• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phó Quân Hạo đã quá quen thuộc với giọng nói của Du Giai Ý đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa, anh hơi nhíu mày quay đầu lại, đáy mắt lướt qua vẻ kinh ngạc khó mà tin được.

Mà ánh mắt của mọi người bên dưới sân khấu cũng ngay lập tức bị hấp dẫn bởi người phụ nữ cầm micro đang thướt tha đi lên sân khấu, khuôn mặt cô rất xa lạ, nhưng lại đẹp đến chói mắt.

Cô mặc một chiếc váy đỏ rực, váy đỏ diễm lệ, tao nhã phóng khoáng.

Cho dù có rất nhiều nữ nghệ sĩ hạng nhất đang hot đang ngồi dưới sân khấu, nhưng dường như ngoại hình và khí chất của cô cũng không hề kém cạnh.

Có nhân viên công tác định ngăn cô lại, nhưng chỉ thấy cô nhẹ nhàng nói với nhân viên công tác rằng: “Tôi họ Du, thân phận hiện tại là vợ của tổng giám đốc Phó của các cậu, tôi có vài lời muốn nói với tổng giám đốc Phó của mọi người.”

Bên dưới sân khấu vang lên tiếng thốt lên đầy kinh ngạc, vợ của tổng giám đốc Phó? Tổng giám đốc Phó của bọn họ kết hôn rồi ư?

Mọi người tỏ vẻ nghi ngờ trước lời nói của người phụ nữ váy đỏ, nhưng thấy tổng giám đốc Phó của bọn họ chỉ lạnh mặt đứng yên tại chỗ chứ không ngăn cản gì, lúc này mới tin lời người phụ nữ váy đỏ nói.

Nhưng nếu như tổng giám đốc Phó của bọn họ đã kết hôn rồi, vậy Thẩm An Ngưng là gì đây?

Trà xanh à?

Ngay lúc mọi người vẫn chưa hoàn hồn lại từ trong sự thật là Phó Quân Hạo đã kết hôn, thì chợt nghe thấy người phụ nữ váy đỏ kia bình tĩnh nhìn bên dưới sân khấu rồi lại cười nói một câu: “Nhưng tôi sắp không phải là mợ Phó nữa rồi.”

Mọi người lại kinh ngạc đến mức không khép nổi miệng một lần nữa.

Du Giai Ý đã cầm xấp tài liệu trong tay đi về phía anh.

Đáy lòng Phó Quân Hạo dâng lên một dự cảm không lành.

Quả nhiên, Du Giai Ý nói với anh bằng vẻ mặt bình tĩnh: “Phó Quân Hạo, chúng ta ly hôn đi. Đây là thỏa thuận ly hôn mà tôi đã nhờ luật sư soạn thảo, anh yên tâm, không liên quan đến bất kỳ vấn đề tài sản nào của anh và nhà họ Phó, tôi trắng tay rời đi.”

Cô tao nhã bình tĩnh nở nụ cười với anh, rồi cười thật tươi đưa bản thỏa thuận kia tới trước mặt anh.

Phó Quân Hạo cắn răng cảnh cáo cô: “Du Giai Ý!”

Lời anh nói vừa dứt, thứ đồ trước mắt đã bay tới, anh vừa hoàn hồn lại mới phát hiện Du Giai Ý đã ném thẳng xấp tài liệu kia lên mặt anh, phổi của Phó Quân Hạo sắp tức tới nổ tung rồi.

“Phó Quân Hạo, tôi chúc anh và người tình trong mộng của đầu bạc răng long, hạnh phúc ân ái.” Cô nói xong câu này bèn nhấc váy lên thản nhiên quay người rời đi.

Đi chưa được vài bước, cô đột nhiên quay lại, nở nụ cười rạng rỡ với anh rồi nói: “À đúng rồi, quên mất phải nói, tổng giám đốc Phó, tám rưỡi sáng mai gặp mặt ở cục dân chính nhé, lần này mong anh đừng cho tôi leo cây nữa.”

Dưới sân khấu nổ tung.

Phó Quân Hạo đứng trên sân khấu nhìn người phụ nữ tao nhã điềm tĩnh mặc váy đỏ kia, híp mắt lại đầy nguy hiểm.

Được lắm.

Phó Quân Hạo anh lớn từng này tuổi rồi, còn tung hoành trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, nhưng chưa có ai dám khiến anh mất hết mặt mũi ở nơi công cộng như thế.

Du Giai Ý là người đầu tiên.

Mà anh ở bên Du Giai Ý ba năm, chưa bao giờ biết rằng tính cách của Du Giai Ý lại có một mặt mạnh mẽ như thế này, càng không biết lúc cô ăn diện lại... chói mắt như thế.

Du Giai Ý quậy lên như vậy, tất cả mọi người đều tưởng rằng Phó Quân Hạo chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, hủy bỏ lễ kỷ niệm ngay tại chỗ. Không ngờ rằng anh lại bình tĩnh như không có việc gì mà ra lệnh tiếp tục lễ kỷ niệm, sau đó bước xuống sân khấu mà mặt không đổi sắc.

Mọi người đều rất bội phục, sếp lớn đúng là sếp lớn, tố chất tâm lý quả nhiên không tầm thường, đã bị người ta ném thỏa thuận ly hôn lên mặt rồi mà vẫn còn có thể tao nhã ung dung như vậy.

Nhưng mợ Phó hiển hách nhất thời này cũng đẹp thật đấy, lạnh lùng, chói mắt, khiến người khác khó quên.

Sau khi Phó Quân Hạo ngồi về chỗ, Thẩm An Ngưng bên cạnh anh quan tâm hỏi: “Quân Hạo, anh vẫn ổn chứ?”

Phó Quân Hạo mím môi nói, Thẩm An Ngưng bực tức tố cáo Du Giai Ý: “Du Giai Ý cũng không biết điều quá rồi đấy, đây là dịp như thế nào mà cô ta lại tới quậy chứ? Rốt cuộc cô ta có biết đàn ông có thân phận địa vị như anh thì thể diện quan trọng đến mức nào không!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK