• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rầm !!!

Chiếc bàn khẽ lay động, một lúc sau bát mở, các con bạc tất cả đều trố mắt tập trung cao độ…

Tất cả đều ngừng thở, hai mắt sáng rực, gắt gao nhìn vào chiếu bạc, khuôn mặt vô cùng hưng phân, âm thầm nghiến răng nắm tay, lòng tràn đầy mong đợi, gào lớn:

- Nhỏ !!! Nhỏ !!!

Bối Toa đứng sau Thương Nanh, mỹ nữ nhắm chặt mắt, khẽ cau mày, ngưng thần dùng tinh thần lực quét qua cái bát, quan sát bên trong, phải biết rằng Bối Toa không chỉ làm người ta hâm mộ vì nàng xinh đẹp mà nàng còn là một trung cấp ma pháp học đồ Quang Minh hệ. Một lúc sau, Bối Toa chậm rãi mở mắt, con mắt đẹp có chút vui vẻ, nàng phồng má, lườm Thương Nanh rồi có vẻ giận dỗi lẩm bẩm: hừ, ngươi may mắn thôi !!

Kuno ngoài mặt vẫn hơi đau lòng, nhưng vẫn giữ bình tĩnh, chỉ bằng bản lĩnh thua cuộc của thiếu gia, cho dù là không mở bát hắn cũng đoán ra kết quả. Giờ hắn chỉ mong rằng thiếu gia thua một kim tệ này xong sẽ ngoan ngoãn theo Bối Toa tiểu thư, không lấy nốt chỗ kim tệ còn lại.

Thương Nanh chống hai tay trên chiếu bạc, thần sắc vẫn bình thản, vô cùng bình tĩnh, thong dong, tinh thần lực cường đại của hắn đã quét qua cái bát, đối với hắn, đó gần như chẳng có gì che đậy, không chút khó khắn, trong phút chốc khi bát đặt xuống hắn đã biết kết quả. Lớn, mười một điểm. Hắn thắng, không cần phải dùng thủ đoạn gì, cứ thế xuôi chèo mát mái thắng một trận…

Nhà cái vẫn nở nụ cười nhàn nhạt, trước mặt mọi người khẽ xoay cái bát một vòng, sau đó nhẹ nhàng lật bát, chỉ chốc lát, xướng to:

- ba, ba, năm, mười một, Lớn !!!!

Tất cả con bạc đặt Nhỏ, đống kim tệ như quả núi nhỏ đều bị nhà cái thu sạch, Thương Nanh thắng hai kim tệ.

Tất cả mọi người đều trợn mắt kinh ngạc, ngơ ngẩn nhìn nhau, tất cả đều ngạc nhiên, lần đầu tiên họ thấy Tây Mông thắng…..thật là vận cứt chó, nhất định là vận cứt chó….

Kuno nhanh chóng lấy về hai kim tệ, hắn vui mừng tột đỉnh, nhảy nhót, hò la:

- Thiếu gia, chúng ta thắng, rốt cuộc cũng thắng một lần….

- Bình tĩnh, bình tĩnh, ta nói rồi, hôm nay vận khí ta đặc biệt tốt, ha ha, đợi chút nữa mở tiệc, giờ phải tiếp tục cố gắng.

Thương Nanh cười hì hì, cũng không quên nháy mắt với Bối Toa, ánh mắt tràn ngập vẻ đắc ý.

Thấy Thương Nanh được tiên nghi bắt đầu khoe mẽ, Bối Toa le lưỡi, cười:

- Chỉ là mèo mù vớ cá rán thôi….

Thương Nanh nào quan tâm, hắn quay đầu lại, làm mặt quỷ với Bối Toa một cái…

- Thiếu gia, lần này đặt lớn hay nhỏ ?

Kuno hỏi

- Đặt Lớn hết, lần này có thể thắng gấp bốn, kiếm tiền như vậy sẽ nhanh hơn…

Thương Nanh bình thản nói.

Nếu như vừa rồi Kuno mừng rỡ vô cùng thì sau khi nghe Thương Nanh cuồng vọng nói như vậy, hắn trong nháy mắt như bị đóng băng, đặt tất cả, nếu thắng quả thực được gấp bốn, nhưng xác suất thắng rất nhỏ, chẳng phải là muốn thua sạch sao ? Thiếu gia không phải chỉ thỉnh thoảng mới thắng một lần sao ? Không lẽ lần này thắng vui mừng đến mụ mị, muốn đem tất cả đặt ? Nếu thua ngay cả cơ hội gỡ vốn cũng không còn ….. Đây là 3 kim tệ mà, Kuno không khỏi đau lòng.

Bối Toa cũng trợn mắt, nhìn bộ dạng vênh váo của Tây Mông, a, thua cũng tốt, có thể nhanh chóng rời khỏi chỗ quỷ quái này.

Mọi người xung quanh không nhịn nổi, có người mắng:

- Không biết tổ mẫu của hắn khi đẻ hắn ra có đặt cứt chó trên đầu hắn không, vất vả lắm mới thắng một lần, lại bắt đầu đắc ý, vênh váo, cái tên tiểu nhân đắc chí này thật khó ưa.

Nhà cái vẻ mặt tỏ ra vô cùng khinh bỉ, thỉnh thoảng chó ngáp phải ruồi, lại tưởng mình hay, cái đuôi cứ vểnh lên, được rồi, lần này ta cho ngươi khóc hận vì thua….

Các con bạc xung quanh cũng rối rít đặt cược, một lúc sau, bát lại được đặt lên bàn.

Lần này số lượng bạc đặt Lớn và đặt Nhỏ không chênh lệch nhiều.

Bối Toa một lần nữa đảo mắt nhìn qua, nàng đã thấy rõ:

Cửa lớn: hai, ba, năm, mười điểm,

Cửa Nhỏ một, năm, sáu mười hai điểm,

Nhỏ ăn, hiển nhiên ván này Thương Nanh thua trận. Nàng khẽ cắn răng, đưa tay cấu yêu Thương Nanh một cái, ra bộ “lần này ngươi nhất định thua”.

Thương Nanh khẽ cười, hắn vẫn như cũ đứng yên, rất kiên định, bộ dạng như đã nắm chắc phần thắng. Ý niệm vừa động, cửa Lớn đổi chỗ cho cửa Nhỏ ….

Nhà cái mở bát, nhìn xuống, nhất thời khuôn mặt lộ rõ vẻ khiếp sợ, nội tâm như sóng ba đào, kinh hãi không thôi, hắn run rấy xướng:

- Một, ba, sáu, mười một, Lớn ăn !!!

Tất cả con bạc nhìn muốn rớt cả mắt, thật quá trùng hợp mà, dù có là vận chó thế nào cũng khó có thể ăn liên tiếp như vậy, chẳng lẽ hôm nay Tây Mông thực sự đổi vận ?

- Ha ha ha ha

Kuno mới vừa rồi vẫn tức đầy bụng, nhất thời trở nên vô cùng hoạt bát, hắn gào thét, đấm thình thịch vào ngực mình, tìm mọi cách phát tiết sự sung sướng, hôm nay thiếu gia thực sự lợi hại, như vậy cũng thắng….vận khí thật quá sức tưởng tượng.

Bối Toa giơ bàn tay ngọc bịt miệng, vẻ mặt đăm chiêu, vừa nãy rõ ràng nàng thấy cửa lớn là mười điểm, cửa Nhỏ mười hai điểm, không biết tại sao giờ ngược lại, chẳng lẽ nàng nhìn nhầm ???

Nhà cái lập tức đưa mười hai kim tệ tới trước mặt Thương Nanh, Thương Nanh cũng không suy nghĩ, đặt cả ba kim tệ ban đầu thành mười lăm kim tệ, đặt cả vào cửa Lớn.

Tất cả mọi người xung quanh, ngay cả Kuno cũng hít sâu một hơi, nếu như Tây Mông không phải có gì đó nắm chắc….thì họ chỉ có thể nói Tây Mông bị điên rồi, toàn bộ tiếp tục đặt một cửa là quá nguy hiểm, chỉ cần thua 1 ván, sẽ thua sạch, nếu là dân cờ bạc có đầu óc, tất không làm việc ngớ ngẩn như vậy…

Bối Toa cũng chợt có cảm giác, Tây Mông hiện tại giơ tay nhấc chân đều vô cùng trầm ổn, từ thân hắn tỏa ra một luồng khí tức vô cùng cường đại, ánh mắt cực kỳ tự tin, tựa như hắn là một cao thủ ẩn thân vậy, tất cả cảm giác về một Tây Mông hèn kém ngày xưa tựa hồ biến mất ….

Lần thứ ba nhà cái mở bát,

Cửa Lớn, hai, sáu, hai, mười điểm.

Cửa Nhỏ, một, bốn, năm, cũng mười điểm….

Bằng điểm, Lớn ăn….

Lần thứ tư !!!

Cửa Lớn: sáu, sáu, sáu, mười tám điểm

Cửa Nhỏ: sáu, sáu, sáu, cũng mười tám điểm

Lớn ăn tiếp !!!

Các con bạc chết lặng, nhà cái mồ hôi vã ra như tắm, Kuno thì cười muốn rớt cả quai hàm, khuôn mặt nhăn nhúm vì cười….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK