Thương Nanh lần đầu thắng gấp đôi, được 3 kim tệ, lần thứ hai thắng gấp bốn, thành 15 kim tệ, lần thứ ba tiếp tục gấp bốn, thành 75 kim tệ, lần thứ tư gấp bốn nữa, trong tay hắn đã có 375 kim tệ….
Chỉ trong nháy mắt, Thương Nanh từ 1 kim tệ hóa thành 375 kim tệ, phải biết rằng 375 kim tệ không phải con số nhỏ, ở Á Lan Nạp thành, một gia đình bình dân một năm bất quá cũng chỉ kiếm được bằng đó kim tệ, dù cho Thương Nanh và Kuno chỉ ăn không thì trong vòng ba tháng cũng ăn không hết, tuyệt đối không cần lo tới sinh kế, càng không phải đi ăn xin, cơ bản giải quyết được vấn đề khó khăn trước mắt, thực là một việc rất đáng ăn mừng.
Kuno cười rất điên cuồng, liên tục khua tay múa chân, líu ríu gì đó sau lưng Thương Nanh, ăn xin nhiều năm như vậy, hắn rất thấm thía nỗi khổ này, hắn hiểu rằng, hiện tại hắn đã thấy được ánh sáng cuối đường, tự nhiên vui mừng vô cùng.
Thương Nanh lúc này vẫn rất bình tĩnh, hắn liếc qua núi kim tệ, khóe miệng khẽ nở một nụ cười bình thản, không thèm để ý xung quanh, một lần nữa đặt tất cả kim tệ vào cửa Lớn.
Thấy động tác điên cuồng của Thương Nanh, tất cả những khuôn mặt ban đầu tỏ ra khinh bỉ hắn cuối cùng biến mất, nhà cái không biết từ lúc nào rút ra một cái khăn tay, liên tục lau mồ hôi, hắn biết rằng, mỗi lần trời tối lão bản sẽ kiểm tra lợi nhuận, bàn nào không đạt lợi nhuận đặt ra sẽ bị trừ vào tiền lương.
Hiện tại, lợi nhuận của chiếu này toàn bộ đã vào tay Tây Mông, nếu hắn tiếp tục thắng gấp bốn lần 375 kim tệ nữa thì chiếu bạc sẽ lỗ gần nghìn kim tệ, đây là nửa năm thu nhập của hắn, nếu thực thua sợ rằng đừng nói là trừ lương, hắn nhất định sẽ bị lão bản trách mắng, thậm chí đuổi đi cũng không chừng.
- Hừ, là ngươi ép ta…
Nhà cái khẽ nghiến răng, đôi mắt hắn lóe ra quang mang lạnh lẽo, trong lúc thu xúc xắc, hắn cố ý không cẩn thận đánh rơi xuống chiếu bạc, sau đó hắn khom người giả bộ lấy lại xúc xắc, khi cúi xuống gầm bàn hắn nhanh như chớp lấy ra hai bát khác đặt sẵn phía dưới….
Bát để lắc, mặc dù nhà cái không thể tùy tâm điều khiển điểm số xúc xắc bên trong nhưng với loại được thiết kế đặc biệt này, hắn có thể tác động vào kết quả cuối cùng, tỷ lệ thành công lại khá lớn, huống chi hiện tại mục đích của nhà cái không phải là muốn thắng, hắn chỉ cần khiến cho Cửa Lớn và Cửa Nhỏ thay đổi một chút mà thôi, điều này càng trở nên đơn giản.
Tất cả con bạc đều yên lặng, cố nín, nếu như lần đầu Thương Nanh may mắn, mèo mù vớ chuột chết, lần thứ hai là vận chó, lần thứ ba, thứ tư cũng vậy thì bọn họ thực quá khâm phục Thương Nanh, không ai tin rằng cái vận chó của Thương Nanh tiếp tục kéo dài lâu như vậy, tất cả đều đặt Nhỏ, dù sao lão tử có thua cũng chỉ vài kim tệ, còn ngươi thua sẽ mất sạch….
- Tây Mông, ta nghĩ hôm nay ngươi thắng đủ rồi, hay là thôi đi, ta muốn đi ăn tiệc
Bối Toa nhẹ nhàng kéo áo Thương Nanh, đôi mày khẽ cau lại, nũng nịu khuyên, đôi mắt đẹp không quên nháy nháy với Thương Nanh.
Mới vừa rồi nhà cái đổi xúc xắc, mặc dù hắn làm điều này dưới gầm bàn nhưng không thoát khỏi sự theo dõi của Bối Toa, nàng biết bọn chúng bắt đầu giở thủ đoạn, cho dù Thương Nanh có cao thủ hỗ trợ cũng khó thắng keo này, nếu thua thì…..chỉ là trước mắt không phải là 1 kim tệ nữa, mà là 375 kim tệ, là một con số khá lớn, ngay cả quý tộc như Bối Toa cũng không thể không để ý.
Mới vừa rồi nhà cái giở thủ đoạn, Thương Nanh đương nhiên biết, bất quá có Di Hình Hoán Vị Trận, hắn càng tự tin, binh tới tướng đỡ, nước tới đắp đe, hôm nay hắn thực muốn xem nhà cái còn những trò gì nữa.
- Ha ha, khó khắn lắm mới thắng được nhà cái, phải tiếp tục chứ !!!
Thương Nanh khẽ cười, sau đó vỗ vỗ vai Bối Toa, thấp giọng nói mấy câu rồi lại chú ý vào chiếu bạc.
Chỉ một lát sau, hai cái bát lại được đặt lên bàn, nhà cái lần này tựa hồ rất tự tin, hắn nhìn khắp nơi vô cùng ngạo mạn, tựa hồ đã nắm chắc phần thắng vậy, nhìn một vòng, hắn lại nhìn về phía Thương Nanh.
Bối Toa dùng tinh thần lực quét qua hai bát, nhất thời đôi mắt đẹp trợn tròn,
Cửa Lớn: sáu, sáu, sáu, mười tám điểm
Cửa Nhỏ: một, một, một, ba điểm
Là cửa Lưỡng Cực, vô cùng hiếm, so với tỷ lệ liên tục một cửa thắng còn hiếm hơn nữa, theo luật thì nhà cái ăn tất, khó trách hắn lại không tỏ ra sợ hãi, hóa ra hắn đã biết sẽ ra dạng gì.
Thương Nanh vốn đang mỉm cười, trong nháy mắt khuôn mặt đọng lại, thần sắc ngưng trọng hơn mấy phần, tình hình này rất khó giải quyết, Di Hình Hoán Vị Trận chỉ có thể mượn không gian chi lực đổi vị trí hai vật thể, không thể gây ra ngoại lực với vật, không thể thay đổi trạng thái vốn có của nó, giờ tình huống này dù đổi thế nào, thì cũng thua, Thương Nanh không ngờ rằng nhà cái có thủ đoạn cao minh như vậy.
- Ha ha, Tây Mông thiếu gia, sao vậy ? Sắc mặt của ngươi có vẻ không tốt lắm !!!
Nhà cái chế nhạo nói.
Thương Nanh không để ý tới hắn, nhắm mắt suy tư một hồi, cuối cùng chậm rãi mở mắt, khóe miệng khẽ cười, ý niệm vừa động, bên trong cửa lớn ba viên xúc sắc bắt đầu hỗn loạn, liên tục thay đổi vị trí của nhau, tốc độ càng lúc càng nhanh. Dưới sự khống chế của Di Hình Hoán Vị Trận, ba viên xúc sắc gần như trở thành tàn ảnh, tốc độ cực kỳ khủng khiếp…
Bối Toa là người duy nhất có thể dùng tinh thần lực nhìn xuyên bát, thấy ba xúc xắc trong cửa lớn không ngờ xoay tròn liên tục, đôi mắt đẹp của nàng tràn ngập sợ hãi, cái miệng nhỏ nhắn há hốc, nếu lúc này nhét vào một quả trứng gà sợ cũng vừa.
- Ha ha, không có việc gì.
Thương Nanh thấy Bối Toa khẩn trương, hắn khẽ cười, nắm tay Bối Toa an ủi.
- Bộp…
Cửa lớn chợt phát ra một tiếng kêu nhẹ như có va chạm, Bối Toa một lần nữa dùng tinh thần lực thẩm thấu quan sát, phát hiện đám xúc sắc vốn đang xoay tròn đột ngột dừng lại, một viên xúc sắc bị đụng phải lăn sang một bên, từ sáu lăn một cái thành một, nói cách khác trong cửa Lớn hiện tại là: một, sáu, sáu, mười ba điểm….
Nghe thấy tiếng động trong cái bát, nhà cái khẽ giật mình, nhưng hắn vẫn tin tưởng, mặc dù hắn không thể quan sát bên trong được như Thương Nanh và Bối Toa nhưng hắn vẫn rất tin tưởng, cửa Lớn ba con sáu, cửa Nhỏ ba con một, đó là chắc chắn, cho dù trong cửa Lớn có hai xúc sắc chạm vào nhau thì cũng không thay đổi kết quả….Tây Mông, lần này ngươi thua chắc…
- Mở !!!
Nhà cái hô nhỏ một tiếng rồi chậm rãi mở hai bát, dương dương đắc ý liếc nhìn kết quả, vừa thấy, hai đồng tử hắn thiếu điều rơi ra ngoài, xém chút ngã lăn ra đất, hắn nặng nề đưa tay ôm ngực, thì thào….
Cửa Lớn: sáu, một, một
Cửa Nhỏ: một, một, sáu
Lớn ăn ……
Tất cả mọi người gần như chết lặng !!!
Bối Toa tận mắt thấy sự việc bên trong cửa Lớn, từ ba con sáu biến thành một, sáu, sáu, giờ lại thành một, một, sáu, nhất thời nàng cũng trợn mắt há mồm, nhíu mày:
- Lại thay đổi…..
Nhà cái run rẩy đếm tiền, lần này Thương Nanh thắng 1500 kim tệ, hắn vừa đưa tiền tới vừa cố gắng kiềm chế tâm trạng sợ hãi của bản thân, đưa tiền xong, hắn như gặp phải quỷ, sợ hãi rời khỏi chiếu bạc.
- Ha ha, một ngàn bảy trăm năm năm kim tệ, Kuno tru lên, nhanh nhanh lấy tiền, ta phải đi ăn tiệc….
Thương Nanh vẫn bình tĩnh, không để mắt tới núi kim tệ kia, hắn khẽ cười nhìn Kuno.
Bối Toa tưởng như mình đang nằm mộng, một lúc lấu au nàng mới hồi phục, nhịn không được ôm tay Tây Mông nũng nịu:
- Tây Mông thối tha…ngươi….ngươi….ngươi !!!
- Xú nha đầu, ngươi cái gì, mau lấy tiền, có muốn ăn tiệc hay không ….
Thương Nanh thân mật véo mũi Bối Toa nói.
Tên nhà cái như mất hồn, ngay lập tức lủi về phía lão bản, vừa chạy vừa thở, hắn sợ hãi nói với Obrian:
- Lão bản…Tây Mông….Tây Mông hắn….
- Tây Mông làm sao ? Thua sạch rồi thì tống cổ hắn đi…
Obrian không quay đầu lại, chỉ phất tay nói.
- Không phải, là…hắn….hắn….thắng rất nhiều tiền….
Nhà cái miễn cưỡng nói.
- Cái gì ?
Obrian nhíu mày, khuôn mặt đầy giận dữ, hắn vỗ ghế đứng bật dậy, nắm cổ tên nhà cái nói:
- Nói to lên, ngươi không phải mê ngủ chứ ? Tây Mông thắng lớn ?
- Không sai, lão bản, là Tây Mông thắng lớn, hơn một ngàn kim tệ…
Thấy lão bản nổi giận, tên nhà cái đổ mồ hôi lạnh, khổ sở nói.
- Hắn ở đâu ?
- Hắn đang lấy tiền, chuẩn bị đi…
- Hừ !!! Muốn đi ? Đâu dễ vậy ?