Gida kinh ngạc nhìn nắm tay của mình, trong lòng sợ hãi tới cực điểm, rõ ràng vừa rồi Tây Mông đứng trước mặt hắn, làm thế nào trong nháy mắt lại biến thành Bahrton ? Hắn vô cùng kinh nghi, đứng chết trân tại chỗ, tựa như đang cố gắng tìm lời giải thích vậy….có điều, Bối Toa không cho hắn thời gian tự hỏi nhiều như vậy.
- Tịnh hóa chi quang !!!
Ngâm xướng một lúc, Bối Toa yêu kiều phất tay, cánh tay ngọc vung lên cao, theo đó một đạo ánh sáng trong nháy mắt bao phủ Gida, bị ánh sáng bao phủ, Gida cảm thấy như bị vạn châm nhập thể, hắn ôm đầu gầm rú, cực độ đau khổ.
Thấy bộ dạng thống khổ của Trát Đặc, sáu người còn lại cũng hoảng sợ, cuống quít vung quyền lao về phía Bối Toa.
- Đi …
Thương Nanh cười lạnh, hỏa cầu trong tay cũng hình thành, hắn quát nhẹ, hai luồng lửa đỏ sẫm như tia chớp bay về phía sáu người. Phóng hỏa cầu xong, hắn ngay lập tức tiếp tục ngâm xướng những câu chú ngữ khó hiểu.
Sáu người còn lại không phải là chiến sĩ, không có đấu khí hộ thể, đối mặt với hỏa cầu nóng bỏng gần như không có sức phản kháng, ngay sau đó là từng loạt tiếng kêu đau đớn vang lên, chỉ trong chốc lát, trên mặt đất sáu tên vệ sĩ nằm la liệt, rên rỉ không ngừng.
Thấy tình hình đó, vẻ mặt kiêu ngạo của Obrian biến mất, tám người đó trước giờ vốn là chỗ dựa vững chắc của hắn, giờ trong chốc lát đã bị Thương Nanh đánh nằm la liệt, trong đầu hắn tràn ngập hoảng sợ, khủng hoảng tới cực điểm, rốt cuộc cũng quên cả kim tệ, thừa dịp Thương Nanh không chút ý, lén lút chui vào sau quầy bar trốn.
Thương Nanh đương nhiên chú ý rất kĩ từng hành động của Obrian, thấy vậy hắn không khỏi phì cười, hắn định phát động hỏa cầu thuật một lần nữa, thiêu Obrian thành heo nướng, nhưng hắn kinh ngạc phát hiện, ma lực trong cơ thể đã dùng hết sạch, hắn không khỏi lắc đầu cười khổ. “Sơ cấp ma pháp học đồ, ma lực thật quá ít đi !!!”
Bất quá sau khi suy nghĩ chốc lát, hắn hiểu ra rằng, sơ cấp ma pháp học đồ, ma lực vô cùng ít, đối với hắn, ma lực còn mang ý nghĩa khác, còn sử dụng để phóng thích ma pháp trận, còn phải cung cấp năng lượng cho ma pháp trận trận nguyên, vừa rồi hắn liên tục sử dụng để thi triển Di Hình Hoán Vị Trận, giờ lại dùng ma pháp oanh kích, khó trách tiêu hao nhanh như vậy, hắn cười khổ lắc lắc đầu, xem ra sau này cũng nên tu luyện ma lực một chút mới phải.
Bất quá, Thương Nanh vốn có tôn chỉ rõ ràng, người không phạm ta, ta không phạm người, dù cho là dưới tình huống ma lực khô kiệt, hắn cũng không dễ dàng buông tha cho Obrian. Hắn lập tức bước nhanh về phía quầy bar, túm lấy đầu Obrian, không cho hắn kịp thanh minh, lập tức buông tay, từng tiếng kêu chát, chát vang lên liên hồi..
- Hừ, muốn lấy vật trong tay ta ? Cũng phải xem ngươi có năng lực này không đã…
Thương Nanh rất mạnh tay, đánh cho Obrian xây xẩm mặt mày, trước mắt đầy sao, sau đó ném hắn vào bàn đánh bạc.
Obrian bị đánh đến hoa cả mắt, lại bị ném, va chạm mạnh với bàn bạc, ngay lập tức ngất đi.
- Chúng ta đi !!!
Thu thập Obrian xong, Thương Nanh phủi phủi tay, cười ha hả đi về phía Bối Toa, sau đó gọi Kuno rồi cả bọn đi ra ngoài.
- Quang Minh thần ở trên, hôm nay Tây Mông không phải được thần linh phụ thể chứ ? Thế nào lại …..trâu bò như vậy
???
- Hôm trước ta nghe nói Tây Mông cùng đường phản kháng, đánh cho Lai Tư Uy Liêm một trận, ta vốn nghĩ đó chỉ là trò đùa, nhưng xem ra….thật sự có khả năng…
- Tây Mông cường thế quật khỏi, xem ra A Tư Đăc Lan thành không lâu sẽ vô cùng náo nhiệt, gia tộc Rand tuyệt đối sẽ không để Tây Mông cứ thế phát triển….
Đám người Thương Nanh rời khỏi đổ trường một lúc, mọi người mới tỉnh hồn, đưa mắt nhìn nhau, sau đó sôi nổi bàn tán.
Trên đường, ba người Thương Nanh song song tiến bước.
- Tây Mông, giờ ngươi giải thích cho ta nghe đi…
Bối Toa xoay đầu, chớp chớp đôi mắt sáng, vẻ mặt tràn ngập chờ mong nhìn Thương Nanh.
Từ lúc xảy ra vấn đề trên chiếu bạc tới lúc Thương Nanh phóng xuất ma pháp, tất cả đều vào lúc chỉ mành treo chuông, hắn không ngờ lại có thể trong chớp mắt đổi vị trí với Bahrton, Bối Toa phát hiện ra rằng, Tây Mông hiện tại ẩn chứa rất nhiều bí mật, sự hiếu kỳ trong lòng nàng cũng bị kích thích tới cực điểm.
- A…cái này…thực ra rất đơn giản…
Thương Nanh ấp úng trả lời, bộ não vận động tới mức tối đa, nghĩ ra đủ loại mưu kế để…nói dối.
- Vài ngày trước, khi ta ngồi ăn xin ở ven đường, có một lão khất cái ngồi cạnh, ta với lão tán gẫu một hồi, lão liền hỏi gia cảnh của ta, sau khi kể lại ta là con nhà thế gia vọng tộc, bị người ta hãm hại, giờ phải đi ăn xin, chịu đủ mọi cay đắng, lão chợt nổi giận.
Đột nhiên hắn nghiêm mặt hỏi Bối Toa:
- Ngươi nghĩ sau đó lão nói thế nào ?
- Nói thế nào ?
Bối Toa và Kuno đều ngẩn người, nhìn nhau rồi đồng thanh hỏi.
- Lão khất cái nói, bình sinh lão không vừa mắt với tiểu nhân…..chuyên hãm hại người khác, lão nói sẽ giúp ta. Sau đó lão móc ra một quyển sách mục nát, nói ta phải đọc và nhớ kỹ, lúc đó ta cho rằng lão trêu đùa ta, ngay cả lão còn phải đi ăn xin, lấy gì ra mà giúp ta ??
Thương Nanh giả bộ thả hồn vào ký ức, bộ dạng vô cùng chân thật, tinh tủy của nói dối đại pháp được hắn thể hiện tới tận cùng.
- Sau đó thì sao ?
- Sau đó….dù sao lúc đó ta cũng rất buồn tẻ, cũng muốn vào hùa chơi với lão cho vui, vì thế ta mở sách, đọc hơn nửa ngày mới nhớ hết, sau khi đọc xong, lão thu sách lại, nói rằng ta miễn cưỡng có khả năng nắm giữ ma pháp không gian hệ, nếu chăm chỉ tu luyện, sau này có thể bố trí mấy ma pháp trận.
Thương Nanh bốc phét, nước bọt bay tứ tung, tỏ vẻ vô cùng chân thật.
- Lúc ấy ta chỉ biết cười khổ, ta vốn chỉ là một phế vật, tinh thần lực khô kiệt, tu luyện cái mông ngươi…..Ai ngờ khi nghe ta nói vậy, lão chợt tức giận, bóp miệng ta rồi ném một viên thuốc vào, viên thuốc đó vô cùng kinh tởm, ta muốn nhổ ra nhưng đã muôn…
Thương Nanh vừa nói vừa giả bộ khạc nhổ, có vẻ rất kinh tởm.
- Không gian hệ ma pháp sư ??? Ngươi nói thực sao ?
Bối Toa ngây ngốc, hít một hơi khí lạnh, nàng tựa hồ rất chờ mong cái này, đối với lời nói của Thương Nanh nàng không chút nghi ngờ.
- Sau đó….lão khất cái vỗ đít mà đi, hắn dặn ta nên nghỉ ngơi, viên thuốc kinh tởm lão cho ta sẽ sinh ra thần lực, lúc đó ta cũng không thèm để ý, ai ngờ qua vài ngày, ta thực sự cảm nhận được tinh thần lực, hơn nữa còn có thể phóng thích ma pháp.
Thương Nanh giả bộ kinh ngạc, hoa tay múa chân nói.
- A….thần kỳ như vậy ?....
Bối Toa kinh hô.
- Đúng vậy, lúc đó ta mừng như điên, cũng bắt đầu tin vài phần lời nói của lão, vội vàng nghiên cứu quyển sách nhỏ mà lão bắt ta học thuộc, kết quả phát hiện ra rằng quyển sách nhỏ có chỉ dẫn về không gian chi lực, ma pháp trận….
- Ngươi !!! Thực là ma pháp sư không gian hệ ???!!!!
Đây là kỳ ngộ cỡ nào ? Bối Toa nhịn không được, ôm choàng lấy Thương Nanh, hoan hỉ nói.
- Cái gì không gian hệ ma pháp sư ?
Thương Nanh lại cảm thấy nhức đầu, hắn thập phần hoài nghi hỏi ngược lại.
- Ngươi là đồ ngôc.
Bối Toa vô cùng kích động, khuôn mặt đẹp đỏ ửng, chỉ chốc lát nàng đã trấn tĩnh lại, rồi từ tốn giải thích
- Ma pháp chia làm nhiều hệ, như Quang Minh hệ, Hắc Ám hệ, Hỏa hệ, Thủy hệ, Địa hệ, ngoài ra còn có một vài loại đặc thù như Không Gian hệ, ma pháp sư Không Gian hệ là ma pháp sư thần bí nhất, cường đại nhất, bọn họ nắm trong tay Không Gian Chi Lực, có khả năng gia trì ma pháp thuộc tính lên trang bị, còn có khả năng chế tạo, phù họa truyền tống trận……Có thể nói không gian hệ ma pháp sư là ma pháp sư tôn quý nhất của Ma Huyễn Đại Lục, là chức nghiệp, tồn tại cực kì hi hữu.
Bối Toa càng nói càng thêm kích động.