• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gửi bạn truyện hay: tàn độc lương duyên

Đánh giá 10 sao cho truyện để nhay ho. com có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

“Anh thật sự có thể chữa khỏi căn bệnh kỳ lạ của tôi sao?”

Giang Hâm nghi ngờ hỏi.

Thẩm Hạo gật đầu nói: “Cần chút thời gian…”

Giang Hâm gật đầu, sau đó hỏi thăm Thẩm Hạo làm muốn làm công việc gì.

Suy nghĩ Giang Hâm rất đơn giản, suy nghĩ xem có thể tìm cho Thẩm Hạo một công việc thích hợp hay không.

Đối với Giang Hâm, anh không hề giấu giếm mà, nói hết chuyện bản thân luyện vu cổ thuật.

Giang Hâm sau khi nghe xong, lại trợn mắt nhìn Thẩm Hạo: “Tôi vừa rồi còn cảm thấy anh đáng tin cậy, giờ lại bắt đầu nói hươu nói vượn. Sao anh không nói, anh còn có Hàng Long Thập Bát Chưởng đi”

Thẩm Hạo biết, để cô có thể tiếp nhận tin tức này, quả thực quá khó khăn, nhất thời không có giải thích, thời gian sẽ chứng minh tất cả.

Trong linh đường của Từ gia, khuôn mặt Lão Hình khó coi nói với Từ Văn Sơn: “Lão gia, lần này là do mạng họ lớn … Ngày

mai tôi lại đi tìm người …”

“Được rồi, cậu dừng lại trước đi. Hứa Đức Uyên đã lên tiếng rồi, toàn bộ Thông thành đang điều tra chuyện này. Cậu xử lý mọi chuyện sạch chưa?” Từ Văn Sơn phẫn uất hỏi.

“Ngài yên tâm, hoàn toàn sạch sẽ … sẽ không tra được tới ngài, cứ như vậy bỏ qua cho cô ta?” Lão Hình không cam lòng nói.

“Còn có thể làm gì nữa? Được rồi, đừng làm phiền tôi. Nếu Hứa Đức Uyên phát hiện ra có liên quan đến chúng ta, chúng ta chết

chắc, Không lo núi xanh không có củi đốt, chúng ta trước mắt phải nhẫn nhịn… Cậu cũng nên nghỉ ngơi một chút.”

Lão Hình vẻ mặt u ám không thuyết phục nữa, đáy mắt có chút sát ý nhìn Từ Văn Sơn: Lão gia, ngài chịu được, chứ tôi nhịn không được … tôi tự mình ra tay, ngài yên tâm, tôi sẽ không liên lụy đến ngài…”

Trước khi Từ Văn Sơn kịp ngăn lại, Lão Hình đã đóng sầm cửa đi ra ngoài.

Ngày hôm sau, Hạ Tri Thu đã phái xe đến đón gia đình họ từ sớm.

Khi đến tổ trạch, liền phát hiện cổng nhà Giang gia chật cứng ô tô, có rất nhiều người đến.

Lần này, Hạ Tri Thu gọi tất cả các chi các nhánh của Giang gia quy tụ, trong nhà chen chúc đông người

Hạ Tri Thu bận một bộ đồ mới đợi sau cửa, hiển nhiên là đang đợi Giang Hâm.

Không biết có phải hay không là

người gặp việc vui tinh thần thoải mái, khí sắc khôi phục không tệ.

“Tiểu Hâm, tối hôm qua nghỉ ngơi như thế nào …” Hạ Tri Thu nhìn thấy Giang Hâm xuống xe, liền vội vàng bước tới, háo hức kéo cô vào trong.

Biểu hiện của Giang Hâm không nóng không lạnh.

“Giang Hâm lần này liến từ một con chim trĩ biến thành một con phượng hoàng… Thực sự được Hứa lão gia nhận làm con gái.”

“Mọi người đều biết, lão phu nhân không yêu thích nhất chính là cả nhà Giang Hâm. Bằng không, loại tụ họp như thế này, nhà bọn họ không bao giờ có tư cách tới tham gia.”

“Các người cũng không cần ghen tị, nói dễ nghe thì là con gái nuôi, kỳ thật chính là người làm ấm giường, ông cần thái âm bổ dương, mà tôi nghe nói, cũng không chỉ ngủ cùng đơn giản như vậy … Còn là … A … Không nói, quá biến thái… Quá biến thái

“Tôi cũng nghe nói như vậy, các người đừng nhìn Giang Hâm có

thể già bộ thanh cao, ở bên cạnh Hứa lão gia ngay cả chó cũng không bằng…”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK