Chương 855: Chinh phục Thuỷ Tổ KiếmKhông sai, đúng lúc này Diệp Thiên như cỗ máy giết người được vận với tốc độ cao nhất.Kẻ địch rất mạnh, thế nhưng bọn chúng căn bản không phải là đối thủ của anh. Những tên thực lực yếu hơn một chút thậm chí còn không thể đánh trực diện với Diệp Thiên được.Kể cả là những tên thực lực mạnh cũng không đỡ được vài chiêu của anh, lần lượt đều bị đánh cho tan tác, kêu gào thảm thiết.“Thật…thật lợi hại”, Long Thi Thanh ở bên thấy thế thì sững sờ.Cô biết Diệp Thiên rất mạnh nhưng không ngờ anh lại có thể mạnh đến như vậy.“Những tên kia mạnh như vậy mà đều không phải là đối thủ của Diệp Thiên, chẳng trách anh ấy bảo mình ở bên đợi, hiện giờ xem ra quả thật chỉ cần một mình anh ấy là đã đủ rồi”, Long Thi Thanh cảm khái nói.Đối thủ chẳng mấy chốc đã bị Diệp Thiên giết sạch, không để sót một tên.Cuối cùng, chỉ còn mình Diệp Thiên đứng lặng nhìn khung cảnh xung quanh. Anh đảo mắt nhìn đống hỗn loạn bên cạnh sau đó vỗ tay ra hiệu cho Long Thi Thanh bước ra.Trông thấy khuôn mặt như hoá đá của Long Thi Thanh, Diệp Thiên cười hỏi: “Sao vậy? Em nhìn mà thẫn thờ rồi à?”“Khụ khụ, đúng vậy”, Long Thi Thanh nhìn Diệp Thiên, có điều cô cũng nhanh chóng định thần lại, giơ ngón tay lên tỏ vẻ ngưỡng mộ Diệp Thiên. “Diệp Thiên, anh thật lợi hại, em còn không biết phải khen anh thế nào nữa”.“Em cuối cùng cũng biết anh lợi hại rồi sao?”, Diệp Thiên khẽ cười nói.Mọi việc xong xuôi, hai người mỗi người một câu nói chuyện được một lát thì đột nhiên chợt nghe thấy có một âm thanh vang lên.“Hai vị thật may mắn”.Người lên tiếng chính là Mặc Trần Huy.“Mặc gia chủ, sao bác đã ra ngoài rồi?”, Long Thi Thanh thấy Mặc Trần Huy thì không khỏi ngỡ ngàng.Diệp Thiên rất nhanh chóng đã hiểu ra vấn đề: “Nói vậy có nghĩa là Thuỷ Tổ Kiếm đã được tu sửa xong rồi sao?”“Ha ha, không sai. Thuỷ Tổ Kiếm hiện giờ đã được khôi phục rồi”, Mặc Trần Huy cười đáp.“Vậy thì tốt quá”, Long Thi Thanh mừng quýnh.Vì để tu sửa Thuỷ Tổ Kiếm, bọn họ đã phải trải qua bao khó khăn gian khổ, bây giờ cuối cùng cũng đã được đền đáp rồi.“Vậy Thuỷ Tổ Kiếm hiện giờ ở đâu? Chúng cháu có thể đi xem không?”, Long Thi Thanh sáng mắt, lên tiếng hỏi.“Đương nhiên rồi, mời hai người đi theo tôi”, Mặc Trần Huy nói, giơ tay làm tư thế mời.Cả hai người phía Diệp Thiên cùng đi theo ông ta về phía lư nhúng kiếm.Càng vào trong khu lư nhúng kiếm, luồng khí tức mạnh mẽ càng rõ ràng hơn. Đây chính là kiếm khí.Long Thi Thanh cảm nhận được nên không khỏi cau mày.“Em đi sau anh, không phải sợ”, Diệp Thiên nói với Long Thi Thanh.Long Thi Thanh nghe vậy thì đi sát sau Diệp Thiên. Đúng lúc này, Diệp Thiên truyền một luồng khí mạnh mẽ bảo vệ quanh Long Thi Thanh. Có sự bảo vệ đó của Diệp Thiên, Long Thi Thanh cảm thấy yên tâm hơn phần nào.Cứ vậy, đoàn người tiếp tục đi về phía trước, chẳng mấy chốc đã vào tới nơi sâu nhất.
Bên trong khu trung tâm của lư nhúng kiếm, trên cái lò rất to ở giữa đang cắm thanh trường kiếm.Trông thanh kiếm này hết sức đơn giản nhưng quan sát tỉ mỉ là có thể cảm nhận được luồng khí hết sức mạnh mẽ trên nó. Nếu người nào đó thực lực yếu hơn một hút thì sẽ không thể nhìn ra được.Diệp Thiên tới gần, từ từ giơ tay cầm Thuỷ Tổ Kiếm lên. Giây phút này anh có thể cảm nhận được luồng sức mạnh vô tận đang thâm nhập vào cơ thể mình.Diệp Thiên cảm thấy mình như muốn nổ tung khiến anh bất giác cau mày.Anh lập tức vận sức mạnh bản thân để đè nén luồng sức mạnh từ thanh kiếm này, nhưng cho dù Diệp Thiên cố xoay chuyển sức mạnh của mình thế nào thì anh cũng đều có thể cảm nhận được sức mạnh từ phía thanh kiếm vẫn không dứt mà căn bản còn không cho anh cơ hội để thở.Diệp Thiên càng cố gắng đẩy sức càng nhiều thì những người xung quanh lại càng cảm nhận rõ hơn luồng khí mạnh mẽ cuộn trào bao quanh bọn họ.Bọn họ thấy tình hình hiện giờ của Diệp Thiên quả thật không mấy lạc quan.Nếu tiếp tục như vậy thì Diệp Thiên rất có thể sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.Long Thi Thanh lênt iếng: “Sao cháu có cảm giác anh Diệp đang gặp rắc rối vậy, chúng ta có cần ra tay cứu giúp không ạ?”“Không cần”, Mặc Huyền lên tiếng.“Tại sao ạ?”, mấy người phía Long Thi Thanh, Mặc Trần Huy đều tỏ ra khó hiểu.Vì bọn họ đều không phải là những võ sĩ mạnh nên không mấy hiểu về việc này cho lắm.“Tình hình hiện giờ mặc dù rất nguy hiểm nhưng thực tế đối với cậu ây smaf nói thì cũng là một cơ duyên. Nếu cậu ấy có thể vượt qua ải này thì có thể có được sức mạnh của Thuỷ Tổ Kiếm”, Mặc Huyền giải thích với giọng hết sức kỳ bí.
Bên trong khu trung tâm của lư nhúng kiếm, trên cái lò rất to ở giữa đang cắm thanh trường kiếm.Trông thanh kiếm này hết sức đơn giản nhưng quan sát tỉ mỉ là có thể cảm nhận được luồng khí hết sức mạnh mẽ trên nó. Nếu người nào đó thực lực yếu hơn một hút thì sẽ không thể nhìn ra được.Diệp Thiên tới gần, từ từ giơ tay cầm Thuỷ Tổ Kiếm lên. Giây phút này anh có thể cảm nhận được luồng sức mạnh vô tận đang thâm nhập vào cơ thể mình.Diệp Thiên cảm thấy mình như muốn nổ tung khiến anh bất giác cau mày.Anh lập tức vận sức mạnh bản thân để đè nén luồng sức mạnh từ thanh kiếm này, nhưng cho dù Diệp Thiên cố xoay chuyển sức mạnh của mình thế nào thì anh cũng đều có thể cảm nhận được sức mạnh từ phía thanh kiếm vẫn không dứt mà căn bản còn không cho anh cơ hội để thở.Diệp Thiên càng cố gắng đẩy sức càng nhiều thì những người xung quanh lại càng cảm nhận rõ hơn luồng khí mạnh mẽ cuộn trào bao quanh bọn họ.Bọn họ thấy tình hình hiện giờ của Diệp Thiên quả thật không mấy lạc quan.Nếu tiếp tục như vậy thì Diệp Thiên rất có thể sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.Long Thi Thanh lênt iếng: “Sao cháu có cảm giác anh Diệp đang gặp rắc rối vậy, chúng ta có cần ra tay cứu giúp không ạ?”“Không cần”, Mặc Huyền lên tiếng.“Tại sao ạ?”, mấy người phía Long Thi Thanh, Mặc Trần Huy đều tỏ ra khó hiểu.Vì bọn họ đều không phải là những võ sĩ mạnh nên không mấy hiểu về việc này cho lắm.“Tình hình hiện giờ mặc dù rất nguy hiểm nhưng thực tế đối với cậu ây smaf nói thì cũng là một cơ duyên. Nếu cậu ấy có thể vượt qua ải này thì có thể có được sức mạnh của Thuỷ Tổ Kiếm”, Mặc Huyền giải thích với giọng hết sức kỳ bí.