Trương Dương cẩn thận lấy ra quả ba màu từ trong chiếc hộp tinh xảo.
Chiếc hộp là do Trương Dương sau đó đặc biệt chế tác, việc bảo quản thiên tài địa bảo không đơn giản như dược liệu bình thường. Qủa ba màu lại là bảo bối cực kì hiếm thấy.
Vừa lấy quả ba màu ra, Tia Chớp thân mình lập tức thẳng lên, cũng không nhìn Trương Dương, ánh mắt nhìn chằm chằm quả ba màu này.
Trí tuệ của nó cực cao, biết tác dụng của quả ba màu này với mình, cũng biết vì quả ba màu này mình mới thành như vậy.
Đáng tiếc sức hấp dẫn của quả ba màu này với nó quá lớn. Sau khi Trương Dương lấy ra, nó lại không kìm nổi bị hấp dẫn.
- Đáng tiếc, chỉ là quả lần đầu, nếu là lần thứ hai, lần thứ ba hoặc nhiều lần nữa thì hay quá.
Nhìn quả ba màu, Trương Dương lại lắc đầu, lẩm bẩm nói một câu.
Nói xong, hắn lại cười cười tự giễu, cảm giác mình quá tham lam.
Quả ba màu chỉ là hình thức ban đầu của quả Thất sắc tiên. Mỗi năm trăm năm thì kết được một quả ba màu. Qủa Tam mai lần đầu tiên một nghìn năm trăm năm sẽ chín. Loại Trương Dương cầm trên tay chính là loại này.
Loại quả ba màu này, công hiệu thấp nhất trong tất cả các quả ba màu.
Đây chỉ là so với những quả ba màu khác, nếu so với những dược liệu khác, đây là bảo bối rất khó có được. Nhân sâm hai ngàn năm cũng không bằng. Nhân sâm muốn so sánh với quả ba màu, phải là loại nhân sâm năm ngàn năm.
Lấy lại tinh thần, Trương Dương lấy tất cả đồ ra, chuẩn bị phối thuốc.
Dược liệu chuẩn bị trước đó đều cất trong hộp. Trước mặt hắn còn có một lò thuốc nhỏ, trong lò thuốc có lò lửa. Đây cũng là Trương Dương đặc biệt tìm người đặt làm, vì cái này bỏ ra không ít tiền.
Phối thuốc cần lò thuốc. chỉ là không cần nhiều thời gian như chế thuốc.
Mỗi loại thuốc nước, thuốc bột đều được Trương Dương từ từ hòa theo trình tự. Tia Chớp ở bên cạnh cũng không nhúc nhích, mắt không chớp nhìn động tác của Trương Dương.
Rất nhanh, trong phòng liền tràn ngập một mùi thuốc rất thơm.
Thứ hương thuốc này khiến Trương Dương say mê, từ nhỏ đến lớn, hắn thích nhất chính là hương vị này. Lúc nhỏ khi ông nội phối thuốc, hắn thích nhất ở bên cạnh nhìn.
Cũng nhờ vậy, hắn mới học được nhiều kinh nghiệm phối thuốc như vậy.
Tuy nhiên đây tuyệt đối là lần đầu hắn phối quả tam sắc. Ngay cả bản thân hắn cũng không biết cuối cùng có thể thành công không.
Tất cả dược liệu đều hòa vào gần hết rồi, Trương Dương không do dự chút nào, quả ba màu cũng bị hắn tán nhỏ, trực tiếp cho vào trong lò thuốc. Qủa ba màu chảy thành chất lỏng có ba màu sắc khác nhau. Cả căn phòng lập tức tràn ngập một mùi thơm ngát.
- Xèo xèo
Tia Chớp đột nhiên kêu một tiếng, nằm sấp chặt hơn, nó dường như còn khẩn trương hơn Trương Dương.
Trương Dương lúc này đã không còn hơi sức đâu để ý xung quanh. Hắn không ngừng quan sát tình hình thuốc trong lò. Để quả ba màu dung nhập đầy đủ, đợi quả ba màu dung nhập xong, Tiên quả đan lần này cũng phối thành.
Thời gian từ từ trôi, tay Trương Dương không ngừng lắc lắc lò thuốc. Trong lò thuốc có lò lửa, từ từ từ tạo ra thức thuốc dạng lỏng.
Khoảng hai tiếng, tay Trương Dương rốt cuộc ngừng lại. Mùi thuốc trong gian phòng lúc này cũng trở thành một hương vị rất tươi mát, không thể nói thành lời.
- Thành công.
Trương Dương lau mồ hôi trán, phối thuốc như vậy rất vất vả, nhất định phải cẩn thận, cho dù là hắn, cũng có chút cảm giác không chịu nổi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong lò thuốc có khuôn đúc tự động thành viên. Trương Dương đổ từng viên thuốc ba màu ra, vừa nhẹ nhàng đếm.
- Hai mươi hai viên, nhiều hơn hai viên so với dự liệu của mình.
Trương Dương khóe miệng thản nhiên cười, thu hoạch tốt hơn so với tưởng tưởng của hắn, không ngờ tạo thành hai mươi hai viên.
Hai mươi hai viên Tiên quả đan này, có thể nói mỗi viên đều là bảo vật vô giá, trong tay người biết sử dụng sẽ phát huy tác dụng rất lớn, trực tiếp cứu mạng người cũng không phải nói chơi.
Mạng người là vô giá, linh dược có thể trực tiếp cứu mạng người đương nhiên cũng là vô giá.
Hai mươi hai viên Tiên quả đan, nhân sâm ngàn năm của hắn cũng có thể phối ra mười viên sâm hoàn ngàn năm. Sự phong phú của giá trị con người hắn còn mạnh hơn nhiều so với ông cụ hắn, ông chủ của cả một vùng.
Nhớ tới điểm này, Trương Dương càng cười rõ hơn, tuy nhiên lập tức lại có chút bi thương.
Đáng tiếc hai người này không còn quan hệ gì với hắn, bọn họ thậm chí không biết, mình có con cháu đời sau linh hồn xuyên việt vào thân thể người khác.
Chi…chi…
Tia Chớp trong lồng thủy tinh, đột nhiên kêu lên điên cuồng, còn không ngừng luồn lên nhảy xuống, như muốn ra ngoài.
Từ khi Tia Chớp điện vào chiếc lồng này, nó chưa từng có biểu hiện như vậy, vẫn luôn rất ngoan ngoãn. Ngày nào cũng ngoan ngoãn chờ Trương Dương cho ăn, ai trêu đùa nó cũng rất phối hợp.
Tiểu tử này, lúc nhảy loạn lên, vẫn không quên nhìn về viên đan dược trong tay Trương Dương.
Nhìn nó kêu "chi chi, trên mặt Trương Dương có chút do dự.
Tiểu Thiểm điện này rõ ràng muốn Tiên quả đan trên tay hắn. Tuy nhiên đây cũng không phải dược liệu bình thường gì, là một thứ thuốc tốt có phẩm chất nhất định trong số các linh dược.
Mỗi viên, đều là bảo bối đích thực.
- Được rồi, mày cũng là linh thú, huống chi thuốc này là vì mày tao mới có được, cho mày một viên.
Trương Dương đột nhiên lắc lắc đầu, chồn đuôi cáo là linh thú, linh dược kiểu này có tác dụng rất lớn với chúng.
Đối với người mà nói, mười viên thuốc mới có thể tương đương với công hiệu của quả tam mai. Nhưng với linh thú mà nói, hiệu quả của hai viên thuốc đối với chúng, tương đương với một quả.
Hai mươi hai viên thuốc, tương đương với mười một quả, công hiệu nhanh chóng tăng lên khoảng bốn lần.
Đây chính là tác dụng của phối thuốc, cho nên rất nhiều bác sĩ Trung y lợi hại đều cảm thán, rất nhiều thiên tài địa bảo đều bị linh thú trà đạp, bọn chúng vốn không hiểu việc phối thuốc và chế thuốc, đều trực tiếp ăn hết.
Trương Dương lấy ra một viên, có vẻ không nỡ, đặt vào phía trên lồng kính.
Tia Chớp bên trong đã ngồi xổm lên, tội nghiệp ngẩng đầu nhìn tay Trương Dương. Trong mắt nó đều là khát vọng, khát vọng với viên thuốc nhỏ này.
- Cho mày đó.
Đã hạ quyết tâm, Trương Dương có không nỡ cũng không được, viên Tiên quả đan này chắc chắn có tác dụng rất lớn đối với hồ đuôi chồn. Nhưng cũng chưa đến mức nâng cao lực lượng của nó, khiến nó tự mình chạy khỏi lồng được.
Hơn nữa chồn đuôi cáo này lại đáng yêu như vậy, họ đã sống cùng nhau bao nhiêu ngày, ít nhiều cũng hình thành nên chút cảm tình.
Trương Dương có chút ấy náy vì luôn nhốt nó, đáng tiếc không nhốt không được. Linh thú như vậy nguy hại quá lớn, hắn căn bản không dám thả ra.
Tiên quả đan này, coi như một thứ bồi thường cho nó đi.
Viên thuốc nhẹ nhàng hạ xuống từ trong tay Trương Dương, còn chưa rơi trên mặt đất, đã bị chồn đuôi cáo một miếng há miệng, nuốt vào bụng.
Nhìn nó ăn tươi nuốt sống thứ linh dược này, Trương Dương lại không kìm được, lắc đầu.
Tiểu tử này quá gấp rồi, từ từ ăn cũng được mà. Đây dù sao cũng là linh dược khó có được, hương thuốc rất nồng, từ từ thưởng thức, cũng có thể cảm nhận được hương vị không tồi.
Tuy nhiên nói mấy cái này cũng vô dụng, Tia Chớp đã hoàn toàn ăn hết viên thuốc.
Tia Chớp ăn xong thuốc, lập tức nằm bò ra đó, thỏa mãn có vẻ buồn ngủ, không lâu sau lập tức ngủ thiếp đi.
Trương Dương lúc đầu có chút kinh ngạc, lập tức liền hiểu tại sao lại vậy.
Linh thú ăn linh dược không giống con người. Chúng sẽ tiến hành hấp thụ linh dược, quá trình hấp thụ cũng giống ngủ đông, sẽ ngủ ngay.
Về phần bao lâu có thể hấp thụ hết, linh thú có thể tỉnh lại, cái này cũng phải xem phẩm chất của linh dược, và cấp bậc của linh thú.
Linh thú cấp bậc càng cao, càng mau tỉnh lại, tương ứng, phẩm chất linh dược càng cao, có thể khiến linh thú ngủ lâu hơn.
Thấy Tia Chớp ngủ thiếp đi, Trương Dương cũng không để ý, từ từ nhặt các viên thuốc lại. Đây là bảo bối thực sự, có người bỏ ra nhiều tiền thì Trương Dương cũng không bán.
Có nhiều bảo bối trong người như vậy, Trương Dương lúc này có cảm giác rất hăng hái, dương như bất kỳ chứng bệnh nan giải nào, bất bệnh bệnh tật gì, hắn đều coi thường.
Trương Dương tin tưởng, trên thế giới này, tuyệt đối không có người có nhiều linh dược hơn hắn. Trừ phi còn có người may mắn hơn hắn, có nhân sâm ngàn năm, lại bất ngờ có được thiên tài địa bảo khác.
Thiên tài địa bảo mà dễ có được như vậy, Trương Dương kiếp trước cũng không mất bao nhiêu năm vẫn không có được như vậy.
Thu thập xong tất cả đồ, nhìn Tiểu Thiểm điện đã nằm ngáy o o, Trương Dương lại có chút do dự.
Viên sâm hoàn lúc trước hắn nuốt đã hấp thu hoàn toàn, hiện tại tác dụng của sâm hoàn đối với hắn không tốt như lúc bắt đầu. Linh dược chính là như vậy, nó không phải đậu bọc đường, có thể tùy ý ăn, ăn càng nhiều, tác dụng càng kém.
Bằng không Trương Dương cũng sẽ không nói dùng cả khối nhân sâm ngàn năm để hồi phục, lại càng không cần thời gian những nửa năm.
Tác dụng của sâm hoàn thấp dần, tuy nhiên Tiên quả đan thì tuyệt đối sẽ không vậy. Đây là linh dược cấp bậc cao hơn sâm hoàn, tác dụng tốt hơn, đặc biệt là lần đầu tiên dùng, hiệu quả sẽ tốt nhất.
Nhìn thời gian còn sớm, bây giờ mới mười giờ sáng, Mễ Tuyết phải bảy giờ chiều mới về, Trương Dương lại cẩn thận lấy ra một viên Tiên quả đan.
Tiểu Thiểm điện cũng nếm linh dược rồi, không có lý do gì chủ như hắn phải giữ, nhân thời gian này, dùng một viên, cảm nhận tác dụng đích thực của Tiên quả đan.
Nghĩ đến đây, Trương Dương không do dự nữa, trực tiếp nuốt một viên. Sau khi nuốt xong hắn mới nhớ, vừa rồi hắn còn cười Tia Chớp ăn tươi nuốt sống, đến phiên hắn cũng lại như vậy.
Trương Dương bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể nói sức hấp dẫn của linh dược này quá lớn, khiến hắn không kìm nổi nuốt thẳng vào. Lúc này hắn rất hiểu cảm giác vừa rồi của Tia Chớp.
Đang nghĩ ngợi, một cỗ khí nóng từ bụng Trương Dương dâng lên, hắn biết, đây là linh dược bắt đầu phát huy tác dụng.
Phẩm chất của tiên quả đan mạnh hơn sâm hoàn nhiều. Uống sâm đan vào cũng không có phản ứng mạnh như vậy. Không giống tiên quả đan. Trương Dương bị ép bắt đầu ngồi xuống, giúp cơ thể hấp thụ hiệu quả của thuốc.
Lúc này hắn cũng hiểu được, Tia Chớp vì sao lại ngủ nhanh vậy. Linh thú là dựa vào việc ngủ để hỗ trợ cơ thể hấp thu, sức mạnh của thuốc lớn như vậy, không ngủ cũng không được.
Trương Dương hấp thu năng lượng của thuốc, thời gian từ từ trôi qua.
Đến tận trước khi Mễ Tuyết về, Trương Dương mới tỉnh lại, còn Tia Chớp tỉnh còn sớm hơn hắn, đang mở to mắt nhìn hắn.
Thấy Trương Dương nhìn mình, Tia Chớp lập tức ôm lấy hai móng vuốt phía trước của mình, như thi lễ với Trương Dương, bộ dáng đáng yêu không thể tả.
Trương Dương nhẹ nhàng thở hắt ra. Tất cả huyệt vị trên người như bị tưới nước lạnh, có cảm giác thoải mái không gì sánh được. Điều này khiến Trương Dương không kìm nổi rên rỉ một tiếng, còn duỗi thẳng lưng. Tác dụng của Tiên quả đan thật sự rất tốt, mạnh hơn nhiều lắm so với sâm hoàn. Lúc này xương cốt tứ chi của Trương Dương đều như tràn đầy năng lượng.
Nội kình của hắn, rõ ràng gia tăng so với lúc trước, còn gia tăng không ít