Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Ly ngồi xe bò trở về thôn mà sắc trời còn sớm, nhưng may mà nhà tranh của Lưu Ly nằm ở cửa thôn, bình thường không có việc gì thì người trong thôn sẽ không đi về phía cửa thôn này, bởi vậy Lưu Ly mua nhiều đồ như vậy cũng không có người nhìn thấy.

Khi tiểu nhị giúp Lưu Ly dỡ hàng hóa trên xe, Lưu Ly lấy ra mấy văn tiền cảm tạ hắn.

Tiểu nhị khi nhìn thấy ngôi nhà tranh cũ nát của Lưu Ly, trong lòng lập tức vô cùng thất vọng, vốn tưởng rằng tiểu nương tử trước mắt mặc dù ăn mặc rách nát, nhưng ra tay hào phóng, dù sao cũng là người có tiền, có thể mang đến cho hắn vụ làm ăn thứ hai.

Nhưng bây giờ xem ra, đồ trên chiếc xe này sợ là tiêu hết hơn phân nửa tiền tiết kiệm của cô mới đúng.

Nhận được mấy đồng, tiểu nhị cửa hàng có chút phấn khởi lái xe bò rời đi.

Lưu Ly không biết ý nghĩ của tiểu nhị kia, cô với hai đứa nhỏ chuyển tất cả đồ vào trong nhà.

Vì phòng hờ, Lưu Ly đã giấu hết phần lớn lương thực, chỉ đặt một hai cân ở trong phòng.

Nhìn căn nhà rách nát này không hề có cảm giác an toàn, Lưu Ly cảm thấy mình nhất định phải xây nhà trước khi mùa đông đến, nếu không đừng nói mua chút đồ không có cảm giác an toàn, cho dù mùa đông lạnh lẽo dựa vào phòng ốc này cũng chưa chắc chịu được.

Gánh nặng đường xa, mặc dù Lưu Ly cảm thấy áp lực lớn, nhưng tốt xấu gì có áp lực mới có động lực, Lưu Ly không hề nản lòng tý nào.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, bấy đó đã đến giờ nấu bữa tối.

Lưu Ly cho hai đứa nhỏ mỗi người một nắm hạt dưa, tiếp theo cô đi phòng bếp nấu nướng.

Chỉ trong một thời gian ngắn, hai đứa trẻ xuất hiện trong nhà bếp.

“Mẹ, con giúp mẹ nhóm lửa.” Bình Bình lên tiếng.

“Mẹ, con đi hái rau.” Yên Yên cũng không cam lòng yếu thế.

Hai đứa nhỏ hiểu chuyện như vậy, Lưu Ly biết hai đứa nhỏ này trước kia đi theo nguyên chủ cũng sẽ làm một ít việc nhà, thế là cô không từ chối tâm ý của hai đứa.

Buổi tối Lưu Ly chuẩn bị làm sủi cảo, cô để Yên Yên hỗ trợ rửa sạch tỏi và cần tây, để Bình Bình đốt lửa, mình thì bắt đầu xử lý mỡ lợn.

Lưu Ly cắt mỡ lợn thành miếng lớn, rửa sạch, ném vào trong chảo xào, đợi phần nước bốc hơi bắt đầu tiết dầu ra, Lưu Ly xoay người băm nhân rồi nhào bột.

Một nhân thịt cần tây, một nhân thịt bắp cải tỏi.

Sau khi điều chỉnh xong, Lưu Ly dạy hai đứa nhỏ làm sủi cảo, tuy rằng sủi cảo mà Bình Bình, Yên Yên làm nát ét, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hai đứa lại rất sung sướng.

Lúc này dầu trong nồi đã gần xong, mùi thơm tràn ngập cả phòng bếp, Bình Bình và Yên Yên vừa nuốt nước miếng vừa nhìn về phía nồi.

Lưu Ly buông công việc trong tay xuống, bắt đầu vớt tóp mỡ vàng giòn tan trong chảo kia.

Ở trong thôn, nhà ai nếu mua mỡ lợn thì nhất định sẽ vắt khô giọt dầu cuối cùng trong miếng dầu mới được, dù sao dầu cũng là thứ quý giá.

Nhưng Lưu Ly lại rất nhớ nhung tóp mỡ khi còn bé ăn ở nhà ông nội, cô cũng không quan tâm chút dầu kia.

Sau khi vớt tóp mỡ ra, Lưu Ly thừa dịp nóng rắc một ít muối thô, sau đó đặt ở một bên, đổ dầu trong chảo vào nồi đất nung, sau đó đổ nước vào nồi, cho thêm củi vào lòng bếp.

Lúc này hai đứa nhỏ đã sớm bị mùi tóp mỡ hấp dẫn, hoàn toàn không để ý nặn sủi cảo nữa.

Lưu Ly thấy tóp mỡ đã nguội đi, cô cầm hai cái bát nhỏ, mỗi đứa nửa bát đưa cho Bình Bình và Yên Yên.

“Được rồi, chuyện còn lại có mẹ làm, các con đi ra ngoài trước thừa dịp còn nóng ăn tóp mỡ đi.”

Bình Bình nhận bát, lấy một cái tóp mỡ to nhất từ trong bát đưa cho Lưu Ly: “Mẹ ăn trước đi.”

Thấy ca ca như vậy, Yên Yên cũng lấy một cái lớn nhất từ trong bát mình: “Mẹ ăn.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK