Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi hỏi xong, Trương Cao Ân mới phát hiện ra mình vừa hỏi một vấn đề không nên hỏi, không khỏi có chút ngượng ngùng: “Lưu Ly, cháu đừng để ý nhé, ông đang có chút kích động thôi.”

Ở trên núi có rất nhiều hạt thông, nhưng lại không có ai hái để ăn, để trên núi cũng lãng phí.

Hôm nay biết thứ này một cân lại có thể bán được năm văn tiền, đây đúng là một chuyện vô cùng tốt.

Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Trương Cao Ân có chút kích động.

Lưu Ly nhìn Trương Cao Ân như vậy, trong lòng hiểu rõ: “Trưởng thôn, ông thấy chuyện này thế nào?”

Lưu Ly vừa hỏi, sự kích động trên khuôn mặt của Trương Cao Ân lập tức biến mất, vẻ mặt đột nhiên trở nên do dự.

“Lưu Ly, chuyện này ông đã biết, chỉ là ông vẫn muốn suy nghĩ thêm.”

“Trưởng thôn, còn gì phải suy nghĩ sao?” Lưu Ly không hiểu, rõ ràng trưởng thông đã rất dao động.

Trương Cao Ân thở dài một tiếng: “Chuyện cháu nói đúng là một chuyện tốt, có thể khiến những người dân trong thôn trở nên giàu có, chỉ là quả thông trên núi thật sự rất nhiều, dã thú cũng rất nhiều, ông sợ người dân trong lòng vì tiền mà đi vào trong rừng sâu.”

Đây không hẳn là chuyện không thể xảy ra.

Nếu như người dân đi vào núi sâu gặp chuyện cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng ông ta là một trưởng thôn, nhất định phải nói chuyện này, một khi có người vì lòng tham mà đi vào núi sâu, sợ là mình cũng phải chịu trách nhiệm chung,

Nghe thấy vậy, Lưu Ly có chút thất vọng, nhưng cũng có thể hiểu được.

Nếu như không mua được, cô sẽ sang thôn bên cạnh để hỏi xem, hoặc dứt khoát chỉ kinh doanh hạt thông trong một khoảng thời gian ngắn là được rồi.

Có rất nhiều việc có thể kiếm được tiền, cô cũng không chỉ biết việc này.

Không nói đến thứ khác, trồng nấm cũng là một kế hoạch không tồi.

Lúc đang suy nghĩ như vậy, Trương Cao Ân lại lên tiếng: “Lưu Ly, chuyện này cháu cho ông mấy ngày, ông nghĩ ra một điều lệ trước, đến lúc đó nhất định sẽ trả lời cho cháu, cháu thấy thế nào?”

Trương Cao Ân không muốn bỏ qua cơ hội giúp người dân trong thôn phát tài.

Lưu Ly gật đầu: “Như vậy thì cảm ơn trưởng thôn nhiều.”

Trương Cao Ân nghe thấy Phùng Tiểu Uyển một câu trưởng thôn, hai câu trưởng thôn, không thể không nói: “Tuổi của ông cũng ngang với ông nội cháu, cháu gọi ông một tiếng Trưởng thôn gia gia cũng không quá đáng.”

Lưu Ly cũng không tỏ ra xa cách, lập tức gọi một câu Trưởng thôn gia gia.

Trương Cao Ân nghe vậy cảm thấy rất hưởng thụ, ánh mắt nhìn Lưu Ly mang theo sự dò xét.

Không biết có phải ông ta nhìn nhầm không, Lưu Ly mà hai lần gần đây ông ta gặp, không hề giống với trước kia, trực giác nói với ông ta, nha đầu này tương lai nhất định sẽ có phúc

“Trưởng thôn gia gia, cháu còn có việc muốn làm phiền ông.”

Trương Cao Ân nghe thấy vậy, nói thẳng: “Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra, không cần khách sáo.”

“Cháu muốn mua đất.”

“Mua đất?” Trương Cao Ân khuôn mặt tràn đầy sự sững sờ: “Cháu muốn mua ở đâu?”

“Chính là hai mẫu đất ở đầu thôn bên cạnh ngôi nhà tranh của cháu.” Cô cũng đã nghĩ đến chuyện mua đất ở trong thôn, nhưng trong thôn quá nhiều người, sống ở đầu thôn vẫn yên tĩnh hơn.

Vừa nghe thấy Lưu Ly muốn mua đất ở đầu thôn, hơn nữa một lần mua tận hai mẫu, Trương Cao Ân càng thêm kinh ngạc.

“Lưu Ly, cháu mua nhiều đất như vậy để làm gì?”

“Trưởng thôn gia gia, thực sự không giấu ông, cháu mua đất muốn dùng để xây nhà, ông cũng biết căn nhà tranh kia của cháu thật sự không an toàn.”

Trưởng thôn vừa nghe thấy vậy, theo bản năng nhìn khuôn mặt kia của Lưu Ly, thở dài một tiếng.

Căn nhà kia, thật sự không đủ an toàn, nếu như không phải như vậy, khuôn mặt của Lưu Ly làm sao có thể rơi vào bước đường ngày hôm nay chứ.

Chỉ là, mua hai mẫu đất để xây nhà?

“Lưu Ly, cháu muốn xây một ngôi nhà to như thế nào, mà phải mua nhiều đất như vậy?”

Hai mẫu đất không phải là một diện tích nhỏ, muốn xây nhà, phải xây một ngôi nhà to như thế nào?

“Không chỉ xây nhà, cháu còn muốn dựng một xưởng, làm chút nghề khác.” Trên thực tế, cô muốn trồng nấm ở trong nhà.

