Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đang hôn nhau thắm thiết thì bỗng một tiếng thét chói tai sau lưng cắt ngang không khí lãng mạn của họ.

" hai người các người làm gì vậy?".

Nghe tiếng hét Mộ Dung Thanh và Hàn Nghi cũng tách ra nhưng vẻ mặt cũng không vì có người bắt gặp mà ngượng ngùng đỏ mặt dù sao trai đơn gái chiết ở cùng nhau thì cũng chả sao lại nói hai người đều ở thành phố lớn cũng thường xuyên ra nước ngoài chuyện như vậy xảy ra thường ngày cũng bình thường coi như không có gì . còn Nhược khuê là người trong một thôn làng ở trên núi mang quan niệm cổ hủ là con gái nhất định phải giữ gìn trinh tiết đến khi lấy chồng có như vậy mới ngẩn cao đầu mà sống nếu không có khi bị dân làng hắt hủi tránh xa nhảy sông cũng nên.

Hàn Nghi đang định xoay sang thì bị Mộ Dung Thanh dùng tay kéo lại ôm chặt hơn tiếp tục hôn . Hàn Nghi cũng không từ chối vì cũng ở cùng nhau lâu như vậy cũng không ngượng ngùng họ cứ như thế mà ôm nhau hôn cho đến khi Nhược khuê tức giận mặt mày đen thui chạy tới dậm chân cô chỉ tay thẳng vào mặt Mộ Dung Thanh mà mắng.

" sao cô lại không biết xấu hổ như vậy chứ !"

Mộ Dung Thanh biết người tên Nhược khuê kia chắc đang tức giận liền cảm thấy vui vẻ nghĩ phải cố tình chọc cho cô ta điên lên mới được .

" sao tôi lại xấu hổ chứ ! đây là chồng sắp cưới của tôi tôi hôn thì đã sao? cô quản được chắc haha."

" cô .... cô " sau khi lắp bắp một hồi nói không lại Mộ Dung Thanh đành quay qua hỏi Hàn Nghi.

" sao anh lại ra đây cùng cô ta mọi người đợi hai người quay lại ăn cơm không thấy nên họ ăn trước rồi có để phần lại kêu em ra đây tìm hai người về ăn uống rồi nghĩ ngơi trời cũng sắp tối rồi ."

" ta đã nói hôm nay ta và vợ ta không ăn rồi không cần các người đợi hay để phần cô về được rồi "

" nhưng tại sao chứ ?hai người cũng chưa ăn gì " .Hàn Nghi hơi nhíu mày mắng thẳng Nhược khuê lúc nảy không nói vì ở đó cũng nhiều người như vậy lại sợ Mộ Dung Thanh bị họ nói này kia dù sao họ cũng không biết hai người là ai nên mới làm càng biết được chắc sợ đến xanh cả mặt chứ đừng nói là nói ra nói vào nên cũng không muốn làm lớn chuyện trực tiếp kéo Mộ Dung Thanh ra ngoài cơn tức giận cũng bỏ sau lưng nhưng chưa được yên thì Nhược khuê lại tới phá cũng không ngại mà chửi lại cô ta.

" hừ nếu không phải tại cô lúc chuẩn bị ăn thì nói này nói kia hay sao ?"

Nhược khuê nhìn Mộ Dung Thanh vui vẻ không khỏi tức giận vẻ mặt càng lúc càng đen dữ tợn như muốn giết người nhìn Mộ Dung Thanh vui vẻ đang ôm Hàn Nghi còn dựa đầu vào anh tay run lên vì tức giận chỉ vào mặt Mộ Dung Thanh tiếp tục chửi.

" tất cả đều tại cô , cô đúng là một người không biết xấu hổ nhất mà tôi từng thấy , hai người còn chưa kết hôn lại ở chung một phòng bây giờ giữa ban ngày như vậy còn ôm hôn đúng là loại mất nết không có ..." chưa kịp nói xong đã nghe một tiếng " B ố p pp" rõ to trên khuôn mặt truyền đến cơn đau rát cùng năm bàn tay in đỏ trên mặt Nhược khuê ,Hàn Nghi chỉ tính mắng cô ta để cô ta biết mà tránh không ngờ lại đến chửi rủa Mộ Dung Thanh anh tức giận liền tát cho cô ta một cái Nhược khuê bị đánh bất ngờ nên không kịp tránh đành ôm mặt khóc . Thật ra Mộ Dung Thanh vẫn luôn nắm tay Hàn Nghi kéo anh lại ý nói anh đừng tức giận sợ lại giết chết cô ta nên luôn nắm tay anh cười như không để ý không ngờ anh lại ra tay cho Nhược khuê một tát như vậy cũng coi là nhẹ nếu hôm nay anh tức giận giết cả nhà Nhược khuê cảnh sát cũng chẳng làm được gì .

Nhược khuê nghĩ chỉ cần khóc thì Hàn Nghi sẽ để ý đến nhưng không ngờ lúc đánh cô lại mạnh như vậy đành ôm mặt sưng vù chạy về trên đường cũng không quên mắng chửi Mộ Dung Thanh nhất định phải bắt cô ta hối hận cầu xin cô như vậy mới hả dạ còn lẩm bẩm " Hàn Hàn anh phải là của em cô ta là cái gì chứ chỉ là một đứa mù ! cứ đợi đấy... hjc ...hjc.."

Hàn Nghi tuy không muốn ra ngoài lại gặp phiền phức nhưng không có nghĩa là anh sợ bọn họ anh biết mình cũng có cảm giác đặc biệt với Mộ Dung Thanh khi mới gặp nên khi cô đòi lấy anh chỉ hơi bất ngờ vì một cô gái mười mấy lại nói ra chuyện như vậy nhưng cũng không chối bỏ anh và cô cũng ở với nhau g

gần hơn ba năm ,ba năm nay tuy ở gia tộc không thiếu thứ gì nhưng sinh trong đại gia tộc chuyện tranh quyền hành không thể nhường nhịn nên hai người cũng gặp không ít sóng gió bị hại hết lần này đến lần khác có khi xuýt chút nữa cả mạng cũng không còn những tình cảm vẫn không hề rạng nứt ngược lại còn yêu cô nhiều hơn nhưng vẫn chưa kết hôn với cô sớm cũng chưa từng công khai vì đó là điểm yếu của anh nếu bị người ngoài biết được chỉ sợ cô gặp nguy hiểm khó khăn lắm mới được nghĩ ngơi đến đây lại nghe cô bị sỉ nhục anh sao không tức giận bằng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK