Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Ly vừa nghĩ, vừa tiếp tục nhìn về phía sau.

Nhìn thấy phía sau, trong lòng Lưu Ly đã không thể dậy sóng được nữa, bởi vì Chương Cảnh Lâm kia đã thối nát đến tận xương, dùng mặt người dạ thú để hình dung cũng không hề quá đáng.

Gấp tài liệu trong tay lại, Lưu Ly đã nghĩ ra được phương pháp đối phó với người nhà họ Chương.

"Ám Ngũ, chuyện này ngươi cứ thế mà làm…"Lưu Ly không chút áp lực, căn dặn Ám Ngũ đi làm việc.

Sau khi Ám Ngũ nghe thấy lời căn dặn của Lưu Ly rời đi, Lưu Ly suy nghĩ một lúc, cũng đứng dậy rời khỏi nhà cùng với Bạch Nhạc.

Trước giờ thân (trước năm giờ chiều), trời vẫn chưa tối, Chương Toàn từ trong thư phòng đi ra, sa sầm mặt mày hỏi người hầu bên cạnh: "Thiếu gia trở về chưa?"

"Lão gia, thiếu gia vẫn chưa trở về."Người hầu thành thật trả lời.

Chương Toàn cau mày, trong lòng luôn có một cảm giác không yên, đang định bảo người hầu đi gọi Chương Cảnh Lâm về, thì đã có một tên người hầu bẩm báo trước: "Lão gia, lão gia nhà họ Trương đến rồi."

Lão gia nhà họ Trương đương nhiên chỉ Trương Đại Tú.

Bởi trước kia hai nhà có quan hệ thông gia, nên cho dù Trương Đại Tú chỉ là nhân viên thu chi cho người khác, nhưng mỗi lần đến nhà họ đều được hạ nhân nhà họ Chương gọi là ‘lão gia nhà họ Trương’.

Nếu như bình thường thì cũng không có gì, nhưng bây giờ Chương Toàn nghe thấy hạ nhân xưng hô như vậy, không khỏi cau mày: "Ông ta là lão gia gì chứ?"

Giọng điệu vô cùng xem thường, không hề đặt Trương Đại Tú vào mắt.

Hạ nhân cúi đầu, không dám nói gì.

Chương Toàn vốn dĩ cũng không muốn đi gặp Trương Đại Tú, nhưng vừa nghĩ đến chuyện hôn sự giữa hai nhà vẫn chưa thể chính thức hủy bỏ, Chương Toàn vẫn sải bước đi về tiền sảnh.

Lúc Chương Toàn đến tiền sảnh, đã thấy Trương Đại Tú ngồi ở đó, bên cạnh Trương Đại Tú còn một chén trà do hạ nhân bưng lên, nhưng Trương Đại Tú chưa hề động đến.

"Sao Trương huynh lại đến đây?"Chương Toàn nhìn thấy Trương Đại Tú, khuôn mặt tươi cười, nhưng ý cười lại không đến đáy mắt, trong đôi mắt kia rõ ràng lại lộ ra vẻ khinh thường: "Trong nhà thiếu tiền hả? Nếu như Trương huynh gặp khó khăn, tôi nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn, chỉ cần Trương huynh lên tiếng, mấy lượng bạc tôi có thể giúp đỡ được."

Trong lời nói này mang theo sự quan tâm, nhưng trên thực tế lại tràn đầy sự sỉ nhục, giống như Trương Đại Tú là một người thông gia nghèo túng đến để vòi tiền.

Trương Đại Tú làm nhân viên thu chi cho nhà họ Chu lâu như vậy, đương nhiên không phải là một người bị sỉ nhục mấy câu đã nổi giận.

Nhưng, lúc này, trong lòng Trương Đại Tú lại vô cùng khó chịu.

Lúc đó ông ta bị mù mới nghĩ nhà họ Chương là một gia đình thông gia tốt?

Nếu như không phải gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, sợ là ông ta vẫn chưa nhìn rõ được bộ mặt thật của nhà họ Chương, nếu như Hạnh Huệ thật sự gả vào nhà họ Chương, nói cừu vào hang sói cũng không hề quá đáng.

May là tất cả vẫn còn kịp.

"Hôm nay tôi đến đây là để từ hôn."

Không chào hỏi, cũng không vòng vo, Trương Đại Tú nói thẳng vào vấn đề.

Chương Toàn vừa nghe thấy vậy, biểu cảm trên mặt lập tức cứng đờ, sau đó khuôn mặt xịu xuống: "Trương huynh, đừng trách tôi không nhắc nhở ông, với danh tiếng của con gái ông bây giờ, không cho phép ông đến nhà tôi từ hôn…"

Nói xong, dừng lại một chút, Chương Toàn nói tiếp: "Nhưng Trương huynh đã muốn từ hôn, vậy thì sáng sớm ngày mai tôi sẽ đi đến nhà ông để từ hôn, ông thấy thế nào?"

Trên thực tế, đối với Chương Toàn mà nói, nhà nào chủ động từ hôn không quan trọng, danh tiếng của Trương Hạnh Huệ cũng đã mất sạch, cho dù nhà họ Trương chủ động từ hôn, đó cũng là nhà họ Trương tự biết mình đuối lý.

Nhưng vừa nghĩ đến sự đối đãi mà mình được nhận khi đến nhà họ Trương từ hôn, trong lòng Chương Toàn lại cảm thấy bực bội, nhất định phải do ông ta chủ động từ hôn mới được.

Trừ khi, Trương Hạnh Huệ tình nguyện làm thiếp, ông ta còn có thể khoan dung đại lượng.

Trong lòng Chương Toàn nghĩ như vậy, trên mặt tràn đầy sự đắc ý.

Trương Đại Tú cũng đã đoán được phản ứng của Chương Toàn, nhưng nghe thấy Chương Toàn nói như vậy vẫn không khỏi hít sâu một hơi.

Nhưng nghĩ đến tin tức mà Lưu Ly đưa đến cho ông ta, Trương Đại Tú cũng bình tĩnh lại, thờ ơ nói: "Cần gì phải phiền phức như vậy, hôm nay tôi đã đến đây rồi, vậy thì chuyện hôn sự cứ hủy bỏ đi."

Nói xong, không đợi Chương Toàn lên tiếng, Trương Đại Tú đã nói tiếp: "Nếu không, chỉ dựa vào những chuyện của lệnh công tử mà tôi nghe được trong hai ngày nay, e rằng cũng là đêm dài lắm mộng."

Chương Toàn vừa nghe thấy vậy, không khỏi cau mày.

Trong lòng ông ta biết rõ đức tính của con trai mình như thế nào, nhưng vậy thì sao? Ông ta chỉ có một đứa con trai này.

Chỉ là, một nhân viên thu chi như Trương Đại Tú, không nên biết những chuyện kia mới đúng.

Nếu không tại sao bây giờ mới lấy ra làm lý do để từ hôn?

Suy nghĩ như vậy, Chương Toàn cười: "Không biết Trương huynh đang nói cái gì."

"Ồ, hai ngày nay tôi nghe được trước đây lệnh công tử đã làm cô nương nhà người khác to bụng, hơn nữa còn bức chết người ta…"

"Đúng là tin đồn thất thiệt."Chương Toàn tức giận: "Đó là cô nương kia lừa gạt Cảnh Lâm nhà chúng tôi, mới tạo ra tin đồn nhảm, Trương huynh cũng là người chứng kiến Cảnh Lâm trưởng thành, tại sao có thể tin là thật giống như những kẻ vô tri kua chứ?"

"Ồ, hóa ra là như vậy."Trương Đại Tú giống như đã bị thuyết phục gật đầu: "Nhưng sao tôi lại nghe nói Cảnh Lâm có mối quan hệ không rõ ràng với Vương tiểu thư của cửa hàng gạo?"

Chương Toàn nghe thấy vậy, đang định nói, lại nghe thấy Trương Đại Tú nói tiếp: "Cũng đúng, điều kiện gia đình của Vương tiểu thư cũng xứng với nhà ông, chỉ là không biết nhà họ Vương nghe được tin tức lệnh công tử có phòng nhì ở trong huyện, hơn nữa còn có cả con sẽ phản ứng như thế nào."

Lúc Trương Đại Tú nói những lời này, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Chương Toàn, giọng điệu giống như đang kể lại sự thật, nhưng ánh mắt lại sắc như dao.

Lúc nhà họ Chương còn có hôn ước với Hạnh Huệ đã làm ra chuyện lớn như vậy, thật sự khiến người khác cảm thấy tức giận.

Chương Toàn nhìn Trương Đại Tú, trong lòng vô cùng tức giận.

Trương Đại Tú đáng chết, lại dám uy hiếp ông ta.

Nhà họ Vương chỉ có một đứa con gái là Vương Tử Như, là đứa con dâu tốt nhất mà ông ta đã vất vả chọn lựa cho con trai mình, nếu như kết thông gia được với nhà họ Vương, sau này cửa tiệm của nhà họ Vương không phải chính là của nhà họ Chương bọn họ sao?

Nhưng, Trương Đại Tú đáng chết này sao lại biết bí mật của Cảnh Lâm ở trong huyện.

"Ông muốn như thế nào?"Chương Toàn nghiến răng nghiến lợi, ông ta tuyệt đối không thể để Trương Đại Tú phá hỏng hôn sự của nhà ông ta với nhà họ Vương.

"Từ hôn, hơn nữa trên giấy từ hôn còn phải viết rõ ràng nhà họ Chương các ông ‘bội ước’."Giọng điệu của Trương Đại Tú vô cùng cứng rắn.

"Không thể!"Chương Toàn không cần suy nghĩ đã lập tức từ chối.

Bình thường từ hôn chỉ cần hai nhà trả lại tín vật và thiếp canh là được, nhưng chính quy hơn thì phải viết giấy từ hôn, trên giấy từ hôn phải viết rõ lý do.

Nếu như nhà họ Chương thật sự viết mấy chữ ‘bội ước’ lên giấy từ hôn, vậy thì nhà họ Chương không thể dựa vào việc từ hôn để bôi nhọ danh dự Trương Hạnh Huệ.

Không chỉ như vậy, chỉ cần nhà họ Trương công bố giấy từ hôn, danh tiếng của nhà ông ta cũng sẽ bị ảnh hưởng rất nặng nề.

Vậy nên, từ hôn thì được, nhưng cùng lắm cũng chỉ là dùng trình tự thông thường.

Trương Đại Tú cũng đã đoán được phản ứng của Chương Toàn sẽ là như vậy, cũng không sốt ruột, chỉ đứng dậy: "Nếu đã như vậy, tôi chỉ có thể đi đến nhà họ Vương một chuyến."

Nói xong, Trương Đại Tú giả bộ giống như tùy tiện lên tiếng: "Ngoài nhà họ Vương, cũng có rất nhiều gia đình môn đăng hộ đối với nhà ông, nhưng không biết bọn họ biết được lệnh công tử là loại người kia có còn muốn kết thông gia với nhà ông không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK