Trần Thương quay người:
- Chúng ta còn cách nào khác không?
Một câu này làm Chu Hiểu Đông trợn tròn mắt.
Đúng vậy?
Chúng ta còn cách nào khác không?
Nhưng Chu Hiểu Đông vẫn nhắc nhở:
- Ngươi có thể làm không? Nếu không thể làm thì ngươi vẫn nên đi tìm người khác làm, xảy ra sự cố, ngươi... Ngươi đảm đương không nổi!
Nghe thấy Chu Hiểu Đông nói như vậy, Trần Thương bất đắc dĩ cười nói:
- Yên tâm đi, ta có thểt
Trân Thương nhìn khoang bụng phức tạp, nếu như không có [ danh sư chỉ đạo ], tuyệt đối tay run không biết làm sao!
Việc đầu tiên phải làm là tách rời tam giác gan mật đã bị hỏng, mà lúc này tam giác phù thũng dẫn đến các. cơ quan bị sợi hóa, ống túi mật thô hơn chạm vào dễ chảy máu, loại tình huống này người bình thường căn bản không cách nào phẫu thuật tách ống túi mật ra khỏi biên giới động mạch túi mật cùng ống mật chủ.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Chu Hiểu Đông chậm chạp không dám động thủ!
Vạn nhất gây nên chảy máu, chính là vấn đề lớn.
Chu Hiểu Đông cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Tam giác gan mật có thể tách rời không? Nếu không được... Ta...
Trần Thương lắc đầu, trực tiếp nói: - Đưa điện câu cho tal
Chu Hiểu Đông lo lắng bất an, hơi hoài nghi, cũng hơi chờ mong, sau khi giấy dụa một phen, đưa điện câu cho. Trần Thương.
Trần Thương tiếp nhận điện câu, cẩn thận từng li từng tí mở ra màng đệm trước và sau tam giác túi mật, sợ tổn thương ống túi mật.
- Đưa máy hút dịch cho taI
Trần Thương cần máy hút dịch đẩy cạo, lúc này, ống túi mật, động mạch túi mật, ống gan chung vẫn còn rất mơ hồ, không cách nào thấy rõ ràng!
Những thao tác này của Trần Thương rất khó, cẩn thận từng li từng tí cố gắng nửa ngày, vẫn không cách nào làm được.
Lòng Chu Hiểu Đông đã chìm đến đáy biển, mà con mắt Tân Duyệt vẫn chăm chú nhìn TV, ngoài miệng không nói, nhưng lại cũng âm thầm lo lắng, tam giác gan mật này quá tệ, muốn tách rời không phải khó bình thường!
Cho dù là đám lão sư như Tương Nhã cũng không chắc chắn làm được!?
Trần Thương quá lỗ mãng rồi? Phẫu thuật nguy hiểm thế này mà cũng dám tiếp! Đây không phải tự tìm phiền phức cho mình à?
Trần Thương không nản chí, ngược lại linh cơ khế động, cầm lấy điện câu, theo động mạch gan trái và phải tới tay, bắt đầu tách túi mật!
Sau đó không ngừng lại mà bắt đầu phẫu thuật về hướng khu tam giác, sau khi tách túi mật khỏi động mạch gan trái và phải, hắn cẩn thận xử lý ống cùng động mạch túi mật.
Lúc này, Chu Hiểu Đông nhìn đều hơi lo lắng, ngay cả bàn tay giữ tấm gương cũng bắt đầu chảy mồ hôi!
Quá nguy hiểm...
Chu Hiểu Đông bất đắc dĩ quay người nhìn Trần Thương, thấy hẳn giống như một điểm bối rối cũng không có, mây trôi nước chảy, không rung động chút nào.
Động tác rất nhẹ nhàng linh hoạt, đẩy, gẩy ra, ngưng lại, vừa đủ tách rời!
Thủ pháp rất xảo diệu.
Chu Hiểu Đông nhìn mà than thở...
Rốt cuộc!
'Tốn hơn hai mươi phút, Trần Thương đã thành công tách được tam giác gan mật!
Thành công!
- Chúng ta còn cách nào khác không?
Một câu này làm Chu Hiểu Đông trợn tròn mắt.
Đúng vậy?
Chúng ta còn cách nào khác không?
Nhưng Chu Hiểu Đông vẫn nhắc nhở:
- Ngươi có thể làm không? Nếu không thể làm thì ngươi vẫn nên đi tìm người khác làm, xảy ra sự cố, ngươi... Ngươi đảm đương không nổi!
Nghe thấy Chu Hiểu Đông nói như vậy, Trần Thương bất đắc dĩ cười nói:
- Yên tâm đi, ta có thểt
Trân Thương nhìn khoang bụng phức tạp, nếu như không có [ danh sư chỉ đạo ], tuyệt đối tay run không biết làm sao!
Việc đầu tiên phải làm là tách rời tam giác gan mật đã bị hỏng, mà lúc này tam giác phù thũng dẫn đến các. cơ quan bị sợi hóa, ống túi mật thô hơn chạm vào dễ chảy máu, loại tình huống này người bình thường căn bản không cách nào phẫu thuật tách ống túi mật ra khỏi biên giới động mạch túi mật cùng ống mật chủ.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Chu Hiểu Đông chậm chạp không dám động thủ!
Vạn nhất gây nên chảy máu, chính là vấn đề lớn.
Chu Hiểu Đông cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Tam giác gan mật có thể tách rời không? Nếu không được... Ta...
Trần Thương lắc đầu, trực tiếp nói: - Đưa điện câu cho tal
Chu Hiểu Đông lo lắng bất an, hơi hoài nghi, cũng hơi chờ mong, sau khi giấy dụa một phen, đưa điện câu cho. Trần Thương.
Trần Thương tiếp nhận điện câu, cẩn thận từng li từng tí mở ra màng đệm trước và sau tam giác túi mật, sợ tổn thương ống túi mật.
- Đưa máy hút dịch cho taI
Trần Thương cần máy hút dịch đẩy cạo, lúc này, ống túi mật, động mạch túi mật, ống gan chung vẫn còn rất mơ hồ, không cách nào thấy rõ ràng!
Những thao tác này của Trần Thương rất khó, cẩn thận từng li từng tí cố gắng nửa ngày, vẫn không cách nào làm được.
Lòng Chu Hiểu Đông đã chìm đến đáy biển, mà con mắt Tân Duyệt vẫn chăm chú nhìn TV, ngoài miệng không nói, nhưng lại cũng âm thầm lo lắng, tam giác gan mật này quá tệ, muốn tách rời không phải khó bình thường!
Cho dù là đám lão sư như Tương Nhã cũng không chắc chắn làm được!?
Trần Thương quá lỗ mãng rồi? Phẫu thuật nguy hiểm thế này mà cũng dám tiếp! Đây không phải tự tìm phiền phức cho mình à?
Trần Thương không nản chí, ngược lại linh cơ khế động, cầm lấy điện câu, theo động mạch gan trái và phải tới tay, bắt đầu tách túi mật!
Sau đó không ngừng lại mà bắt đầu phẫu thuật về hướng khu tam giác, sau khi tách túi mật khỏi động mạch gan trái và phải, hắn cẩn thận xử lý ống cùng động mạch túi mật.
Lúc này, Chu Hiểu Đông nhìn đều hơi lo lắng, ngay cả bàn tay giữ tấm gương cũng bắt đầu chảy mồ hôi!
Quá nguy hiểm...
Chu Hiểu Đông bất đắc dĩ quay người nhìn Trần Thương, thấy hẳn giống như một điểm bối rối cũng không có, mây trôi nước chảy, không rung động chút nào.
Động tác rất nhẹ nhàng linh hoạt, đẩy, gẩy ra, ngưng lại, vừa đủ tách rời!
Thủ pháp rất xảo diệu.
Chu Hiểu Đông nhìn mà than thở...
Rốt cuộc!
'Tốn hơn hai mươi phút, Trần Thương đã thành công tách được tam giác gan mật!
Thành công!