Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Ly vừa mới hỏi, Trương Cao Ân lập tức nhớ tới mục đích mà mình đến đây.

“Là như thế này, lúc trước cháu nói là muốn mua ruộng ở trong thôn, hôm nay ông định đến đây hỏi xem cháu có thời gian để đi xem một chút không."

Đương nhiên, vốn dĩ ông ta đến đây là muốn nói chuyện liên quan đến việc xây nhà ở phía sau.

Ai cũng biết là mọi người trong thôn này rất nghèo, bây giờ Lưu Ly xây nhà như thế, đương nhiên sẽ hấp dẫn lực chú ý.

Bây giờ người trong thôn còn không biết ngôi nhà đó là của Lưu Ly, nhưng nếu như biết rồi, e là bọn họ sẽ ghen đến đỏ mắt, mang đến phiền phức lớn cho Lưu Ly.

Dù sao lúc mọi người bằng bằng nhau thì còn dễ nói, nếu như thua kém quá nhiều, chắc chắn sẽ bị người khác ghét bỏ.

Nhưng mà bây giờ nhìn bộ dạng của Ly, Trương Cao Ân cảm thấy Ly là người biết tính toán, biết là mình đang làm cái gì, cho nên không có ý định nói mấy lời này nữa.

Dù sao đã sống hơn nửa đời người, Trương Cao Ân vẫn biết rất rõ thân là một lão nhân, nếu như nhúng tay vào chuyện của người trẻ tuổi quá mức, vậy thì sẽ bị người đó chán ghét.

Lưu Ly nghe thấy là chuyện mua đất, cô liền gật đầu: “Đúng lúc bây giờ cháu đang rảnh, có thể đi xem."

Thế là Lưu Ly dặn dò hai đứa bé ở trong phòng Cố Tại Ngôn, sau đó liền đi theo Trương Cao Ân vào trong thôn xem ruộng.

Mười mẫu ruộng khô nằm tít trong thôn, phía trên một ngọn đồi nhỏ cách nhà Trương Trần Thị vài trăm mét.

Đồi núi được khai hoang thành đất khô hình thang, phần lớn ruộng khô được dùng để trồng rau củ, mười mẫu ruộng khô nằm ở phía trong cùng nhất của ruộng bậc thang, nối thành một mảnh trông rất được.

Mà ruộng nước thì ở xa hơn, từ phía ruộng bậc thang nhìn xa xa là một vùng đồng bằng, bởi vì mùa thu vừa mới thu hoạch xong, cho nên khô héo một mảnh.

Mà ruộng nước nằm ở chỗ xa nhất, ngay thượng nguồn sông ở cửa thôn, rất thuận tiện cho việc tưới tiêu.

Thông qua trưởng thôn, Lưu Ly biết rằng hai mẫu ruộng màu mỡ nổi tiếng nhất trong thôn, gần như mỗi năm đều có người tranh nhau muốn thuê.

Mà ba mẫu ruộng khác có quy mô trung bình, chính là chỗ cách chân núi không xa.

Lưu Ly nhìn lần lượt, hết sức hài lòng, trực tiếp đưa bạc cho trưởng thôn, thủ tục sang tên đều giao cho trưởng thôn làm.

May mắn thay, việc chuyển đất hoang yêu cầu Lưu Ly đích thân đến nha môn, trong khi việc bán đất nông nghiệp trong thôn có thể do trưởng thôn xử lý thay giúp, Lưu Ly bớt đi không ít phiền phức.

Chỉ là sau khi mua đất phải bỏ ra hơn một trăm lượng bạc, bây giờ trong tay cô chỉ còn lại hơn một trăm lượng bạc, cô cũng đã đưa mấy chục lượng tiền xây nhà cho lão Trần, còn lại hơn một trăm lượng mặc dù nhiều, nhưng mà rõ ràng không đủ.

Tiền tới nhanh, nhưng mà tốc độ tiêu tiền cũng không chậm, Lưu Ly thở dài trong lòng, liền suy nghĩ phải nhanh chóng kiếm thêm tiền mới được.

Mà hiển nhiên bây giờ cách nhanh nhất để kiếm tiền là bán thuốc, và thứ quý giá nhất không phải là nhân sâm thì còn là cái gì nữa?

Lưu Ly thừa dịp lúc không có ai, cô lại tiến vào không gian một lần nữa, phát hiện trong không gian, nơi mà cô hái thảo dược đã mọc trở lại.

Xem ra khi vùng đất trong không gian không đủ dùng, thực vật trong không gian sẽ không tiếp tục sinh trưởng, về phần muốn mở rộng đất trong không gian như thế nào, bây giờ cô còn chưa biết.

Chẳng qua dựa vào tình hình hiện tại, có bốn mảnh đất này là đã đủ rồi.

Lưu Ly nhìn lướt qua quả ớt đỏ rực, trong lòng thầm nghĩ chờ đến đầu năm, cô sẽ tìm cơ hội thích hợp để trồng loại ớt này. Kể từ đó, cô đã có thể dựa vào ớt để phát tài.

Về việc tại sao cô lại không kiếm tiền bằng dược tề mà cô am hiểu nhất, Lưu Ly chỉ muốn nói thời cơ chưa chín mùi.

Lúc Lưu Ly rời khỏi không gian, trong tay có thêm một gốc nhân sâm.

Lúc cô quay lại, Trương Nhị Lang đã trở về, trong mắt Trương Nhị Lang đã có nhiều hơn một thứ, chính là tự tin.

Thấy Trương Nhị Lang như vậy, Lưu Ly liền biết hắn đã đột phá phòng tuyến cuối cùng trong lòng mình.

Có vài người nếu như không tiến lên phía trước thì họ vĩnh viễn sẽ không biết được mình có thể đi đến đâu, mà cô tin tưởng rằng đây chỉ mới là khởi đầu của Trương Nhị Lang.

Mấy ngày sau, Lưu Ly cũng không gấp gáp đi lên trên trấn bán nhân sâm, mà là bận rộn chuyện trong nhà.

Lúc rảnh rỗi, Lưu Ly sẽ chế thuốc bôi sẹo cho mình, mà độc tố trên người Cố Tại Ngôn qua mấy ngày chữa trị cũng đã gần hết, ngay cả bức tường vây rộng lớn phía sau nhà tranh của cô cũng đã hoàn thành xong trong vòng mấy ngày.

Bức tường cao hai mét, ở phía trên được lắp những mảnh sứ vỡ, có lớp bảo vệ này, người ta có muốn trèo tường nhìn trộm tình hình ở bên trong thì cũng không được.

Đương nhiên dùng gạch vỡ để ốp lên tường cũng là chủ ý mà Lưu Ly suy nghĩ cho lão Trần, mặc dù giao chuyện xây nhà cho người, nhưng Lưu Ly vẫn sẽ tự mình hỏi ý kiến của lão Trần, đồng thời còn đưa bản vẻ thiết kế của mình.

Theo lão Trần, chỉ riêng việc thu thập mảnh sứ vỡ thì đã có thể để Trần gia thôn bọn họ kiếm được một món lời không nhỏ. 𝗧ìm đọc thêm tại ﹟ 𝗧rùm 𝗧ruyện﹒𝚟n ﹟

Về phần hạt thông và nấm ở trên núi, sau khi bị đám thôn dân trong thôn điên cuồng gặt hái mấy ngày, quả thông và nấm trên đỉnh đèo càng ngày càng giảm bớt.

Vì thế, Trương Trần Thị cùng Trương Đại Lang và Trương Nhị Lang sốt ruột đến phát hỏa.

Mấy ngày nay đã nếm được quả ngọt từ việc kiếm tiền, nếu như ở trên núi không còn những thứ này nữa, e là công việc cũng sẽ không còn.

“Ly, nếu như những thứ này không còn, vậy thì phải làm sao đây?” Trương Trần Thị nhịn không được mà hỏi.

Mặc dù Trương Trần Thị rất sợ mình không có nghề để kiếm tiền, nhưng mà so với cái này, bà càng lo lắng hơn cho việc làm ăn của Lưu Ly không thể tiếp tục.

Mặc dù bà biết mấy ngày nay Ly kiếm không ít tiền, nhưng dù sao vẫn là một nữ nhân chăm hai đứa con, không hề dễ dàng. Nếu như không có nghề nghiệp, vậy thì tương lai sẽ khó khăn.

“Thím cứ yên tâm đi, cháu đã có tính toán trước rồi." Lưu Ly cười nói, vẻ mặt như mọi chuyện nằm trong tầm tay.

Chỉ là cô đang chờ đợi, đến khi ngôi nhà được dựng lên, vậy là cô đã có thể bắt đầu tự trồng thông và nuôi dưỡng nấm ở trong nhà.

Bộ dạng tự tin của Lưu Ly khiến người khác phải tin phục, cuối cùng, Trương Trần Thị cũng phải yên lòng.

Chờ đến lúc Trương Trần Thị bận rộn chuyện của mình, Lưu Ly liền gọi Trương Nhị Lang đến cửa phòng.

“Nhị Lang, đệ giúp ta làm một chuyện."

Lưu Ly kêu Trương Nhị Lang đưa lỗ tai tới gần, nhỏ giọng nói gì đó bên tai Trương Nhị Lang.

Chỉ là Lưu Ly đang chuyên tâm dặn dò Trương Nhị Lang làm việc lại không nhận ra cảnh tượng này đã bị một vị phụ nhân đứng cách đó không xa nhìn thấy, càng không thấy được lúc cô và Trương Nhị Lang gần nhau như thế, sắc mặt của vị phụ nhân kia trở nên có chút kỳ quái…

Chờ sau khi Lưu Ly thì thầm bên tai Trương Nhị Lang xong, Trương Nhị Lang liền rời đi, Lưu Ly cũng trở về phòng mình, mà phụ nhân kia thì lặng lẽ rời đi.

Màn đêm buông xuống rất nhanh.

Lúc ba mẹ con Lưu Ly đang lâm vào mộng đẹp trong phòng, ngoài phòng lại truyền đến chút động tĩnh.

Cố Tại Ngôn vẫn còn chưa ngủ bỗng nhiên mở mắt, ánh mắt sắc bén nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cố Tại Ngôn ngồi dậy từ trên giường, nhoáng một cái liền ra đến ngoài phòng.

Mà lúc này, đột nhiên có hai người đang đứng ngoài phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK