- Hừ, ngươi nói là ta tin sao, ta cảnh cáo ngươi, đừng khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta, nếu đây không phải là truyền tống trận như ngươi nói khẳng định hôm nay ngươi phải chết.
Một tên lính đánh thuê nói
- Ồ
Thương Nanh ngẩn người, sau đó hỏi ngược lại:
- Vậy ngươi muốn ta làm thế nào ? Đây quả thực là Truyền tống trận mà !!!
Tên lính đánh thuê ngẩn người, hắn suy nghĩ chốc lát rồi nói:
- Ta đưa ngươi tám kim tệ, ngươi tới quán Bolas mua cho ta một bình rượu tiểu mạch, sau đó trả cho ta tiền mà bọn ta lần trước nợ ở quán, nếu đây là truyền tống trận ngươi sẽ rất nhanh trở lại, và ta sẽ tin tưởng ngươi.
- Biện pháp này rất tốt, Tây Mông, nhanh lên, nếu không dám đi có nghĩa là ngươi nói dối, chúng ta sẽ…hừ hừ….kết quả của ngươi sẽ rất thảm !!!
Một tên lính đánh thuê mặt chuột vung vẩy nắm tay, lạnh lùng uy hiếp
- Ha ha, có gì không dám !!
Thương Nanh tự tin cười, sau đó lấy tám kim tệ từ tay tên lính đánh thuê kia.
- Các vị, chờ chốc lát Tây Mông sẽ trở lại.
Nói xong hắn không do dợ bước vào truyền tống trận, trước mặt mọi người, hình bóng Thương Nanh biến mất, Kuno vốn cũng định đi theo Thương Nanh, nhưng tên mặt chuột ngăn lại.
- Tên to xác nhà ngươi ở lại đây, nếu Tây Mông dám đùa giỡn bọn ta, ngươi chết trước.
Nghe vậy, mọi người đều nở nụ cười gian trá, nên biết rằng, đa phần lính đánh thuê đều rất nóng tính, hung hăng.
Kuno vẫn dửng dưng, hắn không hề sợ hãi, hắn tin vào năng lực của thiếu gia, đồng thời hắn cũng tin rằng thiếu gia không bao giờ bỏ hắn.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Mười phút sau, truyền tống trận đang yên bình chợt lóe sáng, ngay sau đó một thanh niên mặc áo choàng đen tay cầm bình rượu bước ra
- Thiếu gia
Thấy thiếu niên này, Kuno kinh hỉ gọi.
Thương Nanh mỉm cươi nhìn Kuno rồi đưa rượu và bốn kim tệ lại, sau đó thản nhiên nói:
- Vị tiên sinh này, rượu ta đã mua cho ngươi, chỉ là lão chủ quán nói ngươi không nợ tiền hắn, vì thế ta trả lại ngươi bốn kim tệ.
Tên lính đánh thuê nhận lại kim tệ, khuôn mặt thoáng hoảng sợ.
Mọi người đều nhìn về phía hắn,
- Đúng hay không, nói nhanh lên, làm chúng ta sốt ruột muốn chết
Một người thúc giục
Tên lính đánh thuê kia giật mình, rồi chợt ngửa mặt lên trời thét lớn:
- Là thật….là thật…
- A !!!! Ha ha, cuối cùng chúng ta có truyền tống trận rồi, sau này đi lại sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian
Tất cả đều kinh hỉ tới tột đỉnh.
- Không những tiết kiệm thời gian mà sau này chúng ta sẽ không phải chịu ánh nắng thiêu đốt nữa, thật là quá tốt !!
- Đúng, đúng, thật cám ơn ma pháp sư đại nhân vĩ đại
- Ha ha, thiếu gia, chúng ta thành công rồi
Kuno hung phấn cười lớn
- Bình thường thôi !!!
Thương Nanh mỉm cười bình thản nói
- Chờ gì nữa, cả đời ta chưa từng cảm thụ truyền tống trận, mọi người tới đây, ha ha, lão ca không khách khí !!!
Tên lính vừa đưa tiền cho Thương Nanh mua rượu cười lớn, lập tức đưa Thương Nanh mười kim tệ sau đó ung dung đi vào truyền tống trận, rất nhanh sau đó hắn biến mất trước mặt mọi người.
Có người đầu tất có người thứ hai, mọi người nhanh chóng lao tới, một đám biến mất….số lượng người ở Ma thú sơn mạch nhanh chóng giảm, tương phản với điều này, bao kim tệ của Kuno cũng nhanh chóng phồng lên, chỉ chốc lát đã trở thành một núi tiền.
Kuno há hốc mồm, Thương Nanh cũng vô cùng cao hứng.
So với Thương Nanh bên này, dong binh đoàn Cương Thứ như đang chơi hít gió vậy, yên ắng lạnh người, đám lính đánh thuê người nào người nấy thà xếp hàng vào truyền tống trận cũng không thèm qua bên dong binh đoàn Cương Thứ.
- Làm sao bây giờ !!!
Một tên dong binh của dong binh đoàn Cương Thứ hỏi.
- Đoàn trưởng và bốn vị Phó đoàn đã vào Ma thú sơn mạch, nói là thực hiện nhiệm vụ quan trọng, phỏng chừng con lâu mới ra, đối phương lại có ma pháp sư không gian hệ tọa trấn, chúng ta có thể làm gì chứ, cứ đợi đoàn trưởng về định đoạt.
- ….
Đúng lúc này !!!
- Nhìn kìa, Haris phó đoàn vừa từ trong sơn mạch ra
Một tên chỉ về phía xa kinh hô.
Một lũ khác cũng quay đầu nhìn theo, thấy Haris tay cầm hai cự chùy ung dung đi tới.
- Phó đoàn trưởng…
Bọn hắn như tìm được cây cột chống đỡ, nhanh chóng vây quanh Haris
- Mấy tên tiểu tử các ngươi, không lo vận chuyển, chạy tới nghênh đón ta làm gì, muốn chết hả ?
Haris quát măng.
- Phó đoàn trưởng, không phải chúng tiểu nhân lười biếng, mà là hôm nay không có gì để làm !!!
- Không có gì cái đầu ngươi, hiện giờ đang là lúc nào, rõ ràng là các ngươi kiếm cớ, có muốn lão tử nắn gân cho không.
Haris vốn vô cùng nóng nảy, hắn bỏ cự chùy, tóm cổ tên vừa nói.
- Đoàn trưởng hắn thật sự không nói dối, người xem là biết.
Một tên phụ họa, sau đó chỉ về phía THương Nanh.
Haris sửng sốt nhìn theo hướng hắn chỉ, ánh mắt chợt biến đổi, nhìn qua phía truyền tống trận, hắn phát hiện ra hiện tại tất cả lính đánh thuê đều đang tụ tập xếp hàng ở đó.
Thấy vậy, Haris càng thêm cuồng nộ, hắn rít lên:
- Rốt cuộc có việc gì, tên nào to gan dám khiêu chiến dong binh đoàn Cương Thứ chúng ta !!!
- Bẩm phó đoàn trưởng, kể đứng cai quản truyền tống trận kia chính là chủ tớ Tây Mông, gia tộc Baruch, như bọn họ nói, truyền tống trận là do một ma pháp sư không gian hệ khắc họa, bọn họ chỉ cai quản.
Nghe vậy, Haris yên lặng, hắn ghen tị, phẫn nộ, khuôn mặt dữ tợn văn vẹo, sau đó chợt ngẩn ra, không gian hệ ma pháp sư ? Trên Ma Huyễn Đại Lục, đó là loại người thần bí nhất. Haris yên lặng, khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Đám lâu la cũng đứng yên không dám nói gì.
Haris thoáng kinh hãi trong chốc lát, nhưng nghĩ lại, bên hắn có rất nhiều thủ hạ, bản thân hắn cũng không thể co vòi, nếu không sau này khó có thể phục chúng, hắn cao giọng quát:
- Đi, theo ta qua đó !!!
- Rõ
Hơn mười tên lâu la đồng loạt hưởng ứng, bọn chúng nén giận đã lâu, giờ Haris muốn thanh toán, đương nhiên chúng vô cùng hưng phấn.
Không thể không nói, truyền tống trận thực vô cùng nhanh và tiện, chỉ vài phút đồng hồ, đám người xếp hàng dài đã vơi đi phân nửa.
- Tránh ra…tránh ra…
Một âm thanh hùng hổ vang tới.
Thương Nanh nhíu mày, chậm rãi ngẩng đầu lên, thấy Haris đang kéo theo đám lâu la đi tới.
- Thiếu gia..
Kuno gọi.
- Không việc gì, đám người đó chúng ta có thể xử lý
Thương Nanh cười.
Haris chạy tới trước mặt Thương Nanh.
- Tây Mông, ngươi thật to gan, dám đối nghịch với dong binh đoàn Cương Thứ chúng ta, muốn chết phải không ?
Haris vừa đi tới đã gào thét.
- Haris, đừng nóng, đó là ý của pháp sư đại nhân nhà ta, hơn nữa ở đây kinh doanh không phải độc quyền của ngươi, tất cả cũng đều vì miếng ăn mà thôi, người nào có năng lực thì ăn nhiều một chút, không có năng lực thì ăn ít một chút, ma pháp sư đại nhân nhà ta khắc họa truyền tống trận kiếm tiền, hình như không liên quan tới ngươi !!
- Hừ, không phải việc của bọn ta ? Thật là đáng cười, các người khắc họa truyền tống trận thì có nghĩa dong binh đoàn chúng ta phải uống gió tây bắc mà sống, thế nào là không phải chuyện của chúng ta ? Thức thời thì mau cút đi…
- Hừ, nếu không thì sao ?
Đối mặt với uy hiếp của Haris, Thương Nanh nhún vai, cười đầy vẻ miệt thị.
- Tây Mông, ta cảnh cáo ngươi, ngươi đang chơi với lửa đây !!!
Haris nghiến răng, khuôn mặt nổi đầy gân xanh
- Ta biết ta đang làm gì, ngươi không cần quan tâm
Thương Nanh cười lạnh.
- Ngươi….
Haris giận đến khuôn mặt co rút, hai mắt lộ hung quang, hắn nói:
- Đó là do ngươi muốn chết !!!
Thấy hai bên giương cung bạt kiếm, đám lính đánh thuê đang xếp hàng vội vàng lui về phía sau, chỉ lo chuốc vạ vào thân, còn đám lâu la của dong binh đoàn Cương Thứ thì tay nắm chặt binh khí, lặng lẽ vây quanh Kuno và Tây Mông.
Thương Nanh cười, liếc nhìn bọn chúng:
- Thế nào Haris, ngươi quyết định động thủ với bọn ta ? Ngươi nên nhớ, Tây Mông ta có chủ nhân là ma pháp sư không gian hệ, ngươi phải biết chọc giận ma pháp sư không gian hệ có hậu quả gì không ?
- Hừ, rắm chó, lão tử chưa thấy chưa tin
Haris mặc dù nóng nảy, nhưng không ngu, mặc kệ điều Tây Mông là đúng hay sai, hắn cũng không tin, hôm nay chủ tớ Tây Mông ở đây, hắn không thể lùi, cho dù sau này thực có ma pháp sư không gian hệ tới cửa tìm hắn cũng sẽ không lùi bước.
- Ha ha, không tin ? Ta hy vọng sau này ngươi không hối hận.
Thương Nanh cười lạnh.
- Lão tử làm việc chưa từng hối hận, đánh cho ta !!!
Hắn phẫn nộ quát lớn, sau đó phất tay, cả lũ lâu la theo lệnh tràn tới.