Lúc đầu chỉ cần vạch trần Tần Tường, Trần Thương lập tức có thể nổi tiếng, thế nhưng Trần Thương không có làm như thế, ngược lại còn rất khiêm tốn và khép nép.
Một người như vậy, ngươi lại bảo Trần Thương muốn đứng ra khoe khoang lúc này?
Căn bản không có khả năng!
Vương Ngọc Sơn sống hơn năm mươi tuổi, đối với việc nhìn người, vẫn rất có mắt nhìn, ông biết Trần Thương là loại người bình tĩnh tỉnh táo, người có thể buông xuống được nhiều chuyện, cũng là người có năng lực chân chính!
Loại người này, nói biết thì tuyệt đối là biết!
Loại biết này, có thể là biết trăm phần trăm!
Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn không chút do dự, cầm kim kẹp đưa cho Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu tới bên cạnh tôi!
Đang lúc nói chuyện, Vương Ngọc Sơn tránh ra vị trí mổ chính, lần này, khiến Hình Vũ cũng trợn tròn mắt.
Mẹ nó... Các người cứ như vậy đem từ bỏ tôi hả? Hình Vũ kém chút muốn khó:
Nhưng anh đương nhiên sẽ không như thế nghĩ, từng cảnh tượng lúc nãy anh đều nhìn ở trong mắt, cũng biết hiện tại hi vọng duy nhất chính là Trần Thương
Nghĩ tới đây, Hình Vũ chẳng những không có trách cứ cùng hoài nghĩ, ngược lại chăm chú nhìn Trần Thương, nói:
- Bác sĩ! Xin nhờ cậy vào anh.
Trần Thương cười nói:
- Ừm, thả lỏng một chút.
Hình Vũ: Ta TM đều bị gây tê, còn thả lỏng thế nào... Tay cũng không nghe theo sự sai bảo của tôi, có được hay không?
Trần Thương tiếp nhận kim kẹp Pen, nói với hai người Thường Hồng Lôi và Đàm Trung Lâm:
- Giúp tôi giữ chặt cơ lại, nhưng đừng dùng sức. quá lớn.
Hai người gật đầu
Trần Thương bắt đầu thao tác.
Đàm Trung Lâm vẫn còn có chút lo lắng, ông biết Trần Thương có thực lực, thế nhưng mà... Ông cũng không cảm thấy Trần Thương có thể lợi hại hơn.Vương Ngọc Sơn
Nếu như nói Trần Thương là thiếu hiệp giang hồ, Vương Ngọc Sơn kia chính là tông sư một đời!
Chỗ thua kém rất lớn đó.
Thế nhưng, nhìn Trần Thương bắt đầu khâu, Đàm Trung Lâm cảm giác mình hôn mê rồi
Cái này TM chỗ nào là thiếu hiệp giang hö? Đây là Độc Cô Cầu Bại!
Lần này khiến Đàm Trung Lâm có chút khó mà tiếp nhận.
Chuẩn xác mà nói, đây là lần thứ ba Đàm Trung Lâm thấy Tiần Thương khâu cơ, ba lần này mỗi một lần đều làm cho Đàm Trung Lâm có cái nhìn mới lạ!
Lần đầu tiên là khâu cho Ngô Cương, Đàm Trung Lâm nói thật đã bị tiểu tử tuổi quá trẻ này làm cho hai mắt tỏa sáng! Lần kia Trăn Thương khâu cơ là cao cấp.
Lần thứ hai là khâu cho Trương Khắc Căn, một lần kia, Đàm Trung Lâm cảm giác trình độ của Trần Thương tiến vào một tầng cao mới, khả năng so với mình còn lợi hại hơn! Lần đó là cấp đại sư!
Mà lần thứ ba, cũng chính là hiện tại, Trần Thương khâu lại đã có một loại hấp thụ Bách gia chi trường, hội tụ tinh hoa Bách gia tới cảnh giới Độc Cô Cầu Bại! Lần này, Trần Thương đã hướng tới hoàn mỹ, kém một chút nữa đã đạt đến phản phác quy chân!
Rất nhanh, khâu lại hoàn tất!
Ba người đều nhẹ nhàng thở ra!
Lần khâu lại này, thật rất lợi hại!
Người có thể kết hợp hai phương pháp khâu thế này, thật sự là hiếm thấy, không! Phải là khó có thể thấy!
Tất cả mọi người ai cũng như ai, họ rất ít khi nghiêm túc học nhiều loại phương pháp khâu cơ khác nhau, mà chủ yếu là học phương pháp thường xuyên được dùng nhất nên dĩ nhiên sẽ không ai có thể làm được như Trần Thương, hiểu từng phương pháp khâu một cách tỉnh túy như thế.
Đây là một loại năng lực!
Nghĩ tới đây, ba người thật là có chút cảm khái!
Một người như vậy, ngươi lại bảo Trần Thương muốn đứng ra khoe khoang lúc này?
Căn bản không có khả năng!
Vương Ngọc Sơn sống hơn năm mươi tuổi, đối với việc nhìn người, vẫn rất có mắt nhìn, ông biết Trần Thương là loại người bình tĩnh tỉnh táo, người có thể buông xuống được nhiều chuyện, cũng là người có năng lực chân chính!
Loại người này, nói biết thì tuyệt đối là biết!
Loại biết này, có thể là biết trăm phần trăm!
Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn không chút do dự, cầm kim kẹp đưa cho Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu tới bên cạnh tôi!
Đang lúc nói chuyện, Vương Ngọc Sơn tránh ra vị trí mổ chính, lần này, khiến Hình Vũ cũng trợn tròn mắt.
Mẹ nó... Các người cứ như vậy đem từ bỏ tôi hả? Hình Vũ kém chút muốn khó:
Nhưng anh đương nhiên sẽ không như thế nghĩ, từng cảnh tượng lúc nãy anh đều nhìn ở trong mắt, cũng biết hiện tại hi vọng duy nhất chính là Trần Thương
Nghĩ tới đây, Hình Vũ chẳng những không có trách cứ cùng hoài nghĩ, ngược lại chăm chú nhìn Trần Thương, nói:
- Bác sĩ! Xin nhờ cậy vào anh.
Trần Thương cười nói:
- Ừm, thả lỏng một chút.
Hình Vũ: Ta TM đều bị gây tê, còn thả lỏng thế nào... Tay cũng không nghe theo sự sai bảo của tôi, có được hay không?
Trần Thương tiếp nhận kim kẹp Pen, nói với hai người Thường Hồng Lôi và Đàm Trung Lâm:
- Giúp tôi giữ chặt cơ lại, nhưng đừng dùng sức. quá lớn.
Hai người gật đầu
Trần Thương bắt đầu thao tác.
Đàm Trung Lâm vẫn còn có chút lo lắng, ông biết Trần Thương có thực lực, thế nhưng mà... Ông cũng không cảm thấy Trần Thương có thể lợi hại hơn.Vương Ngọc Sơn
Nếu như nói Trần Thương là thiếu hiệp giang hồ, Vương Ngọc Sơn kia chính là tông sư một đời!
Chỗ thua kém rất lớn đó.
Thế nhưng, nhìn Trần Thương bắt đầu khâu, Đàm Trung Lâm cảm giác mình hôn mê rồi
Cái này TM chỗ nào là thiếu hiệp giang hö? Đây là Độc Cô Cầu Bại!
Lần này khiến Đàm Trung Lâm có chút khó mà tiếp nhận.
Chuẩn xác mà nói, đây là lần thứ ba Đàm Trung Lâm thấy Tiần Thương khâu cơ, ba lần này mỗi một lần đều làm cho Đàm Trung Lâm có cái nhìn mới lạ!
Lần đầu tiên là khâu cho Ngô Cương, Đàm Trung Lâm nói thật đã bị tiểu tử tuổi quá trẻ này làm cho hai mắt tỏa sáng! Lần kia Trăn Thương khâu cơ là cao cấp.
Lần thứ hai là khâu cho Trương Khắc Căn, một lần kia, Đàm Trung Lâm cảm giác trình độ của Trần Thương tiến vào một tầng cao mới, khả năng so với mình còn lợi hại hơn! Lần đó là cấp đại sư!
Mà lần thứ ba, cũng chính là hiện tại, Trần Thương khâu lại đã có một loại hấp thụ Bách gia chi trường, hội tụ tinh hoa Bách gia tới cảnh giới Độc Cô Cầu Bại! Lần này, Trần Thương đã hướng tới hoàn mỹ, kém một chút nữa đã đạt đến phản phác quy chân!
Rất nhanh, khâu lại hoàn tất!
Ba người đều nhẹ nhàng thở ra!
Lần khâu lại này, thật rất lợi hại!
Người có thể kết hợp hai phương pháp khâu thế này, thật sự là hiếm thấy, không! Phải là khó có thể thấy!
Tất cả mọi người ai cũng như ai, họ rất ít khi nghiêm túc học nhiều loại phương pháp khâu cơ khác nhau, mà chủ yếu là học phương pháp thường xuyên được dùng nhất nên dĩ nhiên sẽ không ai có thể làm được như Trần Thương, hiểu từng phương pháp khâu một cách tỉnh túy như thế.
Đây là một loại năng lực!
Nghĩ tới đây, ba người thật là có chút cảm khái!