• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thiếu gia, người cười cái gì ?

Kuno ngơ ngác hỏi.

Thương Nanh nhún vai, cười hỏi ngược lại:

- Ngươi không thấy càng ngày càng kích thích sao ?

Kuno bĩu môi, cái này là tử kích chứ kích thích gì ? Lăng nhăng cái mạng nhỏ cũng mất, thật không hiểu sao thiếu gia lại vui như vậy…

- Kuno, chiều tối nay theo ta ra ngoài một chuyến.

Trầm mặc chốc lát, Thương Nanh nói.

- Tối ?

Kuno hỏi:

- Sao thiếu gia tối nay lại muốn ra ngoài ? Ban ngày không đi được sao ?

- Đồ ngu…

Thương Nanh tức giận mắng

- Ban ngày đi ra ngoài, muốn chết hả ? Bây giờ muốn ra ngoài, phải đi buổi tối mới an toàn !!

Kuno giật mình, gật gật đầu

Hai người ăn cơm chiều xong liền lén lút rời khỏi khách sạn.

Lúc này thành A Tư Đặc Lan đã về chiều muộn, mọi người cũng đã trở về nhà hoặc vào các tửu lâu, ca kỹ, trên đường rất vắng vẻ, chỉ còn vài tiểu thương đang thu dọn.

- Từ từ, ta muốn mua dược liệu !!

Thương Nanh nhanh chóng đi về phía tiệm thuốc.

- Muốn mua dược liệu, mai quay lại

Tiểu nhị chợt phất tay ngăn hai người lại.

Thương Nanh cũng không để ý, đẩy mạnh, tiểu nhị bị đẩy lui lại một bước, nhất thời giận dữ, nhưng khi thấy ma pháp trượng trong tay Thương Nanh, hắn lại đổi giọng:

- Các ngươi muốn mua cái gì, mua nhanh lên, bổn điểm đã tới giờ đóng cửa !!!

Thương Nanh liếc mắt vào cửa hàng, sau đó móc ra một danh sách đưa cho tiểu nhị.

Một lúc sau, tiểu nhị mới trở lại.

- Tổng cộng 280 kim tệ.

Hắn đẩy bao dược liệu về phía Thương Nanh, giọng nói khá lớn, 280 kim tệ không phải là con số nhỏ, hắn làm ở đây cả năm tiền công cũng không nhiều như vậy, hắn thực sự hoài nghi, hai tên ăn mặc tầm thường trước mắt có mua nổi không.

Thương Nanh phất tay, nói:

- Dược liệu quý hơn kim tiền, lần này mặc dù mua ít, nhưng đều là thuốc tốt, Kuno, trả tiền !!

Nếu Thương Nanh cũng nói vậy, Kuno đành phải móc kim tệ ra, nhưng mặc dù hắn không nói gì, khuôn mặt vẫn toát ra vẻ đau khổ.

- Thiếu gia, người mua nhiều dược liệu như vậy làm gì ?

Kuno không nhịn được hỏi.

Dược liệu trên Ma Huyễn Đại Lục là một loại vô cùng trân quý, bây giờ bọn họ vẫn còn nghèo mạt, thiếu gia lại không ngừng mua dược liệu, nếu là Kuno, hắn hẳn đã vác tất cả tiền đi mua đồ ăn rồi.

- Ngày mai ngươi sẽ biết

Thương Nanh mỉm cười thần bí, sau đó hai người trở về khách sạn.

Đêm khuya thanh tĩnh, ánh trăng chiếu qua cửa sổ.

Thương Nanh lúc này đang ngồi trên giường, hắn tận sức thúc đẩy ma lực chạy khắp các huyệt đạo, hai mắt sáng rực, nóng bỏng.

- Hiện tại huyệt Thiên Trung và Khí Hải đã thong, miễn cưỡng cơ thể có thể hoàn thành một tiểu chu thiên, có thể kiến tạo Tụ Linh Trận rồi !!

Thương Nanh cười cười, sau đó tâm niệm thoáng động, ma lực trong cơ thể lập tức thay đổi lộ tuyến, chạy theo các hướng vô cùng khác thường.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mấy đại huyệt liên tiếp bị ma lực trùng kích, cho tới lúc ma lực chayjt ới Thiên Trung và Khí Hải, tất cả các huyệt đạo bắt đầu truyền tới cảm giác tê dại.

Đột nhiên, Thương Nanh khẽ quát lên một tiếng, hỏa nguyên tố trong không gian chợt rung động kịch liệt, phảng phất như bị triệu hồi vậy, cứ thế điên cuồng lao về phía Thương Nanh.

- Khởi !!!

Thương Nanh thầm hô, toàn thân bắt đầu phát ra quang mang màu đỏ lập lòe, ánh sáng đỏ chỉ trong nháy mắt bao trùm toàn bộ thân thể hắn.

Một lúc lâu sau, Thương Nanh mới khua tay, tạo ra từng đạo thủ ân hoa mỹ thu hồi Tụ Linh Trận.

Lúc này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt cũng vô cùng vui vẻ, đối với việc kiến tạo trận pháp trên thân thể, Thương Nanh tuyệt đối nắm chắc, một cái tụ linh trận nho nhỏ tất nhiên không thể làm khó trận pháp tông sư như hắn.

Nghỉ ngơi một chút, Thương Nanh lại tiếp tục khẩn trương tu luyện, thông qua tụ linh trận, tốc độ hấp thụ hỏa nguyên tố của hắn tăng gấp ba lần khiến hắn vô cùng vui mừng.

Cứ tiếp tục như vậy một thời gian, hắn sẽ không còn phải sợ đầu sợ đuôi, trốn chui trốn nhủi nữa, thậm chí hi vọng phản kích gia tộc Rand cũng không còn xa vời.

Ở gian phòng bên cạnh, Kuno đang ôm Sơn Hà Phủ mơ màng trong mộng đẹp, khóe miệng thỉnh thoảng lại nở nụ cười, tựa như đang mơ thấy gì đó rất phấn khích vậy, hắn không hề biết rằng, ngày mai, địa ngục đang chờ hắn.

Trời vừa hừng đông, Thương Nanh và Kuno đã dậy.

- Là một chiến sĩ, có thân thể bưu hãn thôi là chưa đủ, phải có sức mạnh bộc phát siêu cường, ngươi vốn có ưu thế thần lực trời sinh, nhưng ngọc không mài không sáng, từ hôm nay ta sẽ bắt đầu rèn luyện trụ cột cho ngươi.

- Thiếu gia, người xem ta cao lớn, khỏi cần rèn luyện cơ thể, cứ trực tiếp dạy ta mấy chiêu thức có lực sát thương lớn, hay vài chiến kỹ là được.

Kuno vung vẩy Sơn Hà Phủ, nóng lòng nói.

Thương Nanh lắc đầu, chỉ vào hai thùng nước cao chừng hai thước bên cạnh nói:

- Khi nào ngươi có thể trong nửa giờ múc hết nước từ thùng này sang thùng kia ta sẽ dạy ngươi chiến kỹ.

- A

Kuno biến sắc, hai thùng nước cao hơn hai thước, ở giữa có một tấm ván nhỏ, rộng chưa tới hai mươi phân, Kuno lúc này thực sự lo lắng, hắn không lo có thể hoàn thành công việc hay không, mà là lo nếu đi qua tấm ván đó mà ngã xuống thì sẽ thành bộ dạng gì….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK