Thấy binh lính Hồng Đĩnh như rồng hổ, trên đường hát vang nam tiến, nhân dân miền trung nô lức gia nhập tự động trở thành phụ binh, chỉ trong vài ngày, khi đến Bình Định, Vệ Quốc Quân đã tăng thêm 3000 phụ binh, lực lượng này được lập biên chế và tăng cường huấn luyện vô cùng nhanh chóng, cũng phải nói, tại vì Hồng Đĩnh hiện tại quá giàu, Nhai Châu trở thành con gà đẻ trứng vàng cho Hồng Đĩnh cho nên đừng nói cung cấp trang bị cho vài ngàn người, mà thậm chí cho vài vạn người cũng dư dả.
Khi các đơn vị đang chuẩn bị đóng trại, bố phòng bất thình lình tiếng tù và vang lên.
Mạnh Hổ vồ lấy thanh đao, lao nhanh ra ngoài thét lớn:
- Chuẩn bị chiến đấu
- Chuẩn bị chiến đấu.
Thế nhưng khi nhìn thấy đối phương thì không ai đều không nhịn đc trợn mắt há mồm.
Ở phía xa từ những cánh rừng bắt đầu rung chuyển, chim cùng muông thú ào ào bay lên dưới ánh chiều tà.
Bất chợt một tiếng thét lớn, vô số người từ trong rừng đi qua, xuyên trên những con đường lầy lội đất, tiến về thành Bình Định. Cùng đi với họ là hàng chục con voi chiến khổng lồ, những cái ngà voi cong cong đây đều là hàng khủng à nha, bên ngoài được bọc sắt và gai nhọn. Những con Voi chiến được vẽ lên vô số hình thù màu đỏ dữ tợn, cùng với khí chất của vùng rừng thiêng nước độc khiến cho vô số người không rét mà run.
- Báo cho Kỉ Vương
- Mở cửa thành.
Gần vạn người như dòng thác lũ đen nghìn nghịt tiến tới gần khu vực Vệ Quốc Quân, đến khoảng cách một tầm tên thì dừng lại.
Đội quân này nhìn qua là một đám hỗn tạp của rất nhiều tộc người, tất cả đều là các chiến binh người Thượng.
Trang bị của họ không đồng nhất, có những nhóm trang phục lòe loẹt, có nhóm lại chỉ đóng một cái khố, khắp ngời đều bôi vẽ sơn đen, nhìn qua vô cùng khủng bố.
Thế nhưng nhìn vào ánh mắt đội quân ấy, thì ta có thể nhận ra đây là đội quân tinh nhuệ thiện chiến bậc nhất của cao nguyên Trung Phần. Đây chính là đội liên quân các bộ lạc cao nguyên, lực lượng này chính là tinh nhuệ, huyền bí bậc nhất Cao Nguyên, gần 100 năm trước, bọn họ dưới sự lãnh đạo và chỉ huy của Quân Tây Sơn, đã được lập ra, và có những đóng góp vô cùng to lớn trong phong trào Tây Sơn, khi Tây Sơn sụp đổ, liên minh quân sự này không hề bị giải tán mà dưới sự tổ chức của một người thần bí họ Nguyễn tên Lữ đã bắt đầu hùng mạnh lên, làm nhiệm vụ bảo đảm hòa bình cho miền Cao Nguyên.
Sức mạnh của đội quân này khiến Hồng Đĩnh phải khiếp sợ, từ bao giờ người Thượng lại có thể có một đội quân khủng bố như vậy cơ chứ. Lít nha lít nhít gần vạn người, chia làm hàng chục phương trận, vô cùng rõ ràng và nghiêm cẩn, nhìn vào nó thì chắc chắn ăn đứt quân đội triều đình, có chăng chỉ thua Vệ Quốc Quân mà thôii.
Hồng Đĩnh lại nghĩ đến trong các tài liệu sử sách sau này, Người Thượng có một đội quân vô cùng thiện chiến, bọn họ chống cả quân đội Pháp lẫn quân triều đình, mục tiêu nhằm bảo vệ đất đai và quê hương của họ, đội quân này đã khiến người Pháp đau đầu, vô số lần đem binh đi tiêu diệt nhưng lại chỉ hùng hổ mà đi, thất bại tan tác mà về, triều đình cũng bó tay, cuối cùng không còn cách nào ngoài đành phải để cho người Thượng có thêm quyền độc lập tự chủ tương đối lớn.
Hồng Đĩnh khi tiếp kiến đội quân này trong lòng cũng cũng vô cùng hoang mang.
- Làm sao có thể như này.
Một vị thủ lĩnh trẻ ước chừng là tướng quân đội quân này tiến lên trả lời:
- Tôi chuyển lời từ ngài Puih San của thung lũng Pô Kô,
- Một liên minh đã tồn tại giữa người Kinh và người Thượng, lời của Vị Vua Người Kinh có cái bụng tốt giỏi đánh trận đã đánh bại người Tàu xấu xa ( Nguyễn Huệ)
Lời của ngài ấy, và lời thề của các chiến binh dòng Pô Kô vẫn luôn được lưu truyền trong nhà rông của Thung Lũng Pô Kô.
Bất kể khi nào, khi Non Sông này bị xâm chiếm bởi lũ giặc ngoại xâm, các chiến binh thánh chiến của Thung Lũng Pô Kô sẽ đáp lời
- Người Kinh và Người Thượng là anh em, chúng ta đã từng chiến đấu và chết bên nhau, Hôm nay, đáp lại lời kêu gọi từ Vị Vua của người Việt, chúng tôi đến đây để kế tục chuyện đó.
Trong hàng ngàn quân người Thượng ấy, Hồng Đĩnh không hề biết rằng có một ánh mắt xinh đẹp trong ánh mắt lóe lên vẻ thông minh, và huyền bí đang đánh giá hắn.