• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ

Chương 45: Hiểu lầm! Hiểu lầm! Chúng ta là người tốt!
Phú Đại Long không dám buông Giang Hâm trong tay.
Để những tên béo xung quanh trói Thẩm Hạo lại.
“Mẹ kiếp, mày muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao? Lão tử hiện tại
chơi nó…”
Thấy Thẩm Hạo không có uy hiếp, Phú Đại Long nới lỏng Giang Hâm cổ, cởi quần, trực tiếp leo về phía Giang Hâm trên bàn …
Thẩm Hạo cau mày, theo logic mà nói, Lý Toàn đáng lẽ phải đưa người tới đó. Vừa mới tới khách sạn, Lý Toàn nói rằng hắn cũng sắp tới.
Nếu Lý Toàn không đến kịp, hắn sẵn sàng sử dụng cấm thuật trong Sách Phù Thủy, Huyết Hồn Cổ!
“Quản gia Lý, là ở đây… đây…” Trước khi Thẩm Hạo niệm công thức, giọng nói của Giang Trị Công dẫn đường đã vang lên từ cửa.
“Phú Đại Long! Cậu ăn gan hùm mật gấu ở đâu vậy?”
Kèm theo đó là sự tức giận của Lý Toàn.
Lực lượng đặc biệt do Mã Uy đứng đầu trực tiếp xông vào.
Đột nhiên cà chục phát súng chỉa vào bốn tên béo, hét vào mặt chúng rằng: “Ôm tay giơ lên đầu,
nếu không sẽ bị bắn ngay tại chỗ …”
Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy tư thế này, nghe thấy tiếng chốt an toàn mờ ra, vội vàng quỳ trên mặt đất, hai tay ôm đầu
“Hiểu lầm! Hiểu lầm! Chúng ta là người tốt!”
Phú Đại Long ở trên giường không có cơ hội đứng dậy, bị Mã Uy trực tiếp đá bay, bay ngược mấy mét đụng phải một bức tường, cả người co quắp đau đớn.
“Tiểu thần tiên… Có sao không… Ta đến muộn… xin trách tội.” Lý Toàn vẻ mặt áy náy quỳ gối trước Thẩm Hạo nói.
“Suýt nữa thi muộn… vẫn còn kịp… giúp tôi mở trói.” Thẩm Hạo cười khổ nói.
Giang Trị Công ở bên nhìn thấy cảnh này, hoàn toàn ngẩn ra.
Lý Toàn quỳ lạy con rể quê mùa? Chuyện này là như thế nào?
Trước khi Lý Toàn đứng dậy, Giang Trị Công nói: “Tôi tới … Tôi tới …”
Sau khi Thẩm Hạo được cởi trói, anh trực tiếp bước đến bên giường.
Mã Uy đã đắp chăn cho Giang Hâm, sợi dây buộc trên bàn cũng đã được cởi ra.
“Thẩm tiên sinh, Giang tiểu thư dường như đã bị đánh thuốc. Tôi đã gọi xe cấp cứu.” Mã Uy cung kính nói với Thẩm Hạo.
Đây là lần thứ ba Mã Uy nhìn thấy Thẩm Hạo, hắn cũng không biết thân phận của người trước mặt.
Hôm nay, mặc dù anh ấy vẫn chưa biết.
Nhưng việc Lý Toàn quỳ gối cũng đủ giải thích nhiều vấn đề.
Hắn vẫn luôn lãnh đạm, lần này lộ ra chút nhiệt tình.
“Câm ơn.” Thẩm Hạo đắp lại cái chăn đã bị Giang Hâm xé nát.
Nhìn thấy khuôn mặt ừng hồng, mờ mịt của cô, ánh mắt Thẩm Hạo trở nên lạnh lẽo một chút.
“Lý gia … có phải hay không người làm sai, tôi là tiểu Phú …”
Phú Đại Long từ trên mặt đất hoàn hồn, nhìn thấy Lý Toàn, đau đớn vặn vẹo thân thể, cầu xin tha thứ.
“Đừng gọi tôi là Lý gia! Tôi với cậu không quen biết.” Lý Tòan lạnh lùng nói.
Phú Đại Long chưa kịp nói thêm thì nhân viên xe cứu thương đã đến và kiểm tra sơ qua, sau đó đưa Giang Hâm lên cáng, cùng Thẩm Hạo đi ra ngoài.
“Tiểu thần tiên… xử lý bọn họ như thế nào?” Lý Toàn hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK