Mục lục
Truyện: Vợ của vua địa ngục - Đồng Đồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 632: Quân tiếp viện

Tử thần Thực tử là một con quái vật rất khó đối phó. Nó không thể bị giết chết, trừ phi sử dụng kỹ năng đặc biệt mạnh đến mức trực tiếp nghiền nát và đánh nó thành tro bụi, giống như cách tôi triệu hồi Quỷ thần trước đó.

Nhưng bây giờ tôi chưa có đủ sức mạnh để làm điêu này.

“Đồng Đồng!” Hồng Hồng nghiêng đầu hỏi tôi.

Tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng đại cục quan trọng, tôi lập tức đưa ra quyết định: “Chạy!”

Tôi và Hồng Hồng quay người bỏ chạy.

“Muốn chạy? Không có cửa đâu! Khuyển Quỷ! Tiêu diệt chiij ta!” Con Khuyển Quỷ to lớn từng gặp phải lúc trước lập tức đuổi theo.

Muốn quay về Lôi Thành thì không thể tiếp tục chạy, tôi cúi người bật nhảy lên, căn nát đầu ngón tay dùng máu bôi lên Trảm Thi kiếm: “Huyễn!”

Ba quỷ ảnh xuất hiện trước người, tôi giơ Trảm Thi kiếm lên, chúng cũng nâng kiếm giống như tôi. Tôi vung Trảm Thi kiếm về phía Tử thần Thực tử và Khuyển Quỷ, những quỷ ảnh này cũng vung kiếm y hệt.

“Quỷ thần tuyệt trảm!” Tôi vung kiếm rồi nói.

Bốn mũi kiếm mang theo kiếm quyết nhà họ Tống lao tới.

“Phát” Tôi tiện tay dùng thêm cả Huyết Sắc Không Khí vào.

Khuyển Quỷ và binh lính đầu lâu, binh lính mang giáp vàng chết như ngả rạ, nhưng Tử thần Thực tử lại không tổn thất nhiều. Tử thần Thực tử lần này dường như đã được cường hóa, những con bị tôi chém ngang người chỉ một lúc đã lành lại vết thương, căn bản không thể đánh ngã.

Lãnh Mạch đã đến.

“Nơi này giao cho anh, em chạy nhanh đi!” Lãnh Mạch đóng băng những Tử thần Thực tử phía sau lưng tôi, nhưng bởi vì Đồng Họa đang thao túng chúng, Tử thần Thực tử rất nhanh phá băng mà thoát ra, Lãnh Mạch tiếp tục đông cứng, đánh chúng vỡ thành từng mảnh, có điều chúng vẫn khôi phục trở lại với tốc độ kinh người.

Nhưng từng ấy thời gian là quá đủ, tôi thoát khỏi đám Tử thần Thực tử, lao về phía Lôi Thành, trước khi đi vẫn không quên quay đầu nói với Lãnh Mạch: “Lãnh Mạch, Đồng Họa là nơi khống chế và điều khiển những con quái vật này, Lạc Nhu chắc chắn đã cho cô ta ăn thứ thuốc kỳ quái gì đó, cho nên bây giờ cô ta trở nên cực kỳ đáng sợi”

“Anh biết.’ Lãnh Mạch trả lời: “Em nhanh chóng tụ họp lại với quân đội ở Lôi Thành đi!”

Tôi quay đầu nhìn lại, Lãnh Mạch đang bị năm đại soái cùng một đống dày đặc binh lính vây quanh, thêm cả Tử thần Thực tử, hung quỷ, ác quỷ, đầu lâu, tất cả đều đổ dồn về phía anh, trong khi anh không thể sử dụng Xích Băng, bởi vì Xích Băng cần phải giữ lại để đối phó với Minh Vương Lạc Nhu.

Tôi rất lo lăng cho anh, dù sao nội lực của anh vân chưa khôi phục hoàn toàn, có điều bầy giờ không phải lúc nói chuyện tình cảm, tôi nghiến răng, tiếp tục chạy về phía Lôi Thành.

“Chị nghĩ mình có thể chạy thoát được sao?!” Đồng Họa đột nhiên xuất hiện sau lưng tôi như một bóng ma, trong tay câm một thứ vũ khí kỳ quái đâm về phía tôi.

Tôi nâng Trảm Thi kiếm lên đỡ, miệng niệm kiếm quyết nhà họ Tống, đánh văng Đồng Họa ra ngoài.

Tuy nhiên, trước mặt tôi lại xuất hiện một đoàn ác linh và hung quỷ đang bạo phát hắc khí, những quỷ hồn tà ác ở tầng địa ngục thứ sáu này thực sự rất khó đối phó, tôi không thể di chuyển nửa bước, mà lúc này, trạng thái cuồng bạo đã kết thúc, tôi buộc phải giải trừ nó và đổi về trạng thái nửa mắt đỏ, sử dụng Quỷ Thần Tuyệt Trảm thêm lần nữa, nội lực trong cơ thể đã gần như cạn kiệt.

“Đây rốt cuộc là loại quái vật gì vậy!” Hồng Hồng đánh đến kích động gào lên: “Căn bản không thể giết được chúng nó!”

Đúng vậy, những quỷ hồn tà ác ở tâng địa ngục thứ sáu này vốn dĩ không thể chết, chúng còn sở hữu đủ loại kỹ năng kỳ lạ và đặc biệt. Trên vai, bäp chân và mặt tôi liên tiếp xuất hiện càng nhiều vết thương, cứ tiếp tục như này, đừng nói Minh Vương Lạc Nhu, ngay cả Lãnh Mạch cũng sẽ cạn kiệt sức lực vì chúng!

Đón thêm một đợt tấn công mới, chân tôi liên mềm nhũn hẳn, phải dùng Trảm Thi kiếm để đỡ lấy cơ thể.

Không chỉ bị những quỷ hồn tà ác này chặn đường, đám binh lính mặc áo giáp cũng tới, xếp thành đội hình và tạo thành tấm khiên chắn không ngừng tiến về phía tôi. Trảm Thi kiếm tuy có thể cắt đứt tấm khiên này nhưng chặt đứt chúng rồi, phía sau lại dồn đến, hoàn toàn chính là chiến thuật lấy nhiều vây ít, dùng số lượng đè bẹp chúng tôi!

Phạm vi bao vây của binh lính càng lúc càng nhỏ, phía sau tấm khiên xuất hiện những thanh giáo, chỉ cần tôi chặt đứt tấm khiên bên ngoài thì sẽ bị những thanh giáo phía sau đâm thành con nhím!

Lãnh Mạch bên kia cũng bị bao vây, tình thế vô cùng khẩn cấp.

Vào khoảnh khäc chỉ mành treo chuông, trên đỉnh đầu tôi bông xuất hiện hai quả câu màu tím đen, từ trên cao nện xuống mặt đất.

Âm!

Toàn bộ đám binh lính bao vây xung quanh tôi đều bị nổ chết.

Một người đàn ông cao lớn với mái tóc ngăn màu đỏ xuất hiện phía sau làn khói mờ ảo, đứng giữa mọi người, trên thân khoác chiếc áo lông vũ màu đen sang trọng, ngạo nghê nhìn xung quanh, hào quang tỏa ra bốn phía.

“Sỉ MịI” Tôi vui mừng kêu lên.

Sỉ Mị hơi nghiêng đầu, trong đôi mắt đen láy như trào dâng từng đợt sóng.

“Anh đã đến rồi!”

“Đương nhiên.” Anh ta nghiêng đầu, khóe môi khẽ cong: “Tôi đã nói rồi, chỉ cân em gọi, dù là chân trời góc bể hay núi đao biển lửa, tôi đều sẽ tới.”

Chỉ cần em gọi…

Lời hứa ngày trước giữa chúng tôi, tới tận bây giờ anh ta vân nhớ.

Mắt tôi bông hoe đỏ.

Sĩ Mị nhìn chiến trường một lần nữa, lúc này đám binh lính đã tập hợp lại, chuẩn bị tiến công lần thứ hai.

“Chỉ là vài con tôm tép, đến bao nhiêu giết bấy nhiêu là được!” Si Mị cười lạnh.

“Chết tiệt! Lại xuất hiện kẻ cản trở kế hoạch!” Đồng Họa tức giận, häc khí càng thêm đậm: “Chỉ một mình anh mà cũng dám xông vào trận chiến của tôi! Quả nhiên là tự tìm cái chết!”

“Ai nói chỉ có một mình tôi?”

Cùng với lời nói của Sỉ Mi, một tia sáng trắng cực kỷ chói mắt bông xuất hiện sau lưng Đồng Họa. Tia sáng ấy như luồng sáng rửa sạch mọi yêu ma quỷ quái, xuyên phá màn đêm, làm bừng tỉnh cả bầu trời tăm tối Một chàng trai tuấn tú mặc áo xanh ngược sáng đi tới, mọi luông sáng đều do anh ta phát ra giống như một vị thần cứu rồi thế giới.

“Tống Tử Thanh!” Tôi lại hét lên.

Toàn bộ häc khí trên người Đồng Họa đều bị Tống Tử Thanh đánh tan, cô ta kinh hãi quay đầu, nhưng đã bị Tống Tử Thanh bóp cổ chỉ bằng một tay: ‘Ký kết khế ước cùng ác ma, bán đứng cả linh hồn của chính mình, kẻ như cô sống còn có ý nghĩa gì nữa?”

“Anh… anh là ai?” Đông Họa khó khăn thở dốc.

“Kẻ giết cô.” Nói rồi, Tống Tử Thanh tăng thêm lực vào tay, trực tiếp bẻ gấy cổ Đồng Họa.

Thân thể Đồng Họa gục xuống, một luồng khí hắc hồn thoát ra vội vàng đào tẩu.

Tống Tử Thanh liếc mắt: “Phép thế thân, cô nhóc, xem ra em gái cô đã hoàn toàn bị hắc hóa và tẩy não để trở thành tử sĩ của Tống Lăng Phong và Minh Vương Lạc Nhu rồi.”

Đồng Họa vân trốn thoát.

Tôi vừa định mở miệng nói gì đó, một tiếng cộp bồng vang lên. Một con côn trùng cánh cứng màu vàng lấp lánh đột nhiên dừng lại trước mặt, thiếu niên cưỡi trên lưng nó hét vào mặt chúng tôi: “Anh Si Mi, anh Tiểu Thanh, các anh chiếm hết cả oai phong rồi!

Em lấy cái gì mà tỏ vẻ đẹp trai bây giờ!”

Đấy là Tống Thiên Ngân.

Tôi bật cười: “Tống Thiên Ngân, em cưỡi con côn trùng cánh cứng này làm gì?”

“Là côn trùng cánh cứng đã tiến hóa, chị hiểu không?” Tống Thiên Ngân gân cổ cãi lại.

Bên phía Lãnh Mạch, Lê Triết, Diệp Hàn, Dục Nghiêu Thành, Dương Tàn Nguyệt, Mộ Dung Kiệt, cùng với ba đại soái không rõ tên đều đã xuất hiện giúp đỡ, lập tức đánh vỡ kết hoạch triển khai quân đội của Minh Vương.

€ờ của Chí Tôn Vương đang phất phơ trong gió.

Quân tiếp viện của Lôi Thành đến rồi Tình thế đột ngột thay đổi, binh lính của Minh Vương bắt đầu rút lui, còn binh lính của Lôi Thành thì đang vây quanh bảo vệ cho Lãnh Mạch ở giữa.

Lãnh Mạch từ xa nhìn thấy bóng dáng của tôi, tôi cũng nhìn về phía anh và phất tay tỏ vẻ mình vân ổn, để anh được yên tâm.

Anh thấy nhẹ nhõm hẳn, bắt đầu triển khai kế hoạch rút lui.

Nhưng hạnh phúc ngắn chảng tày gang.

Vì Minh Vương Lạc Nhu đã đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK