Sau buổi diễn thời trang những lời đồn Hàn Gia xuất hiện cùng một cô gái xinh đẹp trước đây đã được mọi người xác nhận tin đồn đó là thật ,Mộ Dung Thanh nhanh chóng trở thành tiêu điểm bàn tán xôn xao đặc biệt là các tiểu thư, phu nhân của các gia tộc lớn nhỏ .
Lúc này ở biệt thự Hàn Gia ,tại một căn phòng lớn ngoài cửa vang tiến gõ " cốc cốc " và tiếng dì trương quản gia "Hàn Gia "
Hàn Nghi ngồi bên trong tay nâng tách cafe nhấp môi " vào đi"
dì trương bên ngoài nghe vậy đẩy cửa đi vào phòng : " Hàn Gia bên Chu Gia vừa gửi thư mời phu nhân đến dự lễ khánh thành ở khuôn viên Chu Gia vừa hoàn thành vài tháng trước ! Hàn Gia ngài xem có thể để Phu nhân đi không ạ."
Hàn Nghi vẫn ung dung ngồi trên chiếc ghế tay cầm bút xoay xoay một vòng tròn nói.
" Không cần thiết! bên phía Chu Gia đó chắc đang muốn làm thân đây mà , đám phu nhân mấy người đó đúng là đáng sợ biết được tin cô ấy là phu nhân ta thì liên tục tìm cách tiếp cận gặp mặt ".
từ hôm ở buổi lễ thời trang đó đến giờ ngày nào cũng vài bức thiệp mời được đưa tới nhưng tất cả đều bị từ chối với lí do phu nhân không khỏe . dì trương thấy vậy khẽ lắc đầu rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài đóng cửa lại , bà biết từ tháng trước hôm tham gia buổi lễ kia lúc Mộ Dung Thanh bị người khác chỉ chỏ nói cô dụ dỗ này kia nên bây giờ có bao nhiêu thiệp mời cô đến tham gia các buổi lễ hay hoặc động gì đó anh đều từ chối .
Mộ Dung Thanh ở trong nhà gần cả tháng nay đều thấy chán liền xua tay tìm theo lối quen thuộc chạy sang phòng Hàn Nghi tỏ vẻ ngoan ngoãn như chú mèo con đang làm nũng ,Hàn Nghi liền hiểu Mộ Dung Thanh muốn làm việc gì đó nên mới như vậy liền kéo Mộ Dung Thanh ngồi trên đùi mình âu ếm hỏi.
"Thanh Thanh em có việc gì sao ?"
" ây ! Nghi Nghi anh sao lại nói vậy em chỉ nhớ anh nên mới qua đây thôi !"
" Ồ ...ra là vị phu nhân đây đã nhớ đến người chồng này rồi sao ? không phải mới gặp vài phút sao?".
bị Hàn Nghi trêu chọc Mộ Dung Thanh mặt ửng đỏ nhưng trông đáng yêu a .Mộ Dung Thanh biết Hàn Nghi rất thích nghe giọng mình nên cô nói nhỏ nhẹ.
" Nghi Nghi anh thấy hôm nay trời có vẻ rất trong a " ,thấy Mộ Dung Thanh chúm chím cái miệng nói nhỏ Hàn Nghi hiểu ý sai người xắp xếp đồ đạc xong liền bế Mộ Dung Thanh ra thẳng chiếc xe Lamborghini màu đỏ khỏi động bộ máy đưa Mộ Dung Thanh ra ngoài hóng gió tuy không muốn nhưng thấy Mộ Dung Thanh như vậy anh đành đưa cô ra ngoài chơi ,tiếng động cơ êm ái chạy trên đường Mộ Dung Thanh tuy không nhìn thấy rõ vì khi ở bên cạnh Hàn Nghi anh đã tìm các bác y sĩ giỏi nhất để phẫu thuật cho cô tuy không thành công nhưng cô vẫn có thể thấy mờ mờ không thấy rõ được, Mộ Dung Thanh đưa hai tay lên cao khuôn mặt cũng ngước lên bầu trời vẻ hưởng thụ trông rất thoải mái ,gió thổi mạnh làm tóc bay tạo nên vẻ đẹp mỹ kiều khiến người nhìn say đắm không rời trên xe bật một bài nhạc hơi cổ điển tạo nên cảm giác rất yên .bình 1 giờ sau chiếc Lamborghini dừng ngay trong một ngôi làng có cách đồng hoa oải hương bao quanh . Mộ Dung Thanh cảm giác xe dừng lại ở một nơi có nhiều hoa cỏ xung quanh đây đều là hoa oải hương khắp nơi đều tỏa ra một hương thơm vô cùng dễ chịu oải hương cũng là loài hoa cô yêu thích tuy màu tím lãnh đạm nhưng lại nhẹ nhàng ,thanh cao mang đến sự yên bình sau những mệt mỏi, oải hương còn mang ý nghĩa "tình yêu thủy chung", Mộ Dung Thanh vui vẻ nhẹ nhàng xoay người đặt một nụ hôn lên môi người đàn ông bên cạnh . vì đi đột xuất nên chưa đặt khách sạn nào đành phải đi tới ngôi làng ở cạnh xin tá túc lại .Hàn Nghi dành bốn ngày cuối tuần để đưa Mộ Dung Thanh ra ngoài thư giãn .sau một hồi nói chuyện với một chủ nhà hai người cũng có chỗ ở lại lập tức lên phòng tắm rửa rồi ăn tối cùng gia đình kia xong thì lên phòng nghỉ ngơi .thấy Mộ Dung Thanh ngồi trên giường vẻ có chút mệt mỏi Hàn Nghi ân cần ôm cô vào lòng .
" hôm nay đi đường xa như vậy em có mệt lắm không ."
" em không sao chỉ là đi xa như vậy người có hơi mỏi ,chúng ta ngủ thôi." nói rồi hai người cứ thế ôm nhau ngủ . Sáng hôm sau Hàn Nghi dậy sớm hơn , không khí trên núi buổi sáng khá lạnh và ẩm ướt .Mộ Dung Thanh khá mệt nên ngủ thêm một chút .
Trời sáng hẵn thì Mộ Dung Thanh cũng dậy ,tuy mắt không thấy được rõ nhưng vẫn có thể tự đi hướng đường đi và có thể tự vệ sinh cá nhân được. xong thì ra ngoài nhờ người đưa cô đi dạo Hàn Nghi thức sớm nên đã đi mua thức ăn .
gần trưa tất cả mọi người cũng tụ họp lại ở nhà chuẩn bị nấu ăn Mộ Dung Thanh hơi ngại vì làm phiền người dân nên cũng muốn giúp đỡ chủ yếu là rửa củ quả .nhưng vừa mở lời đã nhận được ánh mắt ghét bỏ nhìn xéo giọng còn có chút mỉa mai của hai mẹ con chủ nhà .
" ai yo cô đây là khách trong nhà tôi sao có thể để người như cô làm chứ huống gì cô còn bị mù , thôi cô ra kia ngồi là giúp chúng ta rồi! Haha " .bọn họ người nói người cười như vậy Mộ Dung Thanh đành ra ghế ngồi.