Mục lục
Linh Vũ Thiên Hạ (full 5024 chap) - Lục Tiểu Du - Truyện tác giả Vũ Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha...

Nhìn Thanh Long Hoàng tộc, Huyền Vũ Hoàng tộc, Độc Cô Hoàng tộc và Bắc Cung Hoàng tộc đứng ra. Hậu Điền lão tổ cười ha hả, nụ cười quanh quẩn trên không trung.

- Ta đã sớm biết các ngươi sẽ bảo vệ Lục Thiếu Du này. Ra ngoài giải quyết? Các ngươi có biết Lục Thiếu Du này làm gì không? Hắn giết Thác Bạt Lam của Thác Bạt Hoàng tộc ta. Thù này mà các ngươi cũng muốn nhúng tay vào sao?

Hậu Điền lão tổ đột nhiên ngừng cười, trong âm thanh tràn ngập giận dữ và sát khí ngập trời. Âm thanh cuồn cuộn vang vọng trong không trung. Trên người Thác Bạt Lam có một ít thủ đoạn của Thác Bạt Hoàng tộc. Bất luận là cường giả trực hệ nào của Thác Bạt Hoàng tộc ngã xuống thì những cường giả khác trong Thác Bạt Hoàng tộc sẽ biết.

Cho nên khi Thác Bạt Lam vừa chết, Hậu Điền lão tổ và đám người Thác Bạt Hướng đều nhận được tin tức. Dọc đường đi, đám người Hậu Điền lão tổ đều điên cuồng tìm kiếm Lục Thiếu Du này. Bây giờ nhìn thấy Lục Thiếu Du ngay trước mắt bọn họ làm sao có thể nhịn được.

Nghe thấy Hậu Điền lão tổ nói vậy, người của các đại Hoàng tộc vốn còn muốn nói Hậu Điền lão tổ tại sao lại muốn ra tay với một vãn bối. Trong lòng mọi người đều nghĩ, Thác Bạt Hoàng tộc vẫn luôn làm khó Lục Thiếu Du, về sau lại bị Lục Thiếu Du chà đạp cho nên mới sinh ra hận ý. Thế nhưng nơi này là Thiên Trủng, mọi người đã nói qua phải đoàn kết, Hậu Điền lão tổ làm vậy là không lấy đại cục làm trọng.


Nhưng mà lúc này nghe thấy Lục Thiếu Du giết Thác Bạt Lam, không có người nào sẽ hoài nghi lời nói của Hậu Điền lão tổ. Dù sao bằng vào thân phận của Hậu Điền lão tổ, cũng không đổ oan cho Lục Thiếu Du. Thân là Hoàng tộc, bao nhiêu năm qua có ai dám giết người Hoàng tộc cơ chứ? Người Hoàng tộc chỉ có tự mình tới đại nạn mà vẫn lạc, chưa từng có ai bị người khác đánh chết.

Nếu như ai đánh chết người Hoàng tộc thì bất luận một Hoàng tộc nào, kể cả Tứ đại Thú Hoàng tộc cũng phải đuổi hung thủ tới chân trời góc bể, đồng thời còn diệt sát cả nhà hắn. Đây chính là tôn nghiêm và ngạo khí của Hoàng tộc. Cho nên lúc này nghe thấy Lục Thiếu Du giết Thác Bạt Lam, sắc mặt đám người Long Bành lão tổ, Việt Không lão tổ, Ân Triều lão tổ biến hóa. Đây tuyệt đối không phải là chuyện bình thường, khó trách Hậu Điền lão tổ này lại nổi giận như vậy.

- Hậu Điền, Lục Thiếu Du giết Thác Bạt Lam? Ngươi có chắc chắn hay không?

Lão tổ Độc Cô Việt Không do dự một chút, ánh mắt mênh mông biến ảo, hỏi Hậu Điền lão tổ.

- Độc Cô Việt Không, ngươi cho rằng ta sẽ đổ oan cho hắn sao?

Hậu Điền lão tổ lạnh nhạt nói. Hắn tận mắt nhìn thấy Thác Bạt Lam bị Lục Thiếu Du bắt, về sau Thác Bạt Lam vẫn lạc không phải Lục Thiếu Du ra tay thì còn có thể là ai. Trừ Lục Thiếu Du này ra, làm gì còn ai dám giết người Thác Bạt Hoàng tộc hắn nữa?

- Hậu Điền, việc này không chừng còn có ẩn tình. Đợi sau này rồi xử lý, lấy đại cục làm trọng.



Lão tổ Bắc Cung Ân Triều lần nữa nói với Hậu Điền lão tổ. Vẻ mặt và ánh mắt hòa hoãn hơn nhiều. Dù sao hắn biết rõ tính nghiêm trọng của việc này. Giết người Thác Bạt Hoàng tộc cũng không phải việc nhỏ. Thác Bạt Hậu Điền này cũng không nói dối.

- Khặc khặc.

Hậu Điền lão tổ nhìn mọi người rồi nở nụ cười âm lệ, ánh mắt tràn ngập hàn ý, trầm giọng nói:

- Ta biết các ngươi có không ít quan hệ với Lục Thiếu Du này. Lại cấu kết với nhau làm việc xấu. Thế nhưng ta nói cho các ngươi biết. Hôm nay là việc tư của ta và Lục Thiếu Du, là việc tư của Thác Bạt Hoàng tộc và Lục gia. Thác Bạt Hoàng tộc muốn động vào Lục gia, đều là Hoàng tộc cũng không phải bắt nạt hắn. Thù của Thác Bạt Hoàng tộc ta nhất định phải báo. Các ngươi nếu ai dám nhúng tay vào thì đừng trách ta không để ý tới đại cục. Thác Bạt Hoàng tộc ta rời khỏi, cho các ngươi tiếp tục a. Đến lúc đó cùng chết là tốt nhất. Huống chi Thác Bạt Lam đã chết, đã tạo thành không ít ảnh hưởng tới kế hoạch.

- Hậu Điền, ngươi quá lỗ mãng.

Nghe vậy tất cả mọi người đều nhìn qua Hậu Điền. Cường giả trong các đại Hoàng tộc biến sắc. Lời nói của Hậu Điền lão tổ bọn họ rõ ràng nhất. Nếu như Thác Bạt Hoàng tộc không tham dự, vậy thì tất cả sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Giờ phút này chúng cường giả Hoàng tộc nhìn nhau, quả thực trong lòng có chút cố kỵ. Nếu như Thác Bạt Hoàng tộc rời khỏi sẽ làm liên lụy tới tất cả mọi người a.

- Hừ, tóm lại ngày hôm nay ta nhất định phải lấy lại công đạo. Ai dám nhúng tay vào thì đừng trách ta không khách khí. Cùng chết là tốt nhất.

Nhìn thấy uy hiếp có tác dụng, ánh mắt Hậu Điền lão tổ càng âm trầm, hàn ý trong mắt đại thịnh.

- Con bà ngươi, không phải chỉ giết một người của Thác Bạt gia tộc các ngươi hay sao? Bớt lải nhải đi, ngươi dám động vào lão đại ta thử xem, ta là người thứ nhất sẽ không khách khí với ngươi.

Tiểu Long cũng không có khách khí, chết một người của Thác Bạt Hoàng tộc Tiểu Long cũng không đặt vào trong mắt. Tóm lại hắn không đê cho bất luận kẻ nào động vào lão đại của mình.

- Ai dám động tới thử xem?



Trước người Lục Tâm Đồng có khói độc tràn ra. Trường bào màu vàng trên người Dương Quá tung bay, chân khí, linh lực, yêu nguyên của tam nữ Bạch Linh, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn tràn ra. Tăng thêm Mẫu Đơn, Nam thúc, Tử Hiên lão tổ, Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế, Kim Lang Đại Đế, Bạch Long Đại Đế, Thánh Linh lão tổ, Kim Xà Đại Đế đều thủ hộ bên người Lục Thiếu Du.

- Muốn động vào Lục Thiếu Du thì đừng trách ta không khách khí.

Một giọng nói dịu dàng vang lên, Bạch Côi lão tổ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc xuất hiện. Dáng người tuyệt mỹ rung động lòng người, vũ mị tới cực điểm. Khí tức mênh mông trong mắt khiến cho nhân tâm rung động. Khí tức trên người nàng đã đạt tới cửu giai trung kỳ, sợ rằng đã gần tới hậu kỳ. Thực lực như vậy bên trong tất cả Đế giả có mặt lúc này sợ rằng cũng ở trong top mười.

- Hôm nay ta muốn động, ta xem ai có thể ngăn cản được ta?

Hậu Điền lão tổ hét lớn một tiếng, chân khí đột nhiên run lên, chân khí phô thiên cái địa cùng với Thổ Hoàng khí cuồng bạo tuôn ra. Đám người Thác Bạt Hướng, Thác Bạt Vĩnh Luân, Thác Bạt Thanh Vũ lập tức được quang mang màu vàng đất bao phủ thân thể. Khí tức ngập trời phóng ra, bầu không khí bắt đầu căng cứng.

Ầm ầm.

Nhưng mà lúc này đột nhiên không gian run lên, trong không gian lập tức gió nổi mây phun. Cả không gian trong nháy mắt trở nên lờ mờ. Trong thiên địa lờ mờ đột nhiên có mây đen dày đặc nhanh chóng vọt tới.

Ầm ầm.

Trong chốc lát ngắn ngủi, trong cả thiên địa cuồng phong rít gào, tiếng sấm vang vọng không ngừng.


Cảnh tượng đột nhiên xảy ra như vậy khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ ngâng đầu, ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía động tĩnh cực lớn trên không trung.


- Dị tượng thiên địa?


- Đây là dị tượng thiên địa. Trong Thiên Trủng cũng có dị tượng thiên địa.


- Ai lại tạo thành dị tượng thiên địa như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK