Mục lục
Thần Y Thánh Thủ - Trương Dương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghỉ ngơi đơn giản một lúc, trời còn chưa sáng Trương Dương đã dậy.

Hắn và Long Phong một phòng, lúc hắn thức dậy, Long Phong cũng đã bắt đầu dậy, trong phòng còn có tia chớp và vô ảnh tinh thần rất tốt, hai tiểu tử này vừa mới dùng linh dược, đang dư thừa sức sống.

Ra khỏi con đường của xã chính là núi, thực ra xã Thanh Phong nằm ngay dưới chân núi, là một xã dựa vào núi lớn.

- Long Phong, có cần thử sức một chút, xem ai đến đỉnh núi trước?

Trương Dương đứng dưới chân núi, chỉ lên ngọn núi trước mặt nói với Long Phong, khi nói chuyện trên mặt hắn còn kèm theo nụ cười.

Ngọn núi lớn này rất cao, khoảng cách từ phía dưới lên đến đỉnh núi không gần, cho dù bọn họ có nội công, muốn chạy lên cũng phải cần một chút thời gian.

- Không đấu, anh đấu với tôi thì tôi có thể thắng được sao?

Long Phong nhướng mắt, từ chối dứt khoát đề nghị của Trương Dương.

Y chỉ có nội công nhị đẳng, Trương Dương đã là giai đoạn giữa của Tam đẳng, chênh lệch thực sự quá lớn, thi chạy với Trương Dương đơn giản là tự tìm tai vạ, y không có một chút hi vọng thắng nào.

- Ha ha, tôi để anh chạy trước năm phút, năm phút sau tôi mới đuổi theo, thế nào?

Trương Dương cười to một tiếng, Long Phong ngẩng đầu nhìn hắn, y cảm thấy được hôm nay Trương Dương có chút khác lạ.

Trương Dương hôm nay, cảm xúc hình như tốt hơn nhiều so với mấy ngày hôm trước, mấy hôm trước bộ dạng hắn luôn tỏ ra rầu rĩ không vui.

- Được, năm phút, tia chớp giúp tôi trông chừng cậu ấy!

Một lúc sau, Long Phong mới đứng đó hét lên một tiếng, hét xong lập tức phi thân tiến lên, rất nhanh chóng chạy lên trên núi.

Câu nói vừa rồi của y là nói với tia chớp, y biết tia chớp nghe và hiểu.

- Chít, chít, chít!

Tia chớp lập tức kêu lên, Trương Dương nghe hiểu ý của nó, nó đang trả lời Long Phong, rằng Long Phong yên tâm, nó sẽ làm một trọng tài công minh.

Nhìn tia chớp vẻ đắc ý, Trương Dương cũng có chút buồn cười.

Hắn đã nói năm phút nữa thì nhất định năm phút sau mới lên núi, Long Phong để nó làm trọng tài cũng chỉ là trêu nó, tuy nhiên tia chớp lại tưởng thật, trí tuệ của nó thật là cao. Nhưng lại hoàn toàn không có năng lực phán đoán thị phi.

Cho nó hứng chí một chút cũng tốt, tinh lực của tia chớp tràn đầy, không có chỗ để giải phóng.

Năm phút vừa qua, Trương Dương lập tức chạy lên núi. Tốc độ của hắn nhanh hơn so với Long Phong.

Cây cối trên núi rất nhiều, Trương Dương rất nhanh chóng vượt qua, một lúc sau đã không nhìn thấy bóng đâu nữa, lúc này nếu có người ở trên núi, chỉ có thể nhìn thấy một bóng người lướt qua ở trong rừng cây trên núi.

Long Phong chạy nhanh, Trương Dương chạy còn nhanh hơn, xung quanh tối đen đối với Trương Dương mà nói cũng không có ảnh hưởng gì. Thính giác của hắn nhạy bén, còn thị lực thì khác thường, càng thuận tiện cho hắn lên núi lúc trời tối.

Hơn 10 phút sau, hắn đã nghe thấy có động tĩnh phía trước, vừa trèo được một nửa núi này, hắn đã đuổi kịp Long Phong.

Lại qua 5, 6 phút, Trương Dương đã có thể nhìn thấy bóng của Long Phong, tuy nhiên cũng sắp tới đỉnh núi rồi.

Chân của hắn lại một lần nữa tăng tốc, cuối cùng đã vượt qua Long Phong, trèo lên núi nhanh hơn so với Lonh Phong.

- Ha ha, Long Phong, anh thua rồi!

Đứng trên đỉnh núi, Trương Dương thở dốc, tuy nhiên lại hưng phấn nhiều hơn, đứng đó cười lớn hét lên.

- Thua thì thua, chẳng sao cả, chúng ta cũng chẳng có cá cược gì cả!

Long Phong nhún vai, mỉm cười, khi nói y lại nghĩ đến lần đầu tiên hai người đánh cuộc.

Chính vì lần đánh cuộc đó, khiến y phải đi theo Trương Dương ba năm.

Nhưng cũng vì lần đánh cuộc đó, đã cho y gặt hái được những thứ không có trong tưởng tượng, linh dược y lấy được không chỉ có một viênviên, hơn nữa sau này còn có thể đạt được nữa.

Tốt hơn nhiều so với trước kia y được trả thù lao bằng một viên linh dược.

- Long Phong, đi vài đường xem nào!

Trương Dương đột nhiên hô to, sau đó đánh một quyền về phía Long Phong, sắc mặt Long Phong đột biến, hoảng sợ lui về phía sau, khó khăn lắm mới tránh được.

Tuy nhiên quyền phong của Trương Dương vẫn quét qua bên cạnh mặt hắn, khiến nơi mặt đau nhức.

- Bỉ ổi!

- Ha ha!

Long Phong vừa mới kêu một tiếng, rồi cũng không kêu được nữa, Trương Dương đã liên tiếp tấn công, y chỉ có thể phòng thủ, vừa đánh vừa lùi.

Trương Dương không dùng toàn bộ sức lực để đánh với Long Phong, dù như thế Long Phong cũng đỡ không xuể rồi, giữa bọn họ hơn kém nhau một cấp bậc mà. Long Phong căn bản cũng không phải là đối thủ của Trương Dương.

Đánh đi đánh lại, hai người từ đỉnh núi đánh tới sườn núi, không ít cây cối vì hai người giao đấu mà đổ gãy.

Tia chớp và vô ảnh cũng đi theo, hai tiểu tử này còn kêu lên hưng phấn, hai người giao đấu kịch liệt, chúng càng có cảm giác kích thích, sau một hồi tia chớp cũng tham gia chiến đấu, tuy nhiên là nó giúp Long Phong đánh Trương Dương.

Nếu nó muốn giúp Trương Dương, Long Phong càng không có sức đánh trả.

Sự tham gia của tia chớp, cũng tăng thêm không ít áp lực cho Trương Dương, nhưng hắn lại trở nên càng hưng phấn hơn.

Áp lực mấy ngày hôm nay cũng có ảnh hưởng nhất định đối với Trương Dương, hắn cũng cần được giải tỏa, được thả lỏng, hôm nay đã sắp biết được kết quả, hắn muốn thả lỏng hoàn toàn bản thân.

Đây cũng là nguyên nhân hắn đề xuất đánh cuộc lên núi.

- Rầm, rầm!

Hai người không ngừng giao đấu trên núi, trời cũng dần sáng.

Đang đánh, Trương Dương đột nhiên nhíu mày, cơ thể dừng lại, tia chớp nhận được ám hiệu của Trương Dương cũng lập tức dùng lại, chỉ có Long Phong là đứng bên cạnh không hiểu chuyện gì.

Tuy nhiên Trương Dương dừng tay cũng đúng với ý của y, y đánh cũng đã mệt rồi, lại bị Trương Dương đánh trúng mấy cái, không thể chịu nổi.

- Cao nhân phương nào, nếu đến đây, sao không hiện thân gặp mặt?

Trương Dương vểnh tai nghe và nhìn kỹ xung quanh một lúc rồi mới hét to.

Long Phong hơi giật mình, vội vàng đứng thẳng người lên, đồng thời nhìn ra xung quanh, Trương Dương nếu đã nói như vậy, thì xung quanh nhất định có người, chỉ có điều y không phát hiện ra mà thôi.

Thực ra người xung quanh Trương Dương cũng không phát hiện ra, là vô ảnh đột nhiên cảnh báo cho hắn, nói xung quanh có người đến, còn là một cao thủ, vì thế hắn mới biết.

Vô ảnh có cái mũi nhỏ rất tinh, dù là ai cũng đừng nghĩ che giấu được nó.

- Cậu có thể phát hiện ra ta?

Một giọng nói ngạc nhiên bỗng phát ra, Trương Dương và Long Phong cùng xoay người lại, Ở phía sau bọn họ, một người đàn ông dáng điệu chừng 40 tuổi chậm rãi đi tới, người đàn ông này thoạt nhìn không phải cao lớn, trong mắt còn có sự nghi ngờ.

- Các hạ là ai?

Trương Dương lập tức hỏi, đồng thời còn vận công, tập trung cảnh giác.

Người này có thể lại gần mà không để hắn phát hiện, thực lực chắc chắn là không thấp, có thể nói tuyệt đối không kém so với hắn, nếu thật so với hắn còn lợi hại hơn một chút.

- Hai người các ngươi còn trẻ, nhưng nội công lại không thấp!

Người đàn ông đã bước đến, y không trả lời Trương Dương mà lại quan sát tỉ mỉ bọn họ.

Tuổi tác của Trương Dương và Long Phong cũng khiến cho người này ngạc nhiên.

Quan sát một lúc, ánh mắt của người này lại căng thẳng, nói:

- Linh Thú Hồ Vĩ Điêu, chẳng trách tốc độ lại nhanh như vậy. Không ngờ các ngươi không những còn trẻ lại có thực lực, còn có thể sai khiến linh thú đi theo!

Người đàn ông này đã chú ý tới tia chớp, tia chớp kêu lên "chít, chít" hai tiếng, đứng trên vai Trương Dương, cũng rất đề phòng nhìn y.

Tia chớp rất thông minh, nó có thể cảm nhận được, người đàn ông trước mặt thực lực rất mạnh. Không cùng đẳng cấp với bọn họ.

- Rốt cuộc các hạ là ai?

Trương Dương hỏi lại, lần này khẩu khí không dễ chịu như vừa rồi, tay của hắn đã lặng lẽ cầm lấy Phệ long chủy, chuẩn bị ra tay trước để khống chế.

Trong núi sâu đột nhiên lại gặp phải một cao thủ cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì, người tu luyện nội kình cũng không phải không có kẻ thoái hóa, việc giết người cướp của thường xuyên xảy ra.

Trương Dương đương nhiên phải cẩn thận hơn nhiều.

Long Phong cũng vậy, y đã chuẩn bị xong Tuyết Tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.

- Muốn biết ta là ai. Trước tiên hãy đánh với ta một trận rồi nói!

Người đàn ông cười lớn một tiếng, sau đó thân mình đột nhiên hành động, rất nhanh bay tới chỗ Trương Dương.

Y đã xuất thủ. Tốc độ còn nhanh hơn so với bọn Trương Dương, mà tốc độ của y cũng khiến cho ánh mắt của Trương Dương hơi căng thẳng.

Tốc độ của người này nhanh hơn so với hắn, hơn cả so với tia chớp.

- Chít, chít, chít!

Tia chớp lập tức nhảy dựng lên, Trương Dương cũng nắm lấy Phệ Long Chủy, Long Phong rút Tuyết Tiên từ trong người ra.

Trương Dương, Long Phong và tia chớp, hai người một linh thú sớm đã có sự phối hợp ăn ý, người trước mặt chắc chắn là một cao thủ. Mấy người bọn họ cũng không khách khí, liên thủ cùng tiến lên phản kích.

- Bốp, bốp!

- Bùm, bùm!

Hai người một linh thú phối hợp hoàn hảo, chặn đứng thế tấn công của người này, Trương Dương còn đấu một chưởng với người này, sau chưởng này Trương Dương phải lùi về sau 7, 8 bước. Người đàn ông đó vẫn không hề nhúc nhích.

- Nội kình tứ đẳng!

Trương Dương lui về phía sau, lớn tiếng kêu lên, ánh mắt còn tỏ ra kinh hãi.

Quả nhiên người này là một cao thủ, cao thủ mạnh như vậy, nội kình tứ đẳng, đó chính là đỉnh cao của người tu luyện nội kình, cũng là cảnh giới mơ ước của vô số người tu luyện nội kình.

Nội kình của Trương Dương tam đẳng, đã là rất mạnh rồi, nhưng đối diện với cao thủ có nội kình tứ đẳng, cho dù đối phương có vừa mới đạt được tứ đẳng, thì hắn cũng chỉ là một đứa trẻ con.

Dù có thêm tia chớp, thêm Long Phong, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ có năng lực tự bảo vệ chính mình mà thôi, căn bản không nghĩ tới có thể phản công đánh bại người trước mặt này.

Nghe thấy tiếng hô của Trương Dương, Long Phong cũng thầm kêu khổ.

Vận may của bọn họ thật tốt, tự nhiên trèo lên núi, liền gặp phải một cao thủ nội kình tứ đẳng, trong nước bọn họ là đệ nhất thế gia, là gia tộc lớn kế thừa mấy nghìn năm mà cũng chỉ có ba vị trưởng lão có thực lực như vậy.

Trên cả nước, cao thủ có nội kình tứ đẳng cũng chẳng có bao nhiêu, nhiều nhất cũng chỉ hơn chục người, ở nơi hoang vắng thanh sơn này không ngờ bọn họ lại có thể gặp được một người, vận may này có thể đi mua vé số rồi.

Xác xuất này, chắc chắn còn thấp hơn so với trúng xổ số giải thưởng lớn.

- Tam đẳng trung kỳ, tuổi tác của ngươi không đến hai mươi, lại có kình lực thâm hậu như vậy, sư phụ của ngươi là ai?

Trương Dương giật mình, người đàn ông kia cũng đang kinh ngạc, qua giao đấu y cũng đã phát hiện được thực lực của Trương Dương và Long Phong. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Nhị đẳng hậu kỳ của Long Phong đã khiến cho y kinh ngạc rồi, nhưng còn có thể bỏ qua, Trương Dương trẻ hơn so với Long Phong, lại đã đạt đến trung kỳ của Tam đẳng, ngay cả y hồi tuổi tác còn như Trương Dương bây giờ cũng không có được nội kình thâm hậu như vậy.

Chứng tỏ người thanh niên trước mắt này, sự phát triển sau này còn lợi hại hơn nhiều so với y.

- Sư phụ ta là ai nói ra ngươi cũng không biết, các hạ đường đường là một cao thủ tông sư nội kình tứ đẳng, lại đi ức hiếp hai đứa trẻ con chúng tôi, dường như đó không phải là hành vi của cao thủ!

Trương Dương trong lòng lại cảnh giác nhiều hơn nữa, đây chắc chắn là đối thủ lớn nhất hắn gặp phải ngoài Dẫn Long Sơn, lần này khác với lần trước, Dẫn Long Sơn có Vô ảnh giúp đỡ hắn hóa giải nguy hiểm, lần này thì không có.

Đối mặt với cao thủ nội kình tứ đẳng, hắn nhất định phải xốc lại tinh thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK