Tách rời tam giác gan mật, phẫu thuật coi như đã hoàn thành một nửa!
Rất khó khăn!
Chu Hiểu Đông ngẩng đầu nhìn Trần Thương, trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Cái này cũng có thể tách rời? Quá giỏi đĩ!
Chu Hiểu Đông nhìn chằm chằm cẩn thận tỉ mỉ Trần Thương tiếp tục phẫu thuật bước kế tiếp, lại hơi sai thần.
Bởi vì... Lúc này Trần Thương giống như hóa thân thành chủ nhiệm, bất luận là y tá hay là Chu Hiểu Đông thậm chí là Tân Duyệt đều bị khi chất khí định thần nhàn trên người Trần Thương phát ra trấn trụ!
Tân Duyệt mắt to nháy nháy, ánh mắt tràn ngập ánh sáng: Trần Thương trâu bò (phá âm)!
Quá trình này, nhìn như đơn giản, nhưng thật ra rườm rà vô cùng, mỗi một động tác của Trần Thương đều rất không lưu loát, nếu như không có hệ thống không ngừng nhắc nhở, hắn căn bản không làm được.
Túi mật này chính là quái lãnh chúa cấp 45, còn mình chỉ là một tiểu bác sĩ cấp 15, sao có thể dễ dàng được!
Đó căn bản không phải một cấp bậc, hơi không thận trọng, khả năng cao sẽ dẫn đến người bệnh lần nữa bị †ổn thương.
Bình thường đối với hội chứng Mirrizi, bác sĩ ở các bệnh viện bình thường căn bản xử lý không được, ít nhất cũng phải cấp bậc như Trương Hữu Phúc mới có thể xử lý.
Sau đó, mới là công việc quan trọng nhất!
Trần Thương mở ra túi mật Hartmann, hút sạch mật bên trong.
Sau đó lấy sỏi bị kẹt ra!
Kết sỏi rất lớn, kẹt tại phần cổ, đường kỉnh khoảng chừng 20 mm!
Nhìn thấy viên sỏi được lấy ra, rốt cuộc Chu Hiểu Đông cũng dám thả lỏng người một chút.
Sau đó chính là cắt bỏ túi mật, phẫu thuật đến ống gan chung phía bên phải thì tỉ mỉ dính túi Hartmann lên thành ống gan chung phía bên phải, giữ thành túi mật ở đây, điện ngưng túi mật niêm mạc...
Phẫu thuật được thực hiện đâu vào đấy, một cửa ải hiếm thấy nhất đã vượt qua, công việc tiếp sau đó đã rất đơn giản!
[ Đinh! Chúc mừng ngài, vượt cấp đánh giết quái lãnh chúa túi mật cấp 45! Nhận được kinh nghiệm + 3000; kinh nghiệm phẫu thuật cắt bỏ túi mật + 5000 (tăng lên đến đại sư có thể tiếp tục thăng cấp); nhận được nhân dân tệ + 3000; nhận được: một đôi găng tay Stern. ]
[ Đinh! Chúc mừng ngài tăng lên đến cấp 16! Nhận được điểm kỹ năng + 1! ]
[ Đinh! Chúc mừng ngài tăng lên đến cấp 17! Nhận được điểm kỹ năng + 1! ]
Trân Thương trợn tròn mắt, lập tức tăng hai cấp.
Chủ yếu là cấp bậc của mình cũng sắp tăng lên, mà 3000 kinh nghiệm này để cho mình trực tiếp tăng lên tới cấp 17I
Hiện tại có 7 điểm kỹ năng.
Phẫu thuật hoàn tất!
Hữu kinh vô hiểm.
Chu Hiểu Đông lập tức giống như hư thoát, loại cảm giác sống sót sau tai nạn này làm cho hắn thực sự không biết nói cái gì cho tốt!
Thiên ngôn vạn ngữ đều không thể biểu đạt kích động trong lòng hắn lúc này!
Nếu như không có Trần Thương, hắn rất khó tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào?
Ngưò nh lành ít dữ nhiều, còn mình khẳng định phải gánh trách nhiệm, thậm chí là phải gánh cả một đời!
[ Đinh! Chu Hiểu Đông độ thiện cảm + 20! ]
Ngẩng đầu, nhìn Trần Thương, hai tay Chu Hiểu Đông nắm chặt tay Trần Thương, con mắt cẩn thận tỉ mỉ nhìn chằm chằm Trần Thương, chân thành nói:
- Bác sĩ Trần! Đa tạ, thật! Ngươi cứu người bệnh, cũng đã cứu ta, cứu vớt kiếp sống bác sĩ chuyên nghiệp của ta. Lần này quá cảm tạ ngươi, đại ân không lời nào nói hết được, ngày sau có chuyện gì cần ta trợ giúp ngươi cứ mở miệng!
Cũng may Chu Hiểu Đông là người có văn hóa, mới có thể nói nguyên một tràng như vậy, nếu như đổi lại là Tiếu tỷ tỷ, chỉ cần một câu cực kỳ trực tiếp và sảng khoái - cha mẹ tái sinh- là xong việc!
Trần Thương cười nói:
- Không có việc gì, tất cả mọi người đều là đồng. nghiệp, nhanh đi rửa mặt tan tầm đi!
Lúc này đã rạng sáng, gần 1 giờ, nếu không phải ca phẫu thuật này quá mức kích tình, mấy người đã sớm buồn ngủ đến không chịu được!
Rất khó khăn!
Chu Hiểu Đông ngẩng đầu nhìn Trần Thương, trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Cái này cũng có thể tách rời? Quá giỏi đĩ!
Chu Hiểu Đông nhìn chằm chằm cẩn thận tỉ mỉ Trần Thương tiếp tục phẫu thuật bước kế tiếp, lại hơi sai thần.
Bởi vì... Lúc này Trần Thương giống như hóa thân thành chủ nhiệm, bất luận là y tá hay là Chu Hiểu Đông thậm chí là Tân Duyệt đều bị khi chất khí định thần nhàn trên người Trần Thương phát ra trấn trụ!
Tân Duyệt mắt to nháy nháy, ánh mắt tràn ngập ánh sáng: Trần Thương trâu bò (phá âm)!
Quá trình này, nhìn như đơn giản, nhưng thật ra rườm rà vô cùng, mỗi một động tác của Trần Thương đều rất không lưu loát, nếu như không có hệ thống không ngừng nhắc nhở, hắn căn bản không làm được.
Túi mật này chính là quái lãnh chúa cấp 45, còn mình chỉ là một tiểu bác sĩ cấp 15, sao có thể dễ dàng được!
Đó căn bản không phải một cấp bậc, hơi không thận trọng, khả năng cao sẽ dẫn đến người bệnh lần nữa bị †ổn thương.
Bình thường đối với hội chứng Mirrizi, bác sĩ ở các bệnh viện bình thường căn bản xử lý không được, ít nhất cũng phải cấp bậc như Trương Hữu Phúc mới có thể xử lý.
Sau đó, mới là công việc quan trọng nhất!
Trần Thương mở ra túi mật Hartmann, hút sạch mật bên trong.
Sau đó lấy sỏi bị kẹt ra!
Kết sỏi rất lớn, kẹt tại phần cổ, đường kỉnh khoảng chừng 20 mm!
Nhìn thấy viên sỏi được lấy ra, rốt cuộc Chu Hiểu Đông cũng dám thả lỏng người một chút.
Sau đó chính là cắt bỏ túi mật, phẫu thuật đến ống gan chung phía bên phải thì tỉ mỉ dính túi Hartmann lên thành ống gan chung phía bên phải, giữ thành túi mật ở đây, điện ngưng túi mật niêm mạc...
Phẫu thuật được thực hiện đâu vào đấy, một cửa ải hiếm thấy nhất đã vượt qua, công việc tiếp sau đó đã rất đơn giản!
[ Đinh! Chúc mừng ngài, vượt cấp đánh giết quái lãnh chúa túi mật cấp 45! Nhận được kinh nghiệm + 3000; kinh nghiệm phẫu thuật cắt bỏ túi mật + 5000 (tăng lên đến đại sư có thể tiếp tục thăng cấp); nhận được nhân dân tệ + 3000; nhận được: một đôi găng tay Stern. ]
[ Đinh! Chúc mừng ngài tăng lên đến cấp 16! Nhận được điểm kỹ năng + 1! ]
[ Đinh! Chúc mừng ngài tăng lên đến cấp 17! Nhận được điểm kỹ năng + 1! ]
Trân Thương trợn tròn mắt, lập tức tăng hai cấp.
Chủ yếu là cấp bậc của mình cũng sắp tăng lên, mà 3000 kinh nghiệm này để cho mình trực tiếp tăng lên tới cấp 17I
Hiện tại có 7 điểm kỹ năng.
Phẫu thuật hoàn tất!
Hữu kinh vô hiểm.
Chu Hiểu Đông lập tức giống như hư thoát, loại cảm giác sống sót sau tai nạn này làm cho hắn thực sự không biết nói cái gì cho tốt!
Thiên ngôn vạn ngữ đều không thể biểu đạt kích động trong lòng hắn lúc này!
Nếu như không có Trần Thương, hắn rất khó tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào?
Ngưò nh lành ít dữ nhiều, còn mình khẳng định phải gánh trách nhiệm, thậm chí là phải gánh cả một đời!
[ Đinh! Chu Hiểu Đông độ thiện cảm + 20! ]
Ngẩng đầu, nhìn Trần Thương, hai tay Chu Hiểu Đông nắm chặt tay Trần Thương, con mắt cẩn thận tỉ mỉ nhìn chằm chằm Trần Thương, chân thành nói:
- Bác sĩ Trần! Đa tạ, thật! Ngươi cứu người bệnh, cũng đã cứu ta, cứu vớt kiếp sống bác sĩ chuyên nghiệp của ta. Lần này quá cảm tạ ngươi, đại ân không lời nào nói hết được, ngày sau có chuyện gì cần ta trợ giúp ngươi cứ mở miệng!
Cũng may Chu Hiểu Đông là người có văn hóa, mới có thể nói nguyên một tràng như vậy, nếu như đổi lại là Tiếu tỷ tỷ, chỉ cần một câu cực kỳ trực tiếp và sảng khoái - cha mẹ tái sinh- là xong việc!
Trần Thương cười nói:
- Không có việc gì, tất cả mọi người đều là đồng. nghiệp, nhanh đi rửa mặt tan tầm đi!
Lúc này đã rạng sáng, gần 1 giờ, nếu không phải ca phẫu thuật này quá mức kích tình, mấy người đã sớm buồn ngủ đến không chịu được!