Hải Nhược Hồng Tôn khiếp sợ, hắn không ngờ Lục Thiếu Du có thể thôn phệ nhược năng lượng trong nơi quái quỷ như nơi đây.
- Tiểu tử này, thật sự mạnh không hợp thói thường, đâu chỉ là đệ nhất nhân trong cùng thế hệ, sợ rằng cũng bỏ xa đám lão gia hỏa chúng ta rồi.
Vạn Độc Chí Tôn cảm thán, hiện tại hắn biết Lục Thiếu Du không tầm thường, lúc trước hắn còn không đặt trong lòng, nhưng mà về sau hắn không thể không cẩn thận, ở trong Vạn Thế liệp tràng lĩnh ngộ kỳ lạ áo nghĩa thứ năm, đứng đầu chúng hoàng, sau đó phát triển trong Thương Khung chiến trường, đến cuối cùng tinh thần làm bậc thang, nghịch thiên mà đi, chân lý Niết Bàn, từng cảnh tượng chỉ có thể dùng kỳ tích để nói mà thôi.
Thành tựu phi phàm như thế, cho dù nhân vật phong hoa tuyệt đại như Vạn Độc Chí Tôn cũng phải tâm phục khẩu phục Lục Thiếu Du.
- Mạnh, quá mạnh mẽ, mong rằng hắn thuận lợi đột phá.
Hải Nhược Hồng Tôn thì thào, hắn biết rõ những lão gia hỏa như mình không thể so sánh với thanh niên trước mặt.
Phong Hành Thiên Chủ nhìn thân hổ khổng lồ kia, nói:
- Nếu Lục Thiếu Du thuận lợi đột phá, đến lúc đó hắn vô địch dưới Thánh Hồng Cảnh rồi.
Vạn Độc Chí Tôn không có phản đối, ánh mắt rung động, bát nguyên trung viên mãn, Lục Thiếu Du đã có thể đối phó Nhân Tôn là cửu nguyên Đại viên mãn hậu kỳ tới gần đỉnh phong.
Một khi Lục Thiếu Du thuận lợi đột phá đến cửu nguyên đại Viên Mãn Hóa Hồng, khi đó dưới thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của mình, dưới Thánh Hồng không ai là đối thủ của hắn nữa.
...
Lục Thiếu Du không ngừng cắn nuốt năng lượng chung quanh, lực cắn nuốt từ từ mạnh hơn.
Ở cuối hư không, hào quang màu xanh sáng tối bất định, hào quang màu xanh không ngừng chấn động, cũng ngăn cản lực lượng thôn phệ hấp thu năng lượng của mình.
Khí tức chấn động càng ngày càng mạnh, càng ngày càng cuồng bạo, giống như núi lửa bị áp chế bùng nổ đang chờ ngày bộc phát...
Rống!
Rốt cục Lục Thiếu Du gào to, tiếng hổ gầm vang lên như sấm, nương theo tiếng hổ gầm này là khí tức bùng nổ như núi lửa bộc phát.
Khí tức này dễ dàng đánh tan bình chướng vô hình trong người Lục Thiếu Du, hào quang đen trắng bao phủ thân thể, chỉ trong nháy mắt uy áp lan tràn, những Hóa Hồng Cảnh thực lực không đủ đều phải quỳ xuống, nguyên lực và áp nghĩa trong người đều bị áp chế.
- Cửu nguyên đại viên mãn, đột phá!
Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn nhìn nhau, rung động khó có thể tả.
Phần phật.
Khi Lục Thiếu Du đột phá, khí tức dễ dàng đột phá bình chướng, lập tức trì trệ, hư không không ngừng cắn nuốt, lập tức trực tiếp bắt đầu giãy dụa.
Oanh!
Ngay lúc này lực cắn nuốt quỷ dị bùng phát, đột nhiên hào quang trong ánh sáng màu xanh bùng phát, ánh sáng này giáng thẳng vào người Lục Thiếu Du.
- Thánh Hồng Cảnh!
Ánh sáng hàng lâm, nương theo uy áp khủng bố này, ngay cả Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn ba người cũng rung động tâm thần, khó có thể chống cự bao nhiêu, tuy Thánh Hồng Cảnh còn không có đặt chân tới Hư Vô Cảnh, nhưng cho dù là cửu nguyên Đại viên mãn đỉnh phong cũng khó có thể chống lại.
Rống!
Trong thời gian ngắn, khí tức Lục Thiếu Du chưa ổn định cũng phải mở mắt ra, hào quang đen trắng bắn ra ngoài, không gian chung quanh vỡ ra, hào quang âm dương bùng phát, cuối cùng hào quang màu xanh đậm bắn ra ngoài.
Xoẹt!
Rốt cuộc không gian không chịu nổi chấn động dữ dội này, năng lượng trùng kích, một tiếng nổ vang lên, âm thanh nổ tung ầm ầm vang lên, tiếng nổ vang lên không dứt bên tai...Rầm rầm rầm!
Không gian nứt vỡ hóa thành không gian động sâu, năng lượng càn quét các nơi, không gian động sâu biến mất không thấy gì nữa.
Vào lúc này năng lượng thôn phệ quỷ dị cuối hư không cũng giãy ra khỏi lực thôn phệ của Lục Thiếu Du.
Trong không gian u ám, năng lượng màu xanh chấn động, hào quang cũng ảm đạm đi nhiều.
Ánh sáng màu xanh này không ngừng lắc lư, ánh sáng màu xanh co rút lại, sau đó hóa thành một thân ảnh hình người.
- Tại sao có thể như vậy, tại sao lại như vậy, chẳng lẽ, chẳng lẽ...
...
Khi thân ảnh này xuất hiện giống như tương dung với không gian, không nhìn rõ bộ mặt, trong lúc mơ hồ còn khiếp sợ, lời nói thì thào, thân ảnh của hắn biến mất không thấy gì nữa.
Thân ảnh này vừa biến mất, khí tức hoang vu trong không gian tiêu tán, không gian dần dần sáng lên.
..................
Thân hổ đứng trên trời cao, Lục Thiếu Du đã thức tỉnh, đôi mắt khép hờ lại, hắn đang điều chỉnh khí tức của mình.
Lúc này thu liễm thân hổ, thân ảnh áo bào xanh xuất hiện, sau khi biến lại bản thể, hắn tươi cười, cảm giác biến hóa trong người, Lục Thiếu Du phun ra một ngụm trọc khí, nói:
- Cửu nguyên Đại viên mãn...
Cửu nguyên Đại viên mãn, Lục Thiếu Du biết rõ tới tầng thứ này đã là cường giả đỉnh cấp trong thiên địa, đã có thể tiếp cận một số ít siêu cấp cường giả trong thiên địa hiện tại.
- Cửu nguyên Hóa Hồng, đột phá quá nhanh, quá đáng sợ.
Vừa dứt lời, Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn ba người đều nhìn Lục Thiếu Du giống như quái vật.
Hiện tại chấn động vô hình trên người Lục Thiếu Du làm bọn họ cảm thấy vô cùng rung động.
- Vận khí mà thôi, không cẩn thận lại đột phá.
Lục Thiếu Du mỉm cười với Phong Hành Thiên Chủ, duỗi lưng mỏi, đột phá đến cửu nguyên đại viên mãn Hóa Hồng, cho dù đối mặt với Thánh Hồng Cảnh, dựa vào thủ đoạn của Tử Lôi Huyền Đỉnh hắn cũng không ăn thiệt thòi nhiều.
- Không cẩn thận là có thể đột phá sao?
Nghe vậy, Vạn Độc Chí Tôn lập tức trừng Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du nói lời này không khác gì nói những người khác vô năng, không nói bát nguyên trung viên mãn đột phá đến cửu nguyên Hóa Hồng cần nguyên lực khổng lồ thế nào, người bình thường căn bản không có khả năng tích lũy dễ dàng như thế..
Quan trọng hơn là lĩnh ngộ áo nghĩa, với tu luyện giả bình thường thì đây là chuyện khó càng khó.
Nhưng trước mặt Lục Thiếu Du lại trải ra một con đường thông thiên, chuyện này làm cho tại Vạn Độc Chí Tôn cũng biệt khuất.
Nghe Vạn Độc Chí Tôn nói thế, Lục Thiếu Du cùng cười, nhưng cũng không nói thêm cái gì.
- Lực lượng thôn phệ sinh cơ và linh hồn trong không gian này đã biến mất.
Hải Nhược Hồng Tôn nhìn thấy không gian sáng lên, lực cắn nuốt không đâu không có cũng biến mất, làm cho hắn thần sắc của hắn kỳ quái.
- Lực cắn nuốt này đến từ một Thánh Hồng Cảnh, còn không phải Thánh Hồng Cảnh bình thường.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn vào sâu trong không gian, thời điểm đột phá hắn đã âm thầm giao phong, Lục Thiếu Du biết rõ khí tức đó hơn xa mình, thế nhưng mà không biết về sau như thế nào, dường như bởi vì nguyên đan chữ vạn trong người chấn động giúp mình khống chế không gian này, thậm chí có thể dựa vào thiên uy áp chế Thánh Hồng Cảnh, sau đó thôn phệ năng lượng trên người của hắn mới giúp mình đột phá.
Mà khí tức mộc thuộc tính áo nghĩa kia, Lục Thiếu Du lúc này hồi tưởng lại cảm thấy Thánh Hồng Cảnh kia không phải là Nhân tộc cùng Thú tộc, không có gì bất ngờ xảy ra, sợ rằng đó là linh vật trời sinh, thậm chí khí tức còn có cảm giác quen thuộc.