Mấy năm nay kể từ khi Thiên Hà Vô Cửu đứng đầu giới Hàn Nghi luôn cho người điều tra không những để ý đến nhóm người này có thân thủ tốt còn đặt biệt luôn để ý tới vị Thần Y đang hô mưa gọi gió trong Thiên Hà Vô Cửu có thể chế ra các loại độc hàn tính cực mạnh còn có thể giúp người sắp chết sống lại một cách khỏe mạnh.
Hàn Nghi luôn tìm kiếm vị Thần Y này còn sẵn sàng bỏ ra một cái giá rất cao để mời được người này đến gặp anh Hàn Nghi luôn tăng con số tiền một lúc càng cao ,nhưng vị Thần Y này vẫn bạch vô âm tính không hề để ý hay hồi âm lại đến anh .
Đường phố rộng lớn xe cộ tấp nập ánh mặt trời chiếu sáng trên các tòa nhà cao tầng chọc trời .
Một chú cho màu đen trắng bước đi hiên ngang trên dãy đường đi bộ trong đường phố . Trên cổ đeo chiếc vòng da đen được buộc bởi một sợi dây xích sau được một cô gái nắm chặt nó dẫn cô đến bên cạnh trạm xe buýt ngồi đó .
Tiểu Bạch là chó đặc vụ được huấn luyện kĩ càng mọi nẻu đường lớn đến hẻm nhỏ trong thành phố nó đều quen thuộc , lúc trước còn được Hàn Nghi chỉ dẫn nên nó biết phải dẫn Mộ Dung Thanh đi như
thế nào để đến trường .
Ngồi được một lúc sau , chuyến xe buýt tiếp theo dừng lại ở trạm xe chiếc cửa vừa mở ra đã có rất nhiều người vội lên bước lên xe . Tiểu Bạch cũng trèo lên xe Mộ Dung Thanh cũng đứng dậy đi theo nó Tiểu Bạch vừa lên xe đứng ở cửa thì bị tài xế xe chặn lại không cho lên xe .
" ây cô gái không thể mang thú cưng lên xe được cô đi chỗ khác đi ."
" Tiểu Bạch không phải thú cưng , nó là chó đặc vụ dùng dẫn đường "
" cái gì mà dẫn đường chứ , cô gái này cô bắt taxi đi đi , để nó lên xe nhỡ cắn người ở đây không thì đi bậy trên xe thì tôi phải làm sao ?"
" không đâu Tiểu Bạch sẽ không như vậy nó rất sạch sẽ hơn nữa nó chưa bao giờ cắn ai " giọng nói của Mộ Dung Thanh hơi nhỏ nhưng tài xế vẫn nhất quyết không cho Mộ Dung Thanh và Tiểu Bạch lên xe.
" Cô mau đi đi tôi phải kiếm cơm nữa! " nói xong tài xế liền ấn nút đóng xe rời Tiểu Bạch phải nhảy xuống xe . Nghe tiếng xe khởi đông Mộ Dung Thanh bất giác lùi về sau vài bước rồi ngồi xuống vuốt ve đầu của Tiểu Bạch khẽ nói vào tai nó.
" Lỡ chuyến xe này rồi đây là chuyến cuối cùng đi đến trường chúng ta đi bộ tới sẽ muộn đó ." nghe được Mộ Dung Thanh nói Tiểu Bạch hiểu chuyện nhảy đứng lên sủa vài tiếng .
" gâu gâu ". Mộ Dung Thanh vẫn giữ bình tĩnh tiếp tục vuốt lông Tiểu Bạch khẽ nhếch môi cười mà không rời đi . Mấy người vệ sĩ đi theo Mộ Dung Thanh đứng nấp sau mấy biển quảng cáo thấy tên tài xế kia không cho phu nhân nhà mình lên xe liền tức điên lên mắng chửi.
" mẹ kiếp tên tài xe rác rưởi ! dám đuổi Tiểu Bạch với phu nhân xuống xe hắn dám làm phu nhân muộn học thì tôi đem hắn chôn vào rừng !"
chửi xong lập tức gọi cho đám người khác đuổi theo chiếc xe đó chặn đường không cho đi bắt quay đón Mộ Dung Thanh tới trường . chưa đầy mười phút chiếc ce buýt đó lại dừng ngay trước mặt Mộ Dung Thanh cửa xe lại được mở ra tài xế trên xe mặt cắt không còn giọt máu trắng bệch như tờ giấy trắng giọng nói hơi run run nhưng vẫn không khác gì lúc nảy ngồi bên trong hét lên :
" này còn không mau lên xe có biết bao người vì cô mà chậm trễ không? "
vì đang trong giờ cao điểm học sinh sinh viên đi học đi làm nên có rất nhiều người Tiểu Bạch cũng hiểu được tiếng người không chậm trễ nhảy lên xe Mộ Dung Thanh cũng đi theo nó vào bên trong xe mọi người trên xe thấy cô bị mù cũng chủ động nhường chỗ Mộ Dung Thanh cũng không khách khí nhẹ nhàng nói lời cảm ơn chiếc xe cũng lăng bánh đi được một đoạn dài trong xe lại có một bà lão đột ngột ngất xỉu mọi người trong xe điều loạn lên sợ xảy ra chuyện dù gì cũng là người già liên tục thúc dục tài xế nhanh chóng đưa đến người bệnh viện tài xế cũng không chần chừ sợ thật sự xảy ra chuyện mình là người chịu trách nhiệm nên tăng tốc độ nhưng bệnh viện lại ở xa lại ở giờ cao điểm xe đông nghẹt không thể đi nhanh như vậy rất dễ gây tai nạn nghe mọi người xung quanh bàn tán Mộ Dung Thanh cũng chủ động lên tiếng .
" Tôi có biết chút y thuật có thể sơ cứu tạm thời xin mọi người nhường chỗ một lác "
Nghe Mộ Dung Thanh biết y thuật mọi người đều nghi ngờ bàn tán xôn xao nhưng vẫn nhường chỗ để lại một khoảng trống vì trên xe vốn rất nhiều người có thể để khoảng trống như vậy là tốt lắm rồi Mộ Dung Thanh cũng nhanh chóng sơ cứu giúp bà lão kia một lúc sau cuối cùng cũng tỉnh lại vội vàng cảm ơn ríu rít bên này lời bàn tán xôn xao Mộ Dung Thanh càng nhiều hơn với sự kinh ngạc của mọi người trong xe kể cả tài xế kia .
" Không ngờ a cô gái nhìn tuổi có vẻ còn nhỏ như vậy mà còn biết y thuật ."
" ây mấy người chưa nghe câu tài không đợi tuổi hay sao ! "
" Đúng Đúng ! thật sự là tài không đợi tuổi mà mới sơ cứu vài phút đã có thể làm bà lão kia tỉnh dậy nếu không nhờ cô ấy có khi chưa tới được bệnh viện đã..."
" Mà khoan không phải cô ấy bị mù sao ? không phải là lừa người đấy chứ " nghe xong câu này mọi ánh mắt nghi hoặc đổ hết lên người Mộ Dung Thanh nhưng cũng không dám nói gì thêm vì lúc nảy có đám người chặn xe dọa bắt quay lại đón cô như vậy chứng tỏ cô gái này có thân phận không phải bình thường tránh xa một chút đỡ gặp rắc rối thì hơn .