Mục lục
Linh Vũ Thiên Hạ (full 5024 chap) - Lục Tiểu Du - Truyện tác giả Vũ Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- A…

Từng tiếng kêu thảm thiết truyền tới, không ít người thực lực thấp lập tức bị lôi đình đánh thành mảnh nhỏ.



- Ô ô!

Thanh âm rít gào vang vọng trong một con đường, vách núi thẳng đứng như sống lại, từng khối thạch khôi lỗi đột nhiên nhảy ra, nháy mắt phát động công kích, không gian lập tức run rẩy lên.

Bên trong khe sâu lập tức truyền ra tiếng kêu thảm thiết, uy lực thạch khôi lỗi cực kỳ cường hãn, chỉ một quyền đã đem tu vi Vương Cấp đánh nát thành mảnh nhỏ.

Thật nhiều thạch khôi lỗi xuất hiện, từng thanh âm công kích vang lên đinh tai nhức óc, cả không gian nứt toác, kình phong thổi quét mang theo tiếng kêu thảm thiết không ngừng.

- Chúng ta đi lên không gặp nguy hiểm đi!


- Cẩn thận một chút hẳn không có việc gì, cho dù gặp nguy hiểm cũng phải xông vào một lần, không tìm cơ duyên thực lực chúng ta khó thể tiến bộ!

- Đáng tiếc chúng ta không chiếm được một viên đan dược chuẩn đế nào, nếu đạt được thật tốt!

- Thôi đi, ngươi cho mình là Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá sao, bao nhiêu đại môn đại phái đều không lấy được, nhưng thanh niên tóc dài kia lại chiếm được bốn viên, nếu hắn cho chúng ta một viên thì tốt rồi!

- Buồn cười, tại sao hắn phải cho ngươi, ngươi cho rằng đan dược chuẩn đế phẩm là củ cải sao, ta nghe cường giả đại phái nói, cái gì mà Đế Linh Tấn Thần đan, sau khi sử dụng có một phần mười cơ hội đột phá thành đế cấp đâu.

- Nếu ta thành đế cấp, ta sẽ hung hăng giẫm nát những đại môn đại phái kia, mỗi ngày đều chà đạp bọn hắn!

Mấy thân ảnh thật cẩn thận đi trong khe sâu, thấp giọng nghị luận, vì giảm nhẹ nỗi sợ hãi trong lòng, lên tiếng nói chuyện xua tan khẩn trương.

Đột nhiên không gian xung quanh chợt lóe, một cỗ hàn băng khí bao trùm, nháy mắt đóng băng cả con đường, mấy người kia còn chưa kịp phản ứng cũng đã bị băng phong hoàn toàn.

Phanh phanh!

Hàn băng nổ tung, không gian phá nát, năng lượng phong bạo khủng bố thổi quét, sau đó đột nhiên ngừng lại, lặng yên mai một không chút thanh âm, mà mấy người kia đều thi cốt vô tồn.

Trong một khe sâu, ba mươi người đi tới, chính là đoàn người Thiên Kiếm môn, Vô Ảnh kiếm tôn, Nguyên Nhược Lan đều ở bên trong, sắc mặt họ vô cùng cẩn thận.



Mọi người lo lắng đề phòng tiến tới, đột nhiên cả con đường biến thành đỏ đậm, mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần lập tức nhìn thấy từng đoàn hỏa diễm đỏ rực từ vách đá cùng dưới mặt đất trống rỗng xông lên.

A!

Cơ hồ không ít cường giả Thiên Kiếm môn còn chưa kịp phản ứng đã bị hỏa diễm tràn tới, thân hình bị thiêu hủy thành tro tàn, hỏa diễm kia tuyệt đối không phải ngọn lửa bình thường.

Biến cố đột ngột làm cường giả Thiên Kiếm môn hỗn loạn, đột nhiên một tầng cương khí bao trùm, đã có cường giả bố trí thủ đoạn phòng ngự.

- Cẩn thận!

Vô Ảnh kiếm tôn, Nguyên Nhược Lan đồng thời khuếch tán chân khí, đem đệ tử Thiên Kiếm môn bảo hộ bên trong.

Lục Thiếu Du cùng Tử Yên thật cẩn thận đi tới, nơi này không thể phi hành, chỉ có thể đi bộ leo lên, nhưng phải hao tổn thời gian hơn nữa cũng hơi phiền toái.

Dọc theo đường đi hai người cũng không gặp được nguy hiểm gì khác, nhưng họ không biết lúc này đã có không ít người lâm vào trong nguy hiểm.

Hai người đi lên một ngã ba, lúc này mới có ý kiến khác nhau, Lục Thiếu Du cảm giác bên trái, mà Tử Yên lại nói bên phải, sau đó cẩn thận suy nghĩ lại vẫn cảm thấy mình không sai, cuối cùng không cách nào quyết định liền lựa chọn phương pháp dùng oẳn tù tì, ai thắng thì nghe theo người đó.

Tử Yên chiến thắng, Lục Thiếu Du cũng không do dự trực tiếp đi qua bên phải, cũng không biết có phải vận khí không tệ hay không, thật sự đã thành công, dọc theo đường đi không gặp nguy hiểm, mà cường giả Đế Đạo minh cùng Thiên Địa các đều đi theo sau.

Không biết qua bao lâu mọi người đi thẳng lên núi, thật giống như từng bước đi thẳng lên trời, ngọn núi này rất cao, mây mù che phủ không cách nào nhìn xuống dưới, hai bên vách núi thẳng đứng nên không thể nhìn được bên ngoài.

Theo từng bước đi tới, mây mù ngày càng ít, vách núi ngày càng thấp hơn, một cỗ khí tức sát phạt sắc bén càng lúc càng thêm nồng nặc.

- Chúng ta đã tới!

Tử Yên đột nhiên dừng bước, ánh mắt rung động, giờ phút này họ đã đi tới một quảng trường thật lớn, cực kỳ mở mang, trước quảng trường chính là cung điện khổng lồ họ từng nhìn thấy dưới chân núi.

Lục Thiếu Du kinh ngạc, từ dưới chân núi đã cảm thấy cung điện này thật khổng lồ, nhưng đứng gần quan sát thật sự lớn khủng khiếp, giống như xuyên thẳng trời cao, cả cung điện màu thanh hồng, có chút tương tự với đại điện hắn đã gặp, chẳng qua lớn hơn mà thôi.

Một cỗ khí tức tiêu sát xa xưa lan tràn, làm lòng người sản sinh áp lực.

- Cuối cùng đã tới, không còn cấm chế phi hành!



Lục Thiếu Du khẽ thở dài nhìn cung điện trước mắt.

Lúc này Dương Quá mang theo cường giả Đế Đạo minh đi tới quảng trường, vừa nhìn thấy cung điện sắc mặt mọi người đều kinh ngạc, mà cường giả Thiên Địa các cũng vừa đi tới.

Xuy xuy!

Ở trong khu mây mù ở một bên, lại có người xuất hiện, dáng vẻ có chút chật vật, chính là ba người Cực Lạc tam quỷ, không biết từ đâu đi ra, nhìn họ có vẻ rất chật vật.

- Cực Lạc tam quỷ!

Có người nhận ra ba người này, ánh mắt biến hóa lập tức biến thành cảnh giác.

Ánh mắt ba người đánh giá xung quanh, nhìn vào cung điện khổng lồ, theo chân khí của họ mà xem tựa hồ đường đi cũng không dễ dàng, với thực lực của họ cũng chật vật huống chi là những người khác.

Sưu sưu!

Giữa không trung lại có người xuất hiện, quần áo rách nát, vừa hiện thân ánh mắt nhìn xung quanh, cuối cùng đều nhìn thẳng tới cung điện phía trước.

- Linh Vũ giới!

Lục Thiếu Du nhìn thấy mười mấy người xuất hiện, khẽ nhíu mày, Lăng Thanh Tuyền cùng Lăng Thanh Tuyệt đều có mặt bên trong.

Bên cạnh họ còn có một lão nhân, thực lực của lão nhân kia tựa hồ cao hơn Hạc Linh tả sứ không ít.

Ánh mắt Lục Thiếu Du dừng lại trên người Lăng Thanh Tuyền, không biết tại sao tâm thần hắn chợt bất định, muốn bắt Lăng Thanh Tuyền hỏi rõ ràng nhưng hiện tại cũng biết không phải lúc, điều này làm trong lòng hắn cực kỳ khó chịu.

Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của hắn, Lăng Thanh Tuyền chợt nhìn qua, bốn mắt nhìn nhau, sắc mặt cũng không biến hóa, sau đó nàng lại dời mắt, chỉ có Lăng Thanh Tuyệt đang nói gì đó với lão giả, sau đó ánh mắt lão giả lập tức nhìn qua Lục Thiếu Du.


- Huyễn Hồn môn, Địa Linh Tông…


Lại có không ít thân ảnh hiện thân, ánh mắt Lục Thiếu Du chuyển qua người của Huyễn Hồn môn, hình như họ đã thiếu một nửa nhân số, còn có tổn thương không nhẹ, người còn nguyên vẹn chỉ có thực lực Tôn Cấp trở lên, dưới Tôn Cấp thì vết thương loang lổ.


Nhìn người của Thiên Địa minh chật vật cùng tràn đầy vết thương, Lục Thiếu Du lộ ý cười, hắn đã lựa chọn không sai, phỏng chừng những đại sơn môn kia cũng đã nếm không ít khổ sở, xem như tổn thất thảm trọng. Lần này tiến vào Tử Vong thâm uyên đều là căn cơ trọng yếu của các đại sơn môn, tổn thất một người cũng làm họ đau lòng không ít.


- Vạn Thú tông, Lan Lăng sơn trang, Thần Kim các, Thiên Kiếm môn…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK