Mọi người nhìn cảnh tượng này, tim đập chân run. Lão nhân áo xám chính là chuẩn đế! Thế mà lão bị người ta tát cho bạt tai, rất là rung động lòng người.
Ánh mắt mọi người rung động, Lục Thiếu Du cũng vậy. Lục Thiếu Du quan sát lão phụ nhân đứng trên cao, bề ngoài khoảng sáu mươi tuổia, nhìn kỹ thì như năm mươi, đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt nhu hòa. Khuôn mặt nhìn như luống tuổi nhưng không có chút nếp nhăn.
Khiến Lục Thiếu Du lấy làm lạ là không nhìn ra hơi thở của lão phụ nhân, dù là cái tát vừa rồi dánh trúng chuẩn đế nhưng vẫn không khiến người nhìn thấu hơi thở. Lục Thiếu Du không nhìn ra được chút hơi thở nào.
Nhưng Lục Thiếu Du biết chắc lão phụ nhân rất mạnh, mạnh không tầm thường, mạnh đến mức một bàn tay tát chuẩn đế.
Kim Huyền ngạc nhiên trố mắt nhìn. Chỉ mình Hắc Vũ trông thấy lão phụ nhân đứng trên cao thì run lẩy bẩy.
Một tay lão nhân áo xám che khuôn mặt đỏ au, mắt nhìn lão phụ nhân trân trân, người run run:
- Ngươi là ai?
Lão nhân áo xám cảm nhận ức chế tuyệt đối trong vô hình, bị khí thế của đối phương đè ép làm chân khí trong người lão đông lại, linh hồn run rẩy.
Lão phụ nhân nhìn lão nhân áo xám:
- Lâu quá lão thân cũng quên mình là ai, nhưng lão thân biết ngươi là ai. Ám U Lão Quỷ, trăm năm trước ngươi mới chỉ là hậu kỳ tôn giai cửu trọng, trăm năm ngắn ngủi đã đặt chân vào đẳng cấp chuẩn đế, lão thân đoán có liên quan tới Linh Vũ giới gì đó đúng không? Nhớ trăm năm trước có người Linh Vũ giới đi Hải Sa môn của ngươi, ngươi và bọn họ đánh nhau một trận rồi mới tham gia vào Linh Vũ giới.
Mắt Lục Thiếu Du hấp háy:
- Linh Vũ giới? Người này cũng thuộc Linh Vũ giới?
Lục Thiếu Du không ngờ lão nhân áo xám thuộc Linh Vũ giới, giờ ngẫm lại người Linh Vũ giới biết chuyện trong Tử Vong Thâm Uyên cũng không có gì lạ.
Lão nhân áo xám nghe lão phụ nhân kể vanh vách, biến sắc mặt hỏi:
- Sao ngươi biết?
Những chuyện này không ai biết.
Lão phụ nhân nói:
- Các ngươi ở trong mảnh đất của lão thân, có chuyện gì lão thân không biết? Các ngươi không dời đi thì thôi, lão thân lười để ý các ngươi, nhưng không ngờ các ngươi ngược lại gan to bằng trời, dám nhảy nhót trong đất của lão thân! Hôm nay không tha cho ngươi được!
Trgo ngiọng nói toát ra sát ý nhẹ nhưng biểu tình của lão phụ nhân vẫn hờ hững.
Ánh mắt lão nhân áo xám kinh sợ, chậm rãi thụt lùi:
- Ngươi là đế giả! Ngươi nên bị lệnh cấm, ngươi không thể ra tay với ta!
Giờ phút này, lão nhân áo xám không còn mơ cướp báu vật nữa, vì lão cảm giác được đối phương là đế giả. Lão phụ nhân chắc chắn đến đẳng cấp đế giả, đến tu vi như lão nhân áo xám bây giờ thì chỉ đẳng cấp đế giả mới khiến lão thấy sợ, làm lão không né thoát cái tát được.Lão phụ nhân mỉm cười nói:
- Có lệnh cấm nhưng ngươi cũng đặt chân vào đẳng cấp chuẩn đế, tuy lão thân thành đế nhưng chuẩn đế nhà ngươi đã không phải Tôn Giả, miễn cưỡng xem như một đế giai. Huống chi ngươi tấn công lão thân trước, vì vậy bây giờ lão thân đánh trả không tính là trái lệnh cấm.
Lão phụ nhân nhẹ nhàng nói làm mọi người sợ hãi run như cầy sấy.
- Đế giả! Lão phụ nhân này thật sự là đế giả!
Lời thốt ra như sấm sét vang vọng trong tai mọi người, khiến chân khí và linh lực trong cơ thể họ ngừng vận chuyển. Có người trố mắt líu lưỡi, xoe tròn mắt ngơ ngác nhìn lão phụ nhân trên trời.
Đặc biệt là đám cường giả Cực Lạc Tam Quỷ, người khác đơn thuần cảm thấy đế giả có uy nhiếp, cao không thể với tới, những điều gì thì thấy rất xa lạ.
Đối với những cường giả này thì càng thêm rung động, bởi vì đẳng cấp đế giả là lạch trời mà tất cả tu luyện giả dừng bước. Trong thiên địa đến đẳng cấp Suất giai đã là vạn người không có một, đẳng cấp Vương giai là vạn người không có một trong Suất giai. Đẳng cấp tôn giai thì là vạn người không có một trong Vương giai.
Cứ thế sàn lòng, đột phá đến tôn giai đã vô cùng ít ỏi, đẳng cấp đế giả nghe đồn càng khó đột phá. Trong đẳng cấp tôn giai nói trong vạn người khó có một không chút nào khoa trương. Trong thiên địa mảnh đại lục này cường giả đến đỉnh tôn giai đều dừng bước tại đẳng cấp đó, dù cho cố gắng tu luyện cỡ nào thì cuối cùng không thể chính thức đặt chân vào đế giả, bất lực đột phá.
Chỉ có bước vào đẳng cấp đế giả mới là tồn tại tuyệt thế trên đại lục, mới thật sự ngạo nghễ trên đại lục. Lúc này nghe đồn đế giả sớm mai danh ẩn tích, đế giả là lịch sử, mọi người chỉ có thẻ tìm hiểu đế giả qua vài bí văn, điển tịch.
Đồn rằng đế giả ai nấy có năng lượng hủy diệt khó tin, năng lượng này như không tồn tại trên đời. Mỗi đế giả có thể dời núi lấp biển, lực lượng giơ tay nhấc chân đập vỡ không gian. Đế giả dần trở thành lịch sử, lúc này hai chữ đế giả đủ khiến mọi người sợ hết hồn.
Lục Thiếu Du rung động, lão phụ nhân là đế giả, đế giả đích thực, cao còn hơn tu vi đẳng cấp Nam thúc của nghĩa phụ!
Lục Thiếu Du biết đế giả đại biểu cho cái gì, nghe đồn là tồn tại tuyệt thế trên đại lục này. Trên đại lục sớm không còn đế giả tồn tại, nghe đồn đế giả đã tuyệt tích. Đây là đẳng cấp hơn hẳn tôn giai, là tồn tại đỉnh cao nhất trên đại lục.
Mấy năm nay lần đầu tiên Lục Thiếu Du được chính mắt nhìn đế giả như bây giờ. Đám người Nam thúc, Huyền Hạo chỉ là chuẩn để, bàn về đẳng cấp tu vi thì chuẩn đế và đế giả hoàn toàn không thể nào đánh đồng.
Đẳng cấp tôn giai, đặc biệt là tôn giai cao trọng có thể gọi là siêu cường giả trên đại lục này. Nhưng siêu cường giả mãi mãi không đại biểu cho đỉnh cao của đại lục. Đỉnh của thiên địa này là đế giả dù đã mai danh ẩn tích từ lâu vẫn hay có người liên tưởng đến, đế giả mới thật sự là tồn tại đỉnh cao nhất đại lục.
Tương tự, Lục Thiếu Du biết rõ đẳng cấp đế giả là toàn bộ cường giả bỏ cả đời ra muốn đột phá, là cảnh giới mà tất cả vũ giả, Linh Giả khao khát. Vì đẳng cấp đế giả và tôn giai là sự bay vọt về chất, là lạch trời thật sự, không thể vượt qua. Nếu ai vượt qua được lạch trời về chất này mới là kỳ tích thật sự.
Trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rằng để tới cảnh giới đế giả trong truyền thuyết khó khăn cỡ nào, có lẽ dốc sức cả đời cũng không thể chính thức đạt tới. Như nghĩa phụ Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, hai người đều là nhân vật phong hao tuyệt đại nhưng đến hôm nay vẫn không đặt chân vào đẳng cấp đế giả được.
- Đế giả!
Bốn phía bao nhiêu cặp mắt tụ tập vào lão phụ nhân trên trời, như thể lúc này, trong thiên địa này không còn ai khác tồn tại, Nghịch Mệnh Hồn Quả ở gần đó cũng nhạt nhòa.
- Đế giả sao!
Ánh mắt Lục Tâm Đồng, Dương Quá tràn đầy rung động, nỗi lòng khó tả.
Trên bầu trời, lão phụ nhân lơ lửng phía chân trời, ánh mắt hờ hững, người không phát ra dao động khí thế dư thừa nhưng làm tim người đập nhanh.
- Chạy!
Lão nhân áo xám sợ hãi, lão không ngờ lão phụ nhân sẽ lợi hại đến vậy, phớt lờ lệnh cấm, tuy lệnh cấm là cứng nhắc nhưng tính ra thì còn đường lách luật. Thiếu nữ thân hình xé rách một đường không gian, lão nhân áo xám trốn đi.