• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tamlinh247.org: Chàng Rể Mạnh Nhất

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Giang Trị Quốc và vợ cuống quít dập đầu cảm tạ, trong khi đôi mắt của Giang Càn là chỉ thấy vẻ tàn bạo.
Hạ Tri Thu lôi kéo Giang Hâm vào nhà, mặc dù rất không muốn để tên nhà quê Thẩm Hạo đi vào cùng.
Nhìn thấy thái độ vừa rồi của Giang Hâm, đánh chó cũng phải nể mặt chủ, chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.
Bà tự tin rằng, sẽ có thể đánh bậi tên nhà quê rác rưởi này mà không cần chính mình ra tay.
Đối với những gì Giang Hâm nói, Thẩm Hạo là con rể do ông Từ bổ nhiệm, cô hoàn toàn bỏ qua một cách có chọn lọc.
Trong nhận thức của mình, nếu Hứa lão gia thực sự thích Thẳm Hạo, ông chắc chắn sẽ đề cập đến nó trong những tin tức, nhưng họ đã không nói một lời nào cả.
Sau khi mọi người của Giang gia vào nhà, Hạ Tri Thu nắm tay
Giang Hâm và nói: ‘Tiểu Hâm, tối nay đừng rời đi, hãy ờ lại. Bà đã cử người dọn dẹp. Ngày mai bà nội sẽ gọi mọi người trong Giang gia đến, muốn tồ chức đại tiệc gia đình, đồng thời thông báo một quyết định quan trọng!”
Giang Hâm không có nhiều lợi ích từ tất cả điều này, cô nói một cách thờ ơ: “Bà nội, không cần, con tự dọn … Còn bữa tiệc ngày mai, con chắc chắn tham dự. Bà nội còn chuyện gì nữa không? Không còn chuyện gi…con đi về.”
Hạ Tri Thu lúng túng cười: “Đã như vậy, con về trước đi… Ngày
mai bà gửi xe đến đón. Con nhất định phải tới.”
Giang Hâm khẽ gật đầu, sau đó đứng dậy rời đi.
Giang Trị Công và Thẩm Hạo đi theo phía sau …
Họ vừa rời khỏi Giang gia, Giang Càn tàn nhẫn nhìn về phía cửa gắt gỏng: “Bà nội, nhìn cả nhà họ giả vờ giả vịt? Con nhổ vào… để nó sống ở đây là cho nó thể diện, còn không muốn … Chỉ là một đồ điếm, lẳng lơ…”
“Đù rồi!” Hạ Tri Thu lên tiếng .
Giang Càn lúng túng nhìn Hạ Tri Thu: “Bà nội, con không phải giận dỗi, con chỉ thương bà, không muốn bà bị đối xử như vậy.”
“Hừm, nếu như con có lòng hiếu thuận như vậy, con đi làm con nuôi của Hứa Đức Uyên, cháu nuôi cũng được … Được rồi, con gần đây đã để cho bà chút bình yên. Cho dù bà có quyết định gì, cũng là giúp con… Trước mặt Giang Hâm ngoan ngoãn một chút cho bà!”
“Bà nội, con chịu tủi nhục một chút cũng không sao, chỉ là con không chịu được việc nó lên mặt
giả vờ với bà.” Giang Càn ngoan
ngoãn nói.
Hạ Tri Thu nhẹ nhàng đáp lời:
“Bà biết, con là cháu trai ngoan của bà. Bà nội làm bất cứ chuyện gì, đều là trải đường cho con, con là cháu đức tôn Giang gia. Đừng để tâm tới Giang Hâm hay Giang Mộng, chúng nó chung quy vẫn là con gái, mà con gái chính là bồi thường tiền hàng. Giang gia cuối cùng vẫn ngươi.”
Nghe được lời nói của Hạ Tri Thu, Giang Càn cười tươi như hoa, vết thương trên trán cũng không còn đau nữa, đi tới sau
giả vờ với bà.” Giang Càn ngoan
ngoãn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK