Mục lục
Thần Y Thánh Thủ - Trương Dương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỉm cười tự giễu xong, Lý Trường Phong thu lại những suy nghĩ trong lòng.

Gã không cần phải đi so với những người này, cứ sống cho tốt là được rồi, so với nhiều đệ tử cùng tuổi, gã đã rất ưu tú rồi.

- Đại trưởng lão, ngài làm sao vậy?

Lý Trường Phong lại ngẩng đầu lên, cũng thấy đại trưởng lão có gì đó khác thường, đại trưởng lão đang lo lắng nhìn về phía xa, điều này khiến trong lòng Lý Trường Phong có chút nghi hoặc.

Đại trưởng lão Lý gia có tu vi tầng bốn hậu kỳ, Lý Trường Phong không hiểu lắm về thủ hộ giả, trong mắt gã, đây đã là tồn tại hùng mạnh nhất, đỉnh co nhất rồi.

Gã thật sự không hiểu, là cái gì có thể khiến đại trưởng lão lộ ra thần sắc kinh hãi như vậy.

- Có người đến, không chỉ một người, đều rất cường đại!

Đại trưởng lão không hề quay đầu lại, nhẹ giọng nói, ông đã là tầng bốn hậu kỳ, sự mẫn cảm đối với năng lượng hơn Lý Trường Phong nhiều, hai cổ năng lượng một lớn một nhỏ đang lao đến đây với tốc độ như bay.

Hai năng lượng này, trong mắt ông đều không nhỏ, đặc biệt là năng lượng phía sau, ông chỉ từng cảm nhận được từ lão tổ tông của gia tộc ông.

Vậy chẳng phải, một trong hai luồng năng lượng này, có một luồng là của cường giả cảnh giới Đại viên mãn sao?

Đại viên mãn tầng bốn, ở bất kỳ gia tộc, và môn phái nào đều là tồn tại của cấp bậc thủ hộ giả, sao lại có thể phóng như bay, mà còn là xông về phía Thục Sơn.

- Có người?

Lý Trường Phong nghi hoặc, nhìn về phía Đại trưởng lão đang nhìn, rất nhanh, trên mặt cũng lộ vẻ khiếp sợ.

Ở khu rừng xa xa, dưới ánh trăng có thể thấy rõ một chấm trắng xuất hiện, chấm trắng đó rất nhanh chóng trở nên to lên, xuyên qua khu rừng phi như bay đến vách núi của bọn họ, khi xuyên qua, có một mảnh đất trống không cây cối đã khiến gã có thể nhìn rõ chấm trắng này.

Cái gọi là thấy rõ, chẳng qua chỉ là phân biệt được hình dáng mà thôi

Đó là một con ngựa, ngựa màu trắng, hình như còn có người nữa.

Con ngựa trắng, tốc độ nhanh như vậy mà có người cưỡi bên trên, trong đầu Lý Trường Phong lập tức hiện ra một người, hình ảnh Trương Dương, cường giả tầng bốn cưỡi ngựa trắng ở Long gia khi đó gã vẫn còn nhớ rất rõ.

Vừa mới nghĩ đến đây, khuôn mặt gã lộ vẻ kinh hãi giống như đại trưởng lão nhà mình.

Con ngựa trắng mới chạy qua không lâu, lại có một bóng trắng xám bay qua, đây là một con người, chỉ là một con người, Lý Trường Phong rất khó tin, tốc độ của con người mà lại không chậm hơn so với linh thú thiên mã, có thể chạy đuổi theo sau.

Còn nữa, khi người này chạy qua, năng lượng cường đại hình thành một cỗ uy áp, khiến Lý Trường Phong cảm thấy một áp lực khó chịu dị thường, vẻ kinh hãi trên mặt gã càng gia tăng.

- Đại viên mãn, nhất định là Đại viên mãn!

Hai bóng dáng, một trước một sau phóng qua như bay. Miệng đại trưởng lão lẩm bẩm, trên mặt hiện lên vẻ ngốc nghếch.

Ông và Lý Trường Phong khác nhau, ông có thể cảm nhận nhiều hơn, thấy được nhiều hơn.

Ông đã nhìn thấy một trước một sau đang truy kích. Phía sau là một cao thủ Đại viên mãn, không biết vì sao lại truy kích một người một ngựa phía trước, người thì không nhìn thấy rõ, nhưng ngựa thì có thể thấy rõ hơn một chút.

Ngựa có thể có được tốc độ như vậy cũng chỉ có thể là linh thú thiên mã thôi.

- Đại trưởng lão, ngài, ngài đang nói cái gì?

Hai bóng dáng rốt cuộc cũng không nhìn thấy được nữa, Lý Trường Phong mới quay đầu lại, nhỏ giọng hỏi.

Đại trưởng lão quay đầu lại nhìn gã, lại xoay đầu đi, không nói gì

Cảnh giới Đại viên mãn, giờ có nói cho Lý Trường Phong cũng chẳng có lợi gì cho gã, không nói cũng thế thôi, lúc này những lo lắng trong lòng ông đã biến mất, chí ít hai luồng năng lượng một trước một sau cũng không nhắm đến Lý gia của ông.

Hai người đó, chỉ đi ngang qua thôi.

Chỉ đó điều ông vẫn không hiểu, rốt cuộc là người nào có thể khiến cường giả Đại viên mãn ngàn dặm đuổi giết, khu vực nghìn dặm quanh Thục Sơn đều không có môn phái nào lớn, bộ dạng bọn họ chạy nhanh như vậy, rất giống từ xa tới.

Nhìn đại trưởng lão nhà mình, Lý Trường Phong do dự, cuối cùng nói:

- Đại trưởng lão, vừa rồi, hai người vừa rồi, con có biết một người!

- Ngươi biết là ai, nói mau?

Đại trưởng lão đột nhiên quay đầu lại, kêu lên, có vẻ rất là sốt ruột.

Thân phận của hai người này, ông rất tò mò, dù sao trên thế giới này người có cảnh giới Đại viên mãn rất ít, không giống như cà rốt lúc nào cũn có thể thấy được, người có cảnh giới Đại viên mãn xuất hiện chính là chuyện kinh thiên động địa.

Cảnh giới Đại viên mãn sở dĩ được mệnh danh là thủ hộ giả, thứ nhất là vì họ rất ít, chỉ có những gia tộc đứng đầu, những môn phái đứng đầu mới có thể có được một người, có hai người chính là sự tồn tại đỉnh phong.

Tồn tại của bọn họ, càng nhiều càng uy hiếp, uy hiếp người khác không dám có ý kiến gì với họ, bình thường rất ít người cảnh giới Đại viên mãn đích thân động thủ.

- Người cưỡi ngựa trắng phía trước, con không thấy rõ, nhưng con biết có một người có con linh thú như vậy, hơn nữa có thực lực rất mạnh!

Lý Trường Phong chầm chậm nói, cảm nhận được hai luồng năng lượng đã hoàn toàn rời xa, đại trưởng lão nhìn chằm chằm gã, vội vàng hỏi:

- Người đó là ai?

- Hắn tên Trương Dương, là truyền nhân nhất mạch thánh y, hắn có ba đại linh thú, Tầm Bảo Thử, Cáo đuôi chồn và thiên mã, lúc ở đại hội Long gia, hắn đã đánh chết Hô Diên Bằng của Hô Diên gia, sau đó lại giết chết Hô Diên Tin trưởng lão Hô Diên gia!

Lý Trường Phong nhẹ giọng giới thiệu, tâm tư của gã lại trở về cảnh tưởng kích động lòng người ở đại hội Long gia.

Trận chiến ấy xuất hiện rất nhiều thiên tài, Long Phong của Long gia, Hoa Thiên của Hoa gia, người nào cũng mạnh hơn gã, nhưng dù là họ, khi so sánh với Trương Dương chỉ như lấy sao mà so sánh với mặt trời vậy.

Bọn họ, căn bản không cách nào so được với Trương Dương.

- Ngươi nói cái gì? Hắn có thể giết được Hô Diên Bằng, cả Hô Diên Tin nữa?

Đại trưởng lão giật mình, ông biết Hô Diên Bằng, tám năm trước đã đến tầng ba tam kỳ, về phần Hô Diên Tin thì càng hiểu rõ, đây là một vị trưởng lão tầng bốn của Hô Diên gia.

Truyền nhân nhất mạch thánh y tên trương dương này không ngờ giết được hai đại cao thủ của Hô Diên gia

- Vâng ạ, đầu tiên Trương Dương giết Hô Diên Bằng, trưởng lão Hô Diên tức giận báo thù, còn có rất nhiều người ghen tỵ với Trương Dương, bao gồm nhị trưởng lão cũng muốn vây công Trương Dương, kết quả xảy ra chút biến cố, hình như một đại nhân vật của Trương gia tới, cuối cùng Hô Diên trưởng lão bị Trương Dương giết chết

Lý Trường Phong kể tiếp, hôm đó gã không đi qua cùng, tình hình cụ thể cũng không rõ lắm, chỉ nghe người ta kể sơ lại, cuối cùng xâu chuỗi tất cả, hiểu được một chút.

Những gì gã hiểu được, cũng chỉ có như vậy.

- Trương gia y thánh. Cho dù là Trương Đạo Phong thì nhiều nhất cũng không quá tầng bốn trung kỳ, Trương Vận An không biết đã đột phá được tầng bốn chưa, còn đám hậu bối khác thì cũng bình thường, Trương Dương này, rốt cuộc là ai?

Đại trưởng lão lại nói một câu, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc

Tới cái tuổi của bọn họ rồi, những hiểu biết đối với bên ngoài đều rất sâu. Trương gia rất thần bí, nhưng Trương gia có bao nhiêu người, thực lực tài trí ra sao họ vẫn biết rõ.

Đại trưởng lão lúc này căn bản không biết Trương Dương là ai.

- Năm ngoái Trương Dương hai mươi tuổi, năm nay 21 tuổi, à của Trương gia...!

- Cái gì, ngươi nói Trương Dương này mới 21 tuổi?

Đại trưởng lão càng thêm kinh ngạc. Ông đã bắt đầu thất thố trước mặt Lý Trường Phong.

- Vâng, Trương Dương mới 21 tuổi, người nào gặp qua hắn đều có thể xác nhận. Có điều, lúc đầu khi hắn giết Hô Diên Bằng và Hô Diên Tin, hắn chỉ mới tầng ba hậu kỳ, sau khi giết Hô Diên Tin xong mới đột phá!

Lý Trường Phong kể lại toàn bộ những gì mình biết, Trương Dương đích thực là cường nhân tầng bốn, nhưng trước đó thì không phải, sau khi giết được một cường giả tầng bốn mới tấn thăng.

Nói như vậy, Trương Dương này càng đáng sợ, trước khi chưa thăng cấp đã giết người vượt cấp.

Khóe miệng đại trưởng lão không kìm được co giật vài cái, vừa rồi ông còn khen Lý Trường Phong là thanh niên tuấn kiệt, giờ so với Trương Dương, thật sự chẳng đáng là gì.

21 tuổi đã tiến giai vào tầng bốn, giờ còn có thể lẫn trốn dưới tay cường giả cảnh giới Đại viên mãn, người như thế căn bản không dám tưởng tượng.

Nếu không phải ông biết Lý Trường Phong tuyệt đối không dám lừa ông thì ông sẽ nghĩ đây chỉ là tin đồn.

- Vân Thiên, đến chỗ ta một chuyến!

Đại trưởng lão đang ngây ngốc suy nghĩ, đột nhiên giật mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trong đầu ông xuất hiện một giọng nói, ông biết rất rõ giọng nói này, đây chính là lão tổ tông của Lý gia bọn họ, hiện tại là thủ hộ giả cảnh giới Đại viên mãn.

Lão tổ tông gọi ông, chắc chắn là vì chuyện vừa rồi, ông không do dự, trực tiếp quay về gia tộc.

Lúc về ông đem theo Lý Trường Phong, vừah ỏi thăm mấy chuyện về Trương Dương, chú ý của ông đối với Trương Dương còn nhiều hơn đối với cường giả Đại viên mãn thần bí kia nhiều.

Cái này cũng không trách được ông, biểu hiện của Trương Dương muốn người ta không chú ý cũng không được.

Đại trưởng lão ử lại chỗ lão tổ tông cho đến khi trời sáng.

Cụ thể bọn họ đã nói những gì không ai biết, nhưng sau đó trong Lý gia liên tục hạ xuống mấy mệnh lệnh.

Đầu tiên là toàn bộ Lý gia bắt đầu phong núi 10 năm, không có lệnh của gia tộc, bất kỳ ai cũng không thể xuất sơn, muốn xuất sơn, phải được trưởng lão đồng ý, các đệ tử phải khổ tu trong 10 năm này.

Trong mệnh lệnh này không bao gồm Lý Trường Phong.

Lý Trường Phong được phái ra ngoài, đi tìm Trương Dương của Trương gia, người của Lý gia phải xác định, dưới sự truy sát của cường giả cảnh giới Đại viên mãn Trương Dương có sống sót được hay không.

Nếu Trương Dương còn có thể sống sót trở về, người này về sau Lý gia phải kết giao tốt, trước đây chỉ có tộc trưởng và nhị trưởng lão ra lệnh, giờ đã thành lời chỉ bảo của lão tổ tông và đại trưởng lão.

Nếu Trương Dương không có mặt, hoặc bị giết không trở về được, Lý Trường Phong còn có một nhiệm vụ, đó là đem chuyện Trương Dương bị cường giả cảnh giới Đại viên mãn đuổi giết nói cho Trương gia biết.

Bọn họ không biết cường giả cảnh giới Đại viên mãn kia là ai, nhưng người có cảnh giới Đại viên mãn đếm trên đầu ngón tay, có thể đuổi giết Trương Dương gắt gao như vậy, chỉ cần nghĩ đã có thể biết rõ.

Người của Trương gia ít, nhưng thực lực không yếu, không dễ dàng gì có được một thiên tài tuyệt thế, nếu ngã xuống như vậy, e là toàn bộ Trương gia sẽ nổi điên.

Khi đó tất nhiên bọn họ sẽ điên cuồng trả thù Hô Diên gia.

Cho dù hai nhà tranh chấp thế nào, đối với Lý già mà nói chẳng có chỗ nào bất lợi cả, Hô Diên gia xuống dốc, nói không chừng họ còn có thể kiếm được chén canh.

Giữa gia tộc với gia tộc không có đồng minh vĩnh viễn, không có lợi ích vĩnh hằng.

Cho nên Lý gia mới phong núi, Trương gia và Hô Diên gia nào náo lên rất có khả năng sẽ lan ra rất rộng, cho dù lan đến đâu, Trương gia bọn họ chỉ cần Lã Vọng buông cần, tương lai tất nhiên sẽ có đại thu hoạch, nghe nói Trương Dương và một đệ tử của Long gia quan hệ rất tốt, chuyện này rất có thể sẽ cuốn cả Long gia vào, điều này đối với họ sẽ càng có lợi.

Trương Dương lúc này căn bản không biết hắn chạy trốn lại dẫn đến sự chú ý của nhiều người như vậy, cuối cùng Truy Phong đã đưa hắn rời khỏi tỉnh Xuyên Du, chính thức tiến nhập cảnh giới Nam Cương!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK