• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi bọn họ trấn tĩnh lại, quan sát hiện trường, tất cả chợt như hóa đá.

Thương Nanh dĩ nhiên không chút thương tổn, hai tay khoanh trước ngực, không hiểu từ lúc nào đang đứng ở vị trí của Haris, còn Haris lại chẳng biết từ lúc nào chạy tới vị trí của Tây Mông, cả người cứng đơ như bị trúng định thân thuật, thân thể hơi gập về phía trước, khóe miệng rỉ máu, hai mắt trợn ngược, từ từ quỳ xuống mặt đất.

- Sao…sao lại như vậy

Hai mắt Haris giật giật, cúi đầu nhìn vị trí tim mình, hắn thực vô cùng kinh hãi, mặt trắng bệch, sinh lực dần dần biến mất, cho tới lúc tính mạng cũng tiêu tan, hắn vẫn không hiểu tại sao hắn lại xuất hiện ở chỗ Tây Mông.

Chết….dưới ám tiễn của chính mình…

Vù !! Vù !!

Một trận gió khẽ thổi qua, thân thể to lớn của Haris đổ gục xuống đất !!!

Đám lính đánh thuê lập tức trở nên huyên náo, một màn trước mắt đã vượt xa phạm trù tưởng tượng của họ, biểu hiện của Thương Nanh hôm nay quá sức kinh người.

- Thế nào trong chớp mắt Tây Mông và Haris lại thay đổi vị trí cho nhau…..

Tiếng kinh hô vang lên không dứt.

- Nên nhớ rằng vừa rồi Tây Mông nói rằng truyền tống trận là do một ma pháp sư Không gian hệ họa, ta nghĩ rằng ma pháp sư này cũng cho Tây Mông ít bảo bối.

Một người bình luận, giọng điệu vô cùng chắc chắn.

Tất cả bọn họ, nào ai có nhìn thấy qua ma pháp sư không gian hệ, mặc dù danh tiếng ma pháp sư không gian hệ như sấm động bên tai, nhưng trên Ma Huyễn Đại Lục thực ra rất ít người biết năng lực của họ như thế nào.

Dù sao ma pháp sư không gian hệ quá ít, quá thần bí, không thể giải thích được như lẽ thường, chỉ có thể coi đó là kiệt tác của thần mà thôi.

Giờ mấy tên lính đánh thuê này cũng vậy, đối với những chiêu thức cổ quái của Thương Nanh, họ chỉ có thể giải thích như vậy, quy tất cả vào ma pháp sư không gian hệ.

- Vận khí Tây Mông thực tốt, không ngờ có thể quen với ma pháp sư không gian hệ cao quý, ta còn chưa biết bộ dáng họ thế nào nữa ..

Một tên lính đánh thuê nói, bộ dạng vô cùng hâm mộ.

Những người khác cũng gật đầu.

Thấy Haris nằm dưới đất, sắc mặt âm trầm của Thương Nanh cũng giãn ra vài phần, hắn bất đắc dĩ nói:

- Ta muốn cho ngươi một con đường sống, không ngờ dám đánh lén ta, gieo nhân nào thì gặt quả ấy, là do tự ngươi mà thôi.

Thương Nanh thở dài, sau đó quét mắt nhìn đám lâu la của dong binh đoàn Cương Thứ vẫn đang rên rỉ đau đớn, lạnh lùng nói:

- Mang tên này theo, cút đi cho ta, nói cho đoàn trưởng các ngươi, có thực lực thì có cơm ăn, đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của ta.

- Dạ….dạ….

Mấy tên lâu la bị hù dọa khiếp đảm, vội vàng gật đầu, sau đó ôm xác Haris vội vàng chạy ra xe ngựa, nhanh chóng biến mất.

- Thiếu gia, chiêu đổi vị trí của người thật vô cùng kì diệu, thiếu gia quá tuyệt vời, hôm nào dạy ta được không.

Kuno lau mồ hôi lạnh trên trán, hoan hỉ chạy tới.

- Trước tiên ngươi học chiến kỹ cho tốt đi đã, tham nhiều nhai không nổi đâu.

Thương Nanh cười mắng.

- Được rồi, nhanh trở lại truyền tống trận, không còn sớm nữa.

- Dạ

Kuno gật đầu, sau đó lại đi tới truyền tống trận.

Không thể không nói, hiệu suất của truyền tống trận thực vô cùng cao, trong nháy mắt đám lính đánh thuê đã biến mất, kim tệ cũng nhanh chóng tăng lên.

- Thiếu gia, hôm nay chúng ta thu được 2301 kim tệ, ha ha ha

Kuno đếm đếm rồi kinh hỉ thốt lên

- Ha ha, chỉ là chuyện nhỏ, sau này sẽ còn nhiều hơn

Thương Nanh mỉm cười nói.

Kuno gật đầu, hắn tuyệt đối tin tưởng lời thiếu gia nói.

- Được rồi, chúng ta đi thôi

Thương Nanh nói, sau đó bước vào truyền tống trận, Kuno lập tức theo sát, thân ảnh họ nhanh chóng biến mất.

Thành Tây !!!

- Bối Toa, ngươi tha cho ta được không, trời đã sắp tối, ngươi còn muốn đi đâu, ta làm sao giao phó với bá phụ…

Một tên thiếu niên quý tộc bộ dạng tuấn tú đang cau mày, hai tay dang rộng ngăn đường Bối Toa.

- Ai cần ngươi lo, Tây Mông đang bị dong binh đoàn Cương Thứ khi dễ ở ma thú sơn mạch, ta phải đi cứu hắn.

Bối Toa giận dữ nói.

- Một phế vật mà thôi, đáng để ngươi như vậy sao, nghe lời ta, trở về thôi, ta mời ngươi đi ăn…

Thiếu niên kia đổi giọng, dỗ ngọt.

- Ngươi nói Tây Mông là phế vật, dựa vào cái gì ngươi nói hắn như vậy, nếu Tây Mông là phế vật, vậy sư đệ ngươi, Lais William là cái loại gì? Việc xảy ra ở quảng trường ngươi còn chưa biết ?

Bị động vào vảy ngược, Bối Toa giận dữ rít lên, hung hăng như một con cọp cái.

- Ách…

Thiếu niên tuấn tú nhất thời không trả lời, thầm chửi rủa trong lòng, tên Lais William đáng chết, kéo cả ta vào vũng lầy.

Tên thiếu niên này là ca ca của Lais William, hắn cũng luôn tơ tưởng tới Bối Toa.

- Tránh ra !!!

Bối Toa phẫn nộ gạt tay hắn, khuôn mặt đầy lo lắng đi về phía thành tây.

Chợt, ở một góc Thành Tây, ánh sáng Truyền Tống Trận lóe lên, Thương Nanh và Kuno cũng chậm rãi bước ra.

- A….Bối Toa, tối rồi ngươi ra đây làm gì ? Ngoài thành rất nguy hiểm đó !!!

Thương Nanh vừa định thần lại đã thấy Bối Toa đang lo lắng chạy ra ngoại thành, hắn vội vàng gọi lại.

Nghe âm thanh quen thuộc, thân hình Bối Toa đột ngột dừng lại, nàng quay đầu lại đã thấy người mà nàng đang vô cùng lo lắng đang vẫy vẫy tay gọi nàng, trong lòng trăm mối ngổn ngang, trong lúc kinh hỉ nhất thời mà vừa cười vừa khóc.

- Tên xấu xa Tây Mông, ngươi trở về rồi, ta còn tưởng có chuyện gì xảy ra….

Bối Toa chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, chạy lại nhéo tay Thương Nanh, hừ, làm ta lo lắng, coi như lấy lại chút lợi tức.

- Tây Mông ?

Thấy Tây Mông xuất hiện, Kalas chợt trầm mặt, hắn chậm rãi đi tới rồi nói:

- Bối Toa, Tây Mông đã về, xem ra chúng ta nên trở về, nếu bá phụ biết ngươi đi chơi muộn vậy sẽ rất tức giận.

Kalas nói như vậy, nhưng trong lòng lại âm hiểm cười, chỉ với tên Tây Mông nghèo kiết xác này mà muốn với tới tiểu thư Bối Toa cao quý sao, thật nực cười, chỉ có đại thiếu gia của Kiệt Lan Đặc gia tộc hắn mới xứng, mới có thể sánh với tiểu thư Bối Toa.

- Kalas, ngươi đi trước đi, ta đã lâu không gặp Tây Mông, còn muốn nói chuyện

Bối Toa mệt mỏi nói.

- Nhưng bá phụ…

- Đủ rồi, ngươi không biết ngươi rất phiền sao ?

Bối Toa cau mày, rất không hài lòng.

Bị Bối Toa ngắt lời, Kalas vô cùng tức giận, nhưng hắn không dám tức giận với Bối Toa, tất cả sự tức giận của hắn đều đặt lên người Thương Nanh, hắn cho rằng chỉ vì Tây Mông mà Bối Toa mới nhẫn tâm với hắn như vậy.

Kalas thoáng nhìn Thương Nanh, ánh mắt vô cùng độc ác

- Thế nào ? Muốn hành hung ta sao ?

Thấy Kalas nhìn mình như vậy, Thương Nanh nhếch môi, khoanh tay thản nhiên hỏi.

- Tây Mông, hôm nay có tiểu thư Bối Toa ở đây, bổn thiếu gia không chấp ngươi, nhưng sau này ngươi cẩn thận.

Kalas tức giận nói

- Bổn thiếu gia ?

Thương Nanh chợt cười lới, sau đó giận dữ nói:

- Ngươi cũng dám xưng thiếu gia trước mặt ta ? Không biết xấu hổ ? Gia tộc Kiệt Lan Đặc các ngươi bất quá chỉ là cẩu nô tài của gia tộc Baruch ta, mặc dù gia tộc ta suy bại, nhưng các ngươi trước mặt ta vĩnh viên là nô tài, nô tài !!!

Bị Thương Nanh chửi một trận, sắc mặt Kalas trắng bệch, hắn giận dữ điên cuồng, đấu khí bắt đầu lan tỏa, định cho Thương Nanh một trận.

Thương Nanh cười lạnh, Kalas bất quá chỉ là một cao cấp chiến sĩ học đồ mà thôi.

- Nếu ngươi không muốn biến thành heo nướng, lập tức cút khỏi mắt ta.

Thương Nanh lạnh lùng nói, giọng nói như âm hồn dưới Cửu U Điện rít gào.

Ngay sau đó, hắn chậm rãi lật tay, mười mấy hỏa cầu lập tức xuất hiện, phiêu phù trong tay hắn.

- Ma pháp cấp hai, Phần Hỏa Liệt Viêm !!!

Cả Bối Toa và Kalas đều kinh hô, ma pháp cấp hai chỉ có ma pháp sư mới có thể thi triển, chẳng lẽ Tây Mông….

Bối Toa chỉ khiếp sợ trong chốc lát, ngay sau đó lại vô cùng hoan hỉ, nàng nói:

- Tây Mông, ngươi đã trở thành ma pháp sư !!! Thật tuyệt vời !!!

Nói xong ôm chặt lấy tay Thương Nanh.

Ngược lại, Kalas như rơi vào hầm băng, cả người phát lạnh, sơ cấp ma pháp sư, Tây Mông không phải là một ma pháp sư phế vật sao, sao có thể có thiên phú khủng bố như vậy.

- Thế nào ? Cút ngay, hay muốn làm heo nướng ?

Thương Nanh cười khinh miệt.

Suy nghĩ một chút về kết quả sau khi bị Phần Hỏa Liệt Viêm nướng, Kalas nhất thời rùng mình, sau đó run rẩy nói:

- Bối Toa, ta chợt nhớ có việc phải làm, không đưa ngươi về nhà được.

Sau đo hắn hoảng hốt cúp đuôi chạy, nội tâm ngập tràn kinh hãi, hắn muốn lập tức về nhà, báo cho phụ thân hắn. Nhất định không thể để Tây Mông tùy ý phát triển nữa !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK