- Thiếu gia…
Kuno sắc mặt đầy nghiêm trọng, mặc dù hắn đã là trung cấp chiến sĩ học đồ nhưng cũng chịu không nổi nhân số đông như vậy tấn công, huống hồ tên nào cũng có vũ khí, về phía thiếu gia mặc dù là sơ cấp ma pháp sư nhưng xét cho cùng thể chất rất yếu ớt, đương nhiên khó có thể thoát kiếp.
Kuno lập tức che chắn trước mặt Thương Nanh, sau đó hét lớn, ý bảo Thương Nanh lui lại.
- Kuno, ngươi lui ra, ta có thể ứng phó.
Khiến Kuno vô cùng ngạc nhiên chính là không ngờ Thương Nanh lại gạt hắn ra sau, tự mình bước lên đối trận.
Thương Nan biết, dù bây giờ Kuno là trung cấp chiến sĩ học đồ nhưng đối mặt hơn mười tên lính đánh thuê vây công, dù thắng cũng chỉ là thắng thảm, vì thế hắn mới ra mặt.
- Thiếu gia, người là ma pháp sư, hỗn chiến như vậy rất khó, để ta !!
Kuno lo lắng nói
- Lui ra !!!
Thương Nanh lạnh giọng quát
- ……
Kuno không cam lòng, hắn vốn định cãi lại, nhưng thấy ánh mắt lạnh như băng của Thương Nanh, lời ra đến miệng vội nuốt trở lại, cúi đầu lui ra sau.
- ….ta thấy Tây Mông phen này thực muốn chết rồi, dù hắn có là đại ma pháp sư thì đối mặt với hơn mười tên lính đánh thuê tay cầm vũ khí như vậy cũng khó chống đỡ.
Một tên lính đánh thuê nhìn Thương Nanh, giọng có chút khinh miệt.
- Tây Mông làm cái quỷ gì vậy, theo lý thuyết hắn phải trốn ma thi triển ma pháp mới đúng, như vậy chẳng phải chịu chết sao !!!
Những người khác phụ họa.
Haris cũng nở nụ cười vui vẻ, hắn thầm nghĩ, ban đầu còn tưởng hắn phải tự mình xuất thủ, bất quá hiện tại hắn cẳn bản chỉ cần đứng xem mà thôi.
- Thiếu gia, phải cẩn thận…
Kuno lo lắng nói, hắn luôn nghe lời Thương Nanh, Thương Nanh bảo hắn lui, hắn không dám tiến mặc dù trong lòng không hề muốn như vậy.
Thương Nanh vẫn đứng tại chỗ, nhìn đám lính đánh thuê tay vung vũ khí, điên cuồng lao tới, khuôn mặt thanh tú chợt toát ra nụ cười khinh bỉ.
- Trọng Lực Trận !!!!
Đợi tới lúc cả mười tên gần tới, Thương Nanh mạnh mẽ vung tay, miệng thét lớn.
Đám lính đánh thuê đứng xem và Haris vẫn chưa hiểu, chỉ nghĩ rằng Thương Nanh quẫn quá hóa điên.
Kuno thét lớn, đầy lo lắng, nhưng hắn vẫn nghĩ tới câu nói của Thương Nanh, “Trọng Lực Trận ?” chẳng phải đây chính là trận pháp tăng trọng lực khu vực mà thiếu gia nói với hắn sao ?
Trước ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Thương Nanh vẫn đứng tại chỗ, không ngâm xướng ma pháp, cũng không có chút ý tứ đào tẩu.
Nhưng sau tiếng hô lớn của Thương Nanh, hơn mười tên lâu la đang lao tới công kích chợt chậm lại, cả người phảng phất như đang đeo khối đá ngàn cân, chân nhấc lên không nổi.
Bọn chúng cảm thấy hai chân như đang bị đóng xuống đất vậy, thêm vào quán tính khi lao tới khiến nửa thân trên vẫn lao về phía trước, bộp một tiếng, cả lũ đập mặt xuống đất.
Cần phải giải thích một chút, đây chính là va chạm gấp mười lần trọng lực, cả mười tên tru lên đau đớn, khí huyết bốc lên, khuôn mặt nát bét, bầm dập, máu tươi đầm đìa.
Thấy biến cố trước mặt, Haris cùng đám lính đánh thuê đầy kinh ngạc, mắt trợn tròn, miệng mở to nhét vừa cả quả trứng gà.
- Rốt cuộc Tây Mông dùng tà pháp gì ?
Mọi người nhìn nhau, ánh mắt toát ra sự nghi hoặc
- Mấy tên toi cơm các ngươi, còn không mau đứng lên, đánh cho ta…
Haris hổn hển quát, biến cố xảy ra khiến hắn lửa giận ngút trời.
Mấy tên lâu la nằm trên mặt đất không ngừng kêu khổ, nhưng Haris tức giận, bọn hắn không dám không nghe, cố gắng cử động cơ thể, chầm chậm đứng dậy.
Có điều bọn họ chưa kịp đứng lên, Thương Nanh lại bắt đầu công kích.
- Chích Viêm Trận….
Nói xong, Thương Nanh lại vung tay, một hỏa cầu đột nhiên xuất hiện, trôi nổi trên tay Thương Nanh, sau đó nhanh như chớp nổ lớn, tạo thành tám cột lửa lan tỏa khắp nơi, lấy Thương Nanh làm trung tâm, trong vòng ba thước đều trở thành biển lửa.
Bị Trọng Lực Trận khống chế di động, lại bị biển lửa thiêu đốt, tiếng kêu thê lương liên tục vang lên khiến cho người xem rợn tóc gáy.
Haris và bọn lính đánh thuê đứng xem đều dựng tóc gáy, sợ hãi lui lại một bước, khuôn mặt vặn vẹo, hoảng sợ. Họ có thể khẳng định rằng thứ mà Thương Nanh vừa thi triển không phải ma pháp, bởi ma pháp cần thời gian ngâm xướng.
Trọng Lực Trận rồi tới Chích Viêm Trận, bọn họ chỉ thấy môi Thương Nanh khẽ nhúc nhích, mười tên lính đánh thuê đã lâm thảm cảnh.
- !!!!
Kuno đứng sau trong chốc lát sự lo lắng bay sạch, khuôn mặt vô cùng hưng phấn, hơn mười tên lính đánh thuê bưu hãn chỉ sau hai lần phất tay của thiếu gia đã ngã gục…lúc này, khuôn mặt hắn chỉ còn lại sự sùng bái vô bờ.
Thương Nanh liếc mắt nhìn biển lửa, thấy mấy tên lính đã tới cực hạn, không còn sức phản kháng, hắn mới thu hồi Chích Viêm Trận.
Thương Nanh không muốn giết người, huống chi hắn cũng không có cừu hận gì với đám dong binh đoàn Cương Thứ, mà dù là có thì cũng không phải với mấy tên lâu la kia, vì vậy hắn mới thu hồi trận.
Chích Viêm Trận thu lại xong, hơn mười tên lâu la vẫn nằm dưới đất rên rỉ..
- Hôm nay ta tha các ngươi một mạng, sau này còn dám quấy rối các ngươi sẽ không may mắn như vậy.
Thương Nanh lạnh giọng nói.