• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy năm gần đây, Tây Mông chỉ ăn xin để sống qua ngày, từ lâu không biết no bụng là gì, thân thể gầy yếu, tay trói gà không chặt, mới vừa rồi lại dùng sức quá độ, đánh Thang Bố Nhĩ và Lai Ân, nhưng tất cả cũng chỉ nhờ tinh thần lực cường đại của Thương Nanh kích phát tiềm năng cơ thể mới có thể tạo thành hiệu quả như vậy.

Hiện tại, chỉ bằng chút khí lực của Thương Nanh, trên căn bản chẳng thể tạo được thương tổn gì lớn cho Lais William, nhưng có điều không nên quên, ở Tu Chân Giới, Thương Nanh còn được mệnh danh là Cận Chiến Cuồng Đồ, kỹ xảo đánh lộn của hắn sớm đã luyện tới lô hỏa thuần thanh, hơn nữa am hiểu về các bộ vị yếu hại của con người cũng vô cùng tinh diệu.

Chọc mắt, đạp mũi, đấm ngực, bóp …..

Mỗi lần Thương Nanh xuất thủ, Lais William lại kêu gào thảm thiết.

Lais William kêu thảm thiết, không nghi ngờ trở thành liều thuốc kích thích hữu hiệu nhất cho quân đoàn hộ hoa, tất cả dùng toàn bộ vốn liếng, phát huy tới tận cùng sức mạnh nhằm Lais William đang nằm co quắp trên mặt đất mà đấm đá.

Thương Nanh cũng có rất nhiều chiêu ác độc, hắn tận tình thi triển sở trường, vô cùng khoái hoạt, vui vẻ, bất quá có người lửa giận công tâm, giống như lâm vào điên cuồng chi cảnh, không thèm nhìn mục tiêu, cứ thế mà đấm đá, thỉnh thoảng lại có một vài quyền hướng vào người Thương Nanh.

Thấy bọn người hâm mộ Bối Toa nghiến răng nghiến lợi, như điên như cuồng, Thương Nanh cũng không khỏi kinh ngạc nghĩ thầm: “Sau này nhất định phải đối xử tốt với nha đầu Bối Toa kia, nếu không tiểu ma nữ mất hứng vung tay, không khéo mình cũng sẽ bị đánh như chuột chạy qua đường vậy”

Thương Nanh cười khẽ, chỉ bằng quan hệ thân mật giữa Tây Mông và Bối Toa, tình huống như vậy có thể phát sinh sợ rằng không thể. Thời mà gia tộc Baruch còn huy hoàng, hắn cùng với Bối Toa, gia tộc Atlan có thể nói là thanh mai trúc mã, cực kỳ thân thiết, hắn cùng với tiểu nha đầu Bối Toa thường xuyên ở chung chơi đùa với nhau.

Lợi ích không có xung đột, địa vị sẽ tạo ra ảnh hưởng, Bối Toa và Tây Mông chân thật, tha thiết, yêu quý lẫn nhau. Dưới sự tổng kết của Thương Nanh, quan hệ của Tây Mông và Bối Toa so với tình thân còn muốn sâu kín hơn, so với tình yêu còn tinh khiết hơn…

Đó cũng là lí do tại sao sau khi Baruch suy bại, Bối Toa vẫn tốt với Tây mông.

Mặc dù Tây Mông hèn nhát, ham cờ bạc, nhưng Bối Toa thủy chung vẫn coi hắn là bạn tốt duy nhất của nàng, còn tận tâm tận lực chiếu cố Tây Mông, không chỉ thường xuyên tiếp tế cho Tây Mông, còn âm thầm giúp hắn giải quyết rất nhiều khó khăn, Bối Toa cũng đã nghĩ rất nhiều biện pháp giúp Tây Mông báo thù, nhưng mỗi lần như vậy, Tây Mông lại nói:

- Không cần, ca ca sẽ bảo vệ ngươi….

Tóm lại, mỗi khoảng khắc vui vẻ của hai người đều được khắc sâu trong trí óc Thương Nanh.

Thương Nanh sau vài lần bị quyền cước lạc hướng đánh trúng đành lui ra ngoài vòng hỗn chiến, mấy tên hộ hoa sứ giả vạm vỡ, uy mãnh kia chỉ bằng vài quyền đã đủ để làm Thương Nanh bị thương nặng, đừng nói là công kích bộ vị yếu hại.

Hắn lầm bầm:

- Các ngươi có dư sức thì đánh tên Lais William cho ta, ta không chơi nổi với các ngươi….

Sau đó hắn kéo Kuno ra ngoài.

Kuno lúc này mặt vẫn chưa tắt nụ cười, hắn xắn tay áo lên cao, lộ rõ vẻ thèm thuồng, bị Lais William hại nhiều năm như vậy, hiện tại cũng đòi được chút lợi tức, trong lòng hắn quả vô cùng vui vẻ.

Trận này, Lais William chịu khổ, nếm đủ đòn, Thương Nanh tự nhiên vô cùng đắc chí, dù sao cũng xả được bao oán hận của Tây Mông mấy năm gần đây. Sau này, sự kiện Tây Mông tuyệt địa phản kích, nghịch tập Lais William được người đời sau truyền tụng khắp nơi, truyền khắp đại lục Aster, từ hang cùng tới ngõ hẻm, về phần Lais William khinh nhờn nữ thần, nếu ai dám nói ra lập tức sẽ bị truy sát khắp nơi….

Ánh chiều dần ảm đạm, Thương Nanh và Kuno lếch thếch rời khỏi quảng trường ồn ào, Thương Nanh nắm chặt cổ tay Kuno, vẻ mặt bình thản, không quay đầu lại, thong dong tiêu sái nói:

- Lais William, hôm nay ta vì gia tộc Baruch đòi lại chút lợi tức, chúng ta vẫn còn nhiều thời gian, trò hay chỉ mới bắt đầu….

Kuno để mặc thiếu gia kéo mình đi, hắn kinh ngạc nhìn Thương Nanh, sau khi bị thương, hắn có ảo giác như thiếu gia đang biến đổi, đang kéo hắn quật khởi vậy…

Bóng đêm mông lung buông xuống

Trong xóm nghèo của thành Aster

Thương Nanh và Kuno đang ôm cái bụng căng tròn, thoải mái nhìn đám người nghèo khổ đi qua đi lại trên con đường nhỏ, hôm nay đoạt được hơn chín mươi kim tệ trong tay của Lai Ân, hai người tự chiêu đãi mình một bữa ăn thịnh soạn, tiêu hết bốn kim tệ, ăn uống no say, ước mơ mấy năm nay, một bữa ăn no cuối cùng cũng thành hiện thực.

Kuno theo sau Thương Nanh, khuôn mặt khá thỏa mãn, nhưng vẫn tồn tại một chút khủng hoảng, hắn thấp giọng nói:

- Thiếu gia, Lais William lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo, hôm nay chúng ta làm hắn ra như vậy, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua, có lẽ chúng ta nên trốn….

- Tại sao chúng ta phải trốn ?

Thương Nanh chau mày, cười nhạt

- Lais William trước mặt bao người khinh nhờn Bối Toa tiểu thư, chuyện đó không biết đã chọc giận bao nhiêu quý tộc, nếu hắn dám thò mặt ra trả thù, sợ rằng còn chưa biết ai chết trước.

Thương Nanh biết rằng, hôm nay đánh Lais William chẳng qua chỉ là một khúc dạo, đám hộ hoa quân đoàn kia cũng chỉ là đám bình dân, những kẽ thực sự mê luyến Bối Toa sợ rằng chính là đám thanh niên quý tộc. Hiện tại, Lais William chỉ như con chuột chạy qua đường, muốn tự vệ còn khó, còn đủ can đảm đến đây trả thù ?

- A, đúng vậy….

Nghe Thương Nanh giải thích, Kuno không hiểu, vò vò đầu, cười khúc khích, rồi lại gật gật, có phần yên lòng.

Sau một lúc lâu, Thương Nanh và Kuno quẹo vào một gian nhà cỏ thấp lè tè, nơi này chính là nhà của bọn hắn, phòng ốc thấp bé, Thương Nanh mặc dù không cao cũng vẫn phải cúi đầu mới chui vào được, giơ tay là chạm nóc phòng, càng không nói tới Kuno, khôi ngô, vạm vỡ.

Bên trong gian phòng, ánh sáng gần như không có, mặt đất trải đầy cỏ tranh, hai người bình thường ăn không đủ no, tự nhiên chẳng có tâm trạng để ý tới mấy cái gọi là tiêu khiển, theo thói quen hàng ngày, mỗi người chui vào một góc ngủ.

Thương Nanh nằm trên đống cỏ, mặc dù hắn nhắm mắt nhưng vẫn suy nghĩ rất nhiều.

Tới dị giới, cái gì cũng thiếu thốn, pháo đài trận pháp vốn là niềm kiêu ngạo của hắn không còn khiến cho Thương Nanh cảm thấy bất an, phảng phất như mất đi một người bạn trung thành nhất. Đối với hắn, hiện tại việc cấp bách nhất chính là mau chóng luyện chế đan dược, đả thông huyệt đạo, kinh mạch, một lần nữa luyện trận, sau đó xông xáo dị giới.

Vốn Thương Nanh vô cùng lo lắng về việc dị giới và Ma Huyễn đại lục dược liệu bất đồng, nhưng hiện tại hắn vô cùng mừng rỡ vì phát hiện ra rằng, từ nhỏ Tây Mông đã được Baruch gia tộc bồi dưỡng đủ kiểu, trong trí nhớ tồn tại vô số kiến thức về dược liệu, hắn chỉ cần đối chiếu một chút là có thể tìm ra loại dược liệu hắn cần.

Chỉ có điều có một thứ khiến Thương Nanh vô cùng phiền não, đó chính là ở Ma Huyễn đại lục, khi hắn chế thuốc, dược giới đã bị xào xáo đến tận trời, các loại dược liệu bị đẩy giả chóng mặt, giá tiền cực kỳ cao, một gốc cây cấp thấp cũng bán tới mười mấy, thậm chí mấy trăm kim tệ, mà Thương Nanh luyện đan đương nhiên cần số lượng rất lớn, cần nguồn tài chính khổng lồ để chống đỡ.

Vấn đề tài chính khiến Thương Nanh hao tổn tâm trí rất nhiều, hiện tại, hắn ăn còn không đủ no, cả ngày ăn xin qua ngày, tiền đâu mua dược liệu ?

- Không có tiền, không có dược liệu, càng đừng nghĩ tới luyện đan….Ai ! Xem ra phải tìm cách kiếm tiền rồi !!

Suy tư một lúc lâu, Thương Nanh không khỏi bật ra một câu cảm thán !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK