- Vừa rồi, các ngươi có thấy làm thế nào mà Tây Mông và chưởng quầy lại đổi vị trí cho nhau không ?
Tên thị vệ đầu lĩnh quay đầu, trầm giọng hỏi.
- Không…không có…
Mấy tên thị vệ đều ngây ra như phỗng, lắc đầu, bọn họ cũng vô cùng nghi hoặc, rõ ràng vừa rồi trước mắt họ là Tây Mông, không hiểu sao đúng lúc thiết côn hạ xuống thì lại thấy là chưởng quầy…
- Các ngươi cũng thật nhẫn tâm, xem ra lão nhân này sau trận loạn côn không chết cũng mất nửa cái mạng…
Thương Nanh cười lớn, sau đó đưa tay ve vẩy, miệng bắt đầu ngâm xướng.
- Khốn kiếp, mau ra tay
Tên thị vệ đầu lĩnh nổi giận gầm lên, lao về phía Thương Nanh.
Nghe tiếng quát, mấy tên thị vệ kia giật mình, định thần lại, sau đó nhanh chóng lao về phía Thương Nanh.
Chỉ có điều họ đều là người thường, nếu dính phải ma pháp, khẳng định rất thê thảm, sở dĩ bọn họ điên cuồng lao tới như vậy là muốn đánh hạ Thương Nanh trước khi hắn ngâm xướng ma pháp xong.
- Sát !!!
Kuno đang đứng cạnh Thương Nanh chợt bộc phát, Sơn Hà Phủ trong tay chợt huy động, múa lên, kình phong ràn rạt khắp nơi, sức mạnh như ma thần khiến người ta sợ hãi không thôi.
Thấy Kuno phẫn nộ rat ay, đám thị vệ đều sợ hãi lui lại không dám cứng đối cứng, vội vàng tản ra, chỉ duy nhất tên đầu lĩnh là vẫn lao tới, hắn vô cùng tự tin, dùng gậy sắt trong tay đối cứng với Sơn Hà Phủ.
Vừa va chạm, tên thị về đầu lĩnh đã cảm thấy một luồng sức mạnh khổng lồ từ Sơn Hà Phủ ập tới, hắn biến sắc, thầm hô bất hảo, sắc mặt trắng bệch, nhưng tất cả đã muốn, hắn như một viên đạn pháo bắn ngược về phía sau, đập mạnh vào vách tường, một lúc sau mới miễn cưỡng bò dậy nổi.
Mặc dù đã gắng hết sức đứng dậy nhưng thân thể hắn như rời ra từng mảnh, toàn thân đau đớn, khí huyết đảo lộn, nén không nổi phun ra một ngụm máu tươi.
- Đầu lĩnh…
- Mau, về báo với gia tộc….
Tên đầu lĩnh mặt tái nhợt, thều thào.
- Rõ…
Một tên thị vệ nghe thấy vội vàng đứng dậy, lao ra cửa..
Nhưng…..
- Ở lại cho ta, tất cả các ngươi, một người cũng không thoát…
Đúng lúc này, Thương Nanh hoàn tất ma pháp, lạnh lùng quát lớn, ma pháp trượng trong tay vung lên, hỏa nguyên tố giao động kịch liệt, phía trước mặt hắn hỏa diễm quy tụ, hình thành một con Hỏa Phượng Hoàng cực lớn.
- Đi !!!
Bị Hỏa Phượng bắn thẳng vào người, tên thị vệ bị đánh bay, mấy tên còn lại cũng bị hỏa diễm đốt cháy sạch quần áo, da dẻ bị lửa thiêu thành màu xanh đen, bỏng nặng.
Thấy một đám nằm trên mặt đất rên rỉ thống khổ, Thương Nanh mới khẽ thở ra một hơi, vừa rồi hắn thi triển ma pháp mới, đó là ma pháp hắn mới lĩnh ngộ, Xích Viêm Phượng hoàng, là một ma pháp triệu tập hỏa nguyên tố, ngưng tụ thành Hỏa phượng hoàng, sau đó tập kích mục tiêu, nếu mục tiêu cận thân còn có hiệu quả đẩy lui.
Có thể nói, Xích Viêm Phượng Hoàng là một loại ma pháp cận thân, dùng trong lúc cận chiến.
Mặc dù Thương Nanh chỉ là một sơ cấp ma pháp học đồ, vốn khó có thể tạo thành hiệu quả lớn như vậy, nhưng lần này hắn sử dụng ma pháp trượng, uy lực ma pháp được tăng phúc vài phần.
- Thiếu gia có sao không ?
Kuno vội vàng nhảy tới, ân cần hỏi.
- Không sao !
Thương Nanh cười, sau đó điềm nhiên nói:
- Nếu đã tới địa bàn của kẻ thù, vậy cũng nên lưu lại cho bọn chúng chút ấn tượng.
Kuno ngẩn người, hỏi:
- Thiếu gia, người ?
- Đập !!!
Thương Nanh chợt quát
- Tây Mông, ngươi dám !!! gia tộc Rand nhất định không bỏ qua cho ngươi !!!
Tên thị vệ trưởng thống khổ, nghiến răng chịu đựng sự đau đớn do ma pháp gây ra, gầm rú.
- Vậy sao ?
Thương Nanh lạnh lẽo cười:
- Gia tộc Rand nhà ngươi chiếm tài sản sở hữu của Baruch gia tộc, ngươi nghĩ ta không nên thu chút lợi tức sao ? Hơn nữa đối với Tây Mông ta, Rand gia tộc đã trở thành kẻ thù, dù ta không đụng vào chúng, chúng sẽ tha cho ta ? Có gì phải để tâm ?
Thương Nanh phất tay ra hiệu cho Kuno, hiểu ý, Kuno lập tức giơ Sơn Hà Phủ
Râm !!!
Quầy bị một búa cắt thành hai nửa, đám nhân viên sợ hãi ôm đầu chui vào một góc, run rẩy, bọn họ chỉ là người làm thuê, kiếm tiền, bình thường Rand gia tộc cũng có danh tiếng lớn, không ngờ hôm nay lại gặp tai bay vạ gió như vậy.
Đập phá một lúc, Thương Nanh ra hiệu cho Kuno dừng lại, hắn giơ ma pháp trượng cười:
- Vốn ta chỉ định mua vũ khí cho Kuno, không ngờ còn lãi một cây ma pháp trượng, về nói cho chủ nhân các ngươi, Tây Mông rất cảm ơn về món quà này, có thời gian ta sẽ tới bái phỏng.
Nói xong, Thương Nanh ra hiệu cho Kuno rời đi.
Trở về khách sạn, Kuno vui sướng nói:
- Thiếu gia, thật vô cùng thoải mái, ta chưa từng nghĩ mình có thể thoải mái như vậy.
Kuno khua tay múa chân:
- Thật là vũ khí tốt, vừa rồi bổ xuống một búa, tên thị vệ đầu lĩnh không ngờ lại trọng thương. !!!
- Không phải rìu tốt, mà là sức mạnh của ngươi lớn.
Thương Nanh khoanh chân ngồi trên giường cười nói, đối với quái lực của Kuno, hắn cũng hâm mộ không thôi.
- Được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta bắt đầu chỉ ngươi tu luyện.
Thương Nanh phất tay, rồi dặn:
- Nhớ kỹ, không được ra ngoài chạy loạn, không chừng hiện tại gia tộc Rand đang tìm chúng ta khắp nơi.
- Ta nhớ rồi, thiếu gia.
Kuno gật gật đầu, sau đó ra khỏi phòng, vừa đi vừa lẩm bẩm vui vẻ:
- Rìu tốt….rìu tốt…
Kuno đi rồi, Thương Nanh cũng không lập tức tu luyện, hắn ngồi khoanh chân trên giường, chậm rãi điều chỉnh trạng thái.
Công phá kinh mạch là việc vô cùng nguy hiểm, hiện tại hắn đã chế được ba viên Lục Nguyên Đan, có thể công phá tam đại huyệt đạo, sau đó có thể bố trí Tụ Linh Trận, nếu thành công, tốc độ tu luyện sẽ lớn hơn vài lần.
Thời gian nhanh chóng trôi qua…
Thương Nanh chậm rãi mở mắt, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi lấy ra ba viên Lục Nguyên Đan xanh biếc, khuôn mặt thanh tú khẽ nhíu.
- Đơn dược là thứ tốt, có chúng, công phá huyệt đạo sẽ giảm đi rất nhiều thống khổ, cũng an toàn hơn nhiều.
Thương Nanh khẽ cười, sau đó chậm rãi nhắm mắt, bắt đầu vận chuyển ma lực.
Dưới sự khống chế của tinh thần lực cường đại, lộ tuyến vận chuyển của ma lực bắt đầu lệch khỏi quỹ đạo thong thường, trực tiếp công phá vào huyệt Thiên Trung và Khí Hải
- Hừ…hừ…
Mặc dù lúc này ma lực trong cơ thể Thương Nanh không tính là cường đại, nhưng khi ngưng tụ một chỗ cũng rất khả quan, thêm vào tốc độ vận chuyển cực nhanh khiến ma lực dao động, ma sát vào kinh mạch, Thương Nanh nhất thời hé miệng, mồ hôi đọng lại từng giọt lớn trên trán.
Loại thống khổ này hắn đã dự tính trước.
Sắc mặt Thương Nanh càng lúc càng tái nhợt, khuôn mặt thanh tú văn vẹo, tựa như tâm linh hắn cũng đang thống khổ, run rẩy vậy, tuyệt đối người thường khó có thể chịu nổi.
- Đã đến cực hạn !!!
Thương Nanh nghiến răng, lẩm bẩm, sau đó cầm ba khối Lục Nguyên Đan ném thẳng vào miệng.
Một lúc sau, đơn dược bắt đầu phát huy tác dụng, khuôn mặt vặn vẹo của Thương Nanh cũng giãn ra vài phần.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Thương Nanh cũng trùng kích Thiên Trung và Khí Hải khá lâu…
Đột nhiên !!!
Thương Nanh đang khoanh chân ngồi chợt rung động, hai mắt cũng chậm rãi mở ra.
Hắn âm thầm dùng tinh thần lực nội khán, thấy Thiên Trung và Khí Hải lúc này đã thuận lợi mở ra, thần sắc cũng mừng rỡ vô cùng.
- Cuối cùng thành công..quả thực nếu có biện pháp khác, ta cũng không muốn phải chịu đựng như vậy…
Thương Nanh cười khổ.
Sau đó hắn chậm rãi bước xuống, khẽ vận động cơ thể một chút rồi gọi Kuno chuẩn bị cơm chiều.
- Kuno, hôm nay gia tộc Rand có động tĩnh gì không ?
Thương Nanh vừa ăn, vừa hỏi.
- Hôm nay chúng ta đập phá cửa hàng của chúng, lại nói xấu Lai Tư Uy Liêm, bọn họ có vẻ rất tức giận, hiện đang truy tìm chúng ta.
Kuno thì thầm
- Thực càng ngày càng vui !!!
Thương Nanh vẫn hồn nhiên, nở nụ cười.