Nhưng bây giờ không phải là lúc nói ra.

Vừa nghe thấy Lưu Ly muốn xây xưởng, Trương Cao Ân càng kinh ngạc.

Cũng không hỏi sâu Lưu Ly muốn xây xưởng gì, mà hỏi một câu hỏi mang tính then chốt: “Hai mẫu đất cũng không rẻ, có lẽ phải 8 lượng bạc, cháu có đủ tiền không?”

Đất ở đầu thôn là đất hoang, nên giá cả không đắt, khoảng 4 lượng bạc một mẫu.

Lưu Ly thật sự có 8 lượng bạc, thì mấy năm nay sẽ sống thành như thế sao? Hơn nữa còn muốn xây nhà, cộng vào cũng phải cần một số bạc không nhỏ.

Lưu Ly cũng đoán được sẽ bị hỏi, cũng đã nghĩ ra được một cái cớ.

“Trưởng thôn gia gia, thật sự không giấu ông, lúc đó cha mấy đứa trẻ sợ xảy ra chuyện để lại chúng cháu mẹ góa con côi, nên đã mời người đến dạy cháu một vài thứ, trong đó có nhận biết được nguyên liệu thuốc, mấy ngày nay cháu đi lên núi hái được dược liệu quý, bán được không ít tiền, cộng thêm thu nhập từ nấm tán trắng và hạt thông, cũng có thể miễn cưỡng mua được đất và xây nhà.”

Đây là lần đầu tiên Trương Cao Ân nghe thấy Lưu Ly kể về cha đứa bé, theo bản năng hỏi: “Cha đứa bé bây giờ đang ở đâu?”

Lưu Ly thu lại sắc mặt, mí mắt hơi rủ xuống: “Anh ấy…chết rồi.”

Lúc này, trong nhà Lưu Ly, Cố Tại Ngôn đang nói chuyện với Yên Yên, không hiểu sao lại hắt xì hơi.

Trương Cao Ân kinh ngạc, trong mắt tràn đầy sự thương xót.

Chả trách…

“Trưởng thôn gia gia, mấy năm nay, cháu vẫn luôn không thể chấp nhận được sự thật này, nên mới ngu ngốc sống thành ra như thế này, bây giờ nhìn thấy đứa bé kia, cháu cũng đã tỉnh ngộ ra rồi, quyết định hoàn toàn bước ra, mới không uổng phí sự sắp xếp của ba đứa bé dành cho cháu năm đó.”

Sở dĩ nói như thế này, là vì sợ người khác cảm nhận được sự tương phản giữa trước và sau, dẫn đến sự nghi ngờ không cần thiết.

Nhưng đắp nặn mình thành một hình tượng đau lòng vì một người đã qua đời mà ngu ngốc nhiều năm, vấn đề kia sẽ được giải quyết dễ dàng.

Trương Cao Ân vội vàng gật đầu: “Nên làm, vì hai đứa bé, nên bước ra, những ngày tháng sau này sẽ càng ngày càng tốt, nhưng không thể vì chuyện đã qua mà sống thành như thế này.”

Nói xong, Trương Cao Ân nói: “Chuyện đất đai, ông sẽ giúp cháu giải quyết xong xuôi, chỉ là đất ở đầu thôn không thuộc về thôn, mặc dù ông có quyền lực, nhưng cũng cần phải làm một chút quan hệ và đường đi, có lẽ phải cần mấy ngày mới có thể làm xong, cháu có thể đợi được không?”

“Trưởng thôn gia gia làm việc, đương nhiên cháu rất tín nhiệm.” Nói xong, Lưu Ly từ trong lòng lấy ra mười lượng bạc đã chuẩn bị từ lâu: “Đây là tiền mua đất, số còn dư là tiền phí cho Trưởng thôn gia gia đã vất vả giúp cháu, mấy ngày nay làm phiền Trưởng thôn gia gia giúp cháu.”

Trương Cao Ân vừa nghe thấy có hai lượng bạc tiền phí chạy vặt, không khỏi kinh ngạc, vội vàng từ chối.

“Sau này còn có chuyện phải làm phiền Trưởng thôn gia gia, nếu như Trưởng thôn gia gia không nhận, sau này cháu sợ sẽ không dám lên tiếng.” Lưu Ly thấy Trương Cao Ân muốn từ chối, vội vàng nói.

Mối quan hệ qua lại giữa người với người, cô vẫn hiểu.

Nếu như thật sự không tỏ ý một chút, sợ là nhân duyên có tốt đến đâu cũng phải tiêu tan.

Đã có một chút tiền dư này, đương nhiên cần lấy ra mua được sự vui vẻ và hài lòng của mọi người.

Trương Cao Ân nghe thấy Lưu Ly nói như vậy, cũng không từ chối nữa, lập tức nhận 10 lượng bạc, trong lòng thầm quyết định, sau này những chuyện liên quan đến Lưu Ly, ông ta chắc chắn sẽ phải chú ý, quan tâm nhiều hơn.

Bàn việc xong, Lưu Ly cũng không ở lại nữa, lập tức cáo biệt trưởng thôn.

Sau khi Lưu Ly rời đi, vợ trưởng thôn, Ngô thị đi vào: “Đương gia, Lưu Ly tìm ông có chuyện gì thế?”

Trương Cao Ân liếc nhìn vợ mình, không khỏi cảm thán: “Người nhà họ Lưu này thật sự…haiz, sau này sẽ có lúc bọn họ phải hối hận.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK