Ba người vẫn đang chìm đắm trong suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng bước chân gấp gáp còn đang kêu la bên ngoài độp nhiên cửa phòng bật mạnh ra một học sinh đang thở hỗn hển đứng trước cửa vịn tay vào tường người cúi xuống miệng không ngừng lắp bắp .
" Học trưởng không xong rồi Mộ Uyên Kỳ cô ấy ____ cô ấy ngã cầu thang được đưa vào viện rồi bây giờ phải làm sao không thể hoãn buổi lễ khai giảng này được hiệu trưởng đang rất tức giận "
Phong Đằng đang ngồi trên ghế thì nhảy thót mắt trừng to lên mắng.
" Cái gì Mộ Uyên Kỳ ngã cầu thang ! chết tiệt sau lại để ngã cầu thang chứ buổi lễ sắp bắt đầu rồi đi đâu tìm sinh viên mới làm đại diện chứ cho dù tìm được thì bản thuyết trình có thể học thuộc trong thời gian ngắn sao đúng là đen đủi mà "
Một lúc sau Phong Đằng bất lực dùng tay vuốt mặt nhìn cậu học sinh đứng bên ngoài nói.
" được rồi ngã cầu thang như vậy không thể lên sân khấu chúng ta phải đi tìm học sinh khác vậy bản thuyết trình học thuộc không được thì cầm theo lên bụt giảng đọc theo , cậu đi lấy bản thuyết trình đi tôi sẽ xắp xếp người khác. "
Cậu học sinh kia nghe xong cũng nhanh chóng chạy đi Phong Đằng cũng không ngừng vuốt mặt đột nhiên ánh mắt hướng về phía người Mộ Dung Thanh rồi xoay lại nhìn Lục Chí Vỹ cùng Tôn Giai Hạo thấy hai người đều mỉm mỉm gật đầu lại quay sang nhìn Mộ Dung Thanh nói .
" Cô được chứ ? "
Mộ Dung Thanh hơi bất ngờ vì họ lại chọn trúng mình nhưng cũng không đồng ý nếu để mấy người quái vật có chỉ số IQ 1000 siêu cấp đó ở Thiên Hà Vô Cửu biết cô năm nay mới bắt đầu làm sinh viên năm nhất lại là sinh viên nghèo chắc chắn sẽ cười vào mặt cô và bắt đầu mắng .
" Tôi sao haha lúc nảy không phải các cậu nói tôi bị mù sao ? tôi thấy cậu cũng không tồi đấy hay cậu lên đi "
Phong Đằng nhíu mày lộ ra biểu cảm chán ghét , tuy đôi mắt bị mù khuôn mặt dáng người đều đạt chuẩn có thể nói xinh xắn nhưng tính tình khi nói ra lại khiến người ta rất chán ghét như vậy .
" Tôi là sinh viên năm hai không được ! Tôn Giai Hạo cậu thuyết trình đi không phải cậu cũng là học sinh mới sao ? "
Tôn Giai Hạo bị điểm tên giật mình tỏ ra lạnh lùng cảnh cáo :
" Nếu mấy cậu muốn cái giản đường đó bị tôi quấy loạn rối tung rối mù trên đó thì cứ việc chọn tôi làm đại diện cho sinh viên mới "
Lục Chí Vỹ cũng cười nhao nhao theo .
" Haha ___ Tôn Giai Hạo không ngờ cậu cũng bá đạo đấy ! mà cũng đúng nha cậu ngày đầu tiên đi quân sự đã lật tung cái trại quân sự đó lên còn đánh cả giáo quan ở đó , thật sự chọc không nổi tôi có đề nghị như vậy các cậu xem được không bạn học Mộ Dung Thanh này cũng là sinh viên mới trường chúng ta hơn nữa lại có hoàn cảnh để lên đọc đương nhiên là được còn về vấn đề bản thuyết trình chúng ta ghi âm lại cho em ấy nghe rồi học thuộc nếu không được trước khi lên sân khấu chúng ta chuẩn bị một cái loa Bluetooth không dây nghe vừa lúc xỏa tóc xuống che đi là được ."
" Như vậy không được cho lắm một lát nữa có nhiều người như vậy còn có nhiều nhân vật lớn bị phát hiện chắc chắn sẽ ầm ĩ "
" Học trưởng cậu xem còn nữa tiếng nữa không còn cách nào khác nữa đâu Mộ Dung Thanh em ấy tuy bin mù nhưng ngoại hình cũng không có vẫn đề xinh đẹp như vậy chắc sẽ thu hút người bên dưới huống gì sân khấu cách ghế ngồi bên dưới khá xa sẽ không có chuyện gì đâu yên tâm "
Phong Đằng vẫn có chút lo lắng nhưng không còn nhiều thời gian cũng gật đầu đồng ý .
" Được cứ vậy đi ! Mộ Dung Thanh em có thể giúp bọn anh làm đại diện cho trường được chứ nếu mọi chuyện suôn sẻ tôi để em lại trường tiếp tục học lát nữa không cần đấu với chúng tôi như vậy là em có lợi đấy . "
Mộ Dung Thanh nghe đến đây thì bĩu môi.
" Nếu không thành công buổi lễ không tốt có phải tôi bị đuổi học hay không như vậy là mấy anh có lợi chứ sao lại là tôi . "
" Không phải đã nói là giúp em hay sao yên tâm không để em thiệt đâu "
" Để tôi làm đại diện cho sinh viên mới các anh chắc chứ ? " Mộ Dung Thanh lúc này cong cong khé môi hỏi ngược lại.
Phong Đằng cười lạnh lùng nói .
" Tôi chắc chắn! để em làm đại diện sinh viên mới là tôi có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm , có thể làm đại diện cho nhiều sinh viên mới như vậy đó cũng là vinh dự của em còn có thể quang minh chính đại ở lại đây . "
" Được thôi ! các anh tin tưởng tôi như vậy sao có thể từ chối nữa chứ . "
Mộ Dung Thanh bên ngoài cười nói nhưng bên trong là đang mắng nếu để đám người Thiên Hà Vô Cửu biết được thật sự cái danh lão đại này coi như bỏ đi rồi chỉ mong bọn họ nhận được tiền xong thì cuốn gói đi chơi đâu đó như vậy mới không thể biết được Mộ Dung Thanh đang ở trường học làm sinh viên nghèo còn đại diện sinh viên năm nhất lên phát biểu trước bao nhiêu người.