ngươi bây. giờ có thể tùy ý làm bậy sao?”

Tả Tiểu Niệm trực tiếp kiên quyết cự tuyệt. “Đêm qua hai ta không về nhà ăn cơm, ta dẫn ngươi đi hấp thu linh khí, gọi điện thoại nói với cha là ngươi theo ta ra ngoài ăn cơm, tiện thể để sư phụ ta giúp ngươi điều chỉnh lại kinh mạch một chút... Nhớ rõ đừng để lộ.” Tả Tiểu Niệm cảnh cáo.

“Sau đó thì sao?” Tả Tiểu Đa cúi gầm mặt xuống. Cứ cảm thấy mình còn chưa kịp hiểu gì đã bị Niệm Niệm mèo này bán đi mất rồi.

“Sau đó ta nói với cha, sư phụ ta bảo tư chất ngươi rất tốt, đương nhiên chủ yếu vẫn là nể tình ta, nên mới ra †ay giúp chúng ta, đả thông kinh mạch cho ngươi... Lại dạy dỗ ngươi thêm mấy ngày, củng cố tu vi. Kỳ hạn chính là ba ngày.”

Tả Tiểu Niệm bình tĩnh nói: “Cha rất vui vẻ đồng ý, hứa xin nghỉ giúp em. Tuy hắn không có phương thức liên lạc của chủ nhiệm lớp bây giờ của ngươi, nhưng hắn đã liên lạc với cô Hồ Nhược Vân, nhờ cô Hồ xin nghỉ giúp. ngươi rồi."

“Hả? Sau đó nữa thì sao?”

“Sau đó ta vác ngươi trở về, cha hỏi ngươi làm sao, ta nói lúc ngươi được đả thông kinh mạch, tu vi tăng lên, cơ thể không chịu được gánh nặng nên rơi vào trạng thái ngủ say, chỉ cần nghỉ ngơi tốt là sẽ không sao nữa.”

Tả Tiểu Niệm ra vẻ tất nhiên nói: “Tóm lại thì ba ngày tiếp theo, ngươi không còn chỗ nào để đi nữa, chỉ có thể ở bên cạnh ta thôi."

Tả Tiểu Đa khóc không ra nước mắt: “Thế là sắp xếp luôn ba ngày của ta rồi đó hả?

Tả Tiểu Niệm gật đầu rất hùng hồn: “Chứ còn gì nữa, nếu không sắp xếp như thế thì ngươi chẳng qua nổi cửa của cha đâu.”

Tả Tiểu Đã chỉ cảm thấy trời đất tối tăm, nhật nguyệt vô quang, có lẽ ba ngày ba đêm sau có là ánh trăng hay mặt trời cũng đều mất đi sắc thái.

Ta bị bán đi thật rồi.

“Chị ơi, chị yêu ơi, ngươi nhìn thằng em trai của ngươi sắp thành trái lựu đạn hình người rồi nè, chắc là sẽ không bị đánh đúng không?” Tả Tiểu Đa run lẩy bẩy hỏi.

“Ha ha há há há...”

Tả Tiểu Niệm cười một lát mới bảo: “Không đâu, không đâu. Giờ ngươi là động vật trong sách đỏ rồi, sao. mà bị đánh được? Ta nào nỡ đánh ngươi.”

Tả Tiểu Đa rầu rĩ nói: “Nhưng ta rõ ràng cảm nhận được điệu cười của ngươi có vấn đề, cứ như con chồn chộp được gà á... hoặc là con mèo đùa giỡn chuột..."

“Hừ”

Tả Tiểu Niệm không thèm để ý đến hắn nữa, vứt sáu viên Tinh Hồn ngọc của hắn qua, sau đó lại lấy hai viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm từ nhẫn không gian của mình ra, nhắm mắt, vận công.

Vèo vèo vèo...

Tả Tiểu Đa mắt chữ A miệng chữ O nhìn viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm ít nhất mình cũng phải hấp thụ mất mấy ngày nằm trong tay Tả Tiểu Niệm, nó đang dân đổi màu với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, †ừ trong suốt lấp lánh, lưu quang tràn đầy ban đầu chuyển thành màu xám xịt, ánh sáng cũng biến mất, cho. đến cuối cùng hóa thành bột phấn rơi rào rào xuống, không còn gì nữa.

Mà toàn bộ quá trình còn chưa đến năm phút đồng hồ.

Chớp mắt, Tả Tiểu Niệm đã lại lấy ra hai viên Tỉnh Hồn ngọc khác, tiếp tục cầm trong tay, rồi vận chuyển công thể, tiêu hóa năng lượng của Tỉnh Hồn ngọc.

'Theo sự tiêu hóa Tỉnh Hồn ngọc liên tục, sắc mặt thoạt nhìn vẫn luôn trắng bệch của nàng cũng dần trở nên hồng nhuận.

Tả Tiểu Đa cứ há miệng tròn mắt như thế, ngây ra nhìn trình độ điều tức của Tả Tiểu Niệm.

Cuối cùng hắn cũng đã thấy được sự chênh lệch giữa mình và những người tu hành bậc cao. Hai viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm, cho dù Tả Tiểu Đa có dốc hết toàn lực, ráng sức hấp thu thì cũng pải ba ngày mới có thể hấp thu hết tất cả năng lượng bên trong.

Mà sau khi hấp thu hết thì Tinh Hồn ngọc cũng sẽ chỉ biến thành hai viên đá bình thường tồn tại trên đời thôi.

Nhìn Tả Tiểu Niệm người ta kìa, chỉ cần chưa đến năm phút đã hấp thu Tỉnh Hồn ngọc, hơn nữa hấp thu xong chúng thành bột phấn luôn rồi.

Hiệu suất sử dụng đã thấy chênh lệch một trời một vực.

Tả Tiểu Niệm hấp thu xong mười viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm mới dừng lại, vặn người ngồi trên giường: “Ê Cẩu Cẩu, ngơ ra đó làm gì, còn không mau đi rót cho ta cốc nước.”

Tả Tiểu Đa: “Sao chị... không thao tác cách không cho xong, một cốc nước sẽ tự bay đên từ chố cửa sổ thôi mà... Còn cần ta đi làm gì trời?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK