Trong đội ngũ của Vạn Thú Tông và Khôn Dương đảo, từng ánh mắt kinh ngạc, bị động tĩnh vừa rồi dọa cho ngây ngốc.
– Kinh Vân sư đệ làm sao vậy?
Đám người Niếp Phong, Đoan Mộc Hồng Chí, Hoàng Tĩnh Ngọc, Bạch Toa Toa cùng với chúng đệ tử Phi Linh môn vẻ mặt mờ mị, căn bản không biết xảy ra chuyện gì.
– Hừ, giả thần giả quỷ, bất kể như thế nào cũng phải chết.
Do dự thật lâu, nhìn thấy Lục Kinh Vân vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì. Trên người cũng không có bất kỳ khí tức gì chấn động. Lão giả âm lệ trước đó vừa mới ra tay với Lục Kinh Vân lại đạp mạnh mặt đất, thân ảnh lần nữa nhảy lên trên không trung.
Sưu.
Chân khí thuộc tính hỏa nóng bỏng từ quanh thân lão giả Âm lệ tuôn ra, kéo theo năng lượng trong thiên địa, phất tay ngưng tụ ra một đạo quang trụ bằng năng lượng nóng bỏng, lập tức đánh về phía Lục Kinh Vân.
– Tiểu tử, chết đi.
Đạo quang trụ bằng năng lượng thuộc tính hỏa nóng bỏng xẹt qua không gian mang theo tiếng xé gió trầm thấp khiến cho màng nhĩ mọi người đau đớn. Kình khí cường hãn phô thiên cái địa lan tràn ra. Những nơi công kích đi qua, không gian bị phá hủy tạo thành khe nứt đen kịt.
– Kinh Vân, cẩn thận.
Đám người Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong hét lớn, thế nhưng tu vi không đủ cho nên không có cách nào ra tay ngăn cản Tôn cấp. Thân hình vừa mới nhảy ra đã lần nữa có người ngăn cản trước mặt bọn họ.
Sưu.
Đạo quang trụ bằng năng lượng nóng bỏng đánh vỡ không gian chung quanh, mang theo vết nứt đen kịt kinh người, trong sát na đánh tới trước người Lục Kinh Vân. Mà lúc này hai mắt nhắm chặt của Lục Kinh Vân mở ra, hai đạo tinh quang màu vàng từ trong mắt bắn ra. Đồng thời hắn cũng phất tay, trên lòng bàn tay, một cỗ kim quang bắn ra, không trung trước mặt hắn lập tức xuất hiện một vòng xoáy.
Sưu…
Vòng xoáy thành hình trong không gian, chừng mấy thước, không gian chung quanh có khe nứt đen kịt lan tràn ra chng quanh. Đạo quang trụ bằng năng lượng thuộc tính hỏa bóng bỏng, khủng bố lập tức đánh vào trong vòng xoáy, sau đó tiến vào trong lòng bàn tay Lục Kinh Vân, bị cắn nuốt sạch sẽ không còn.
– Đi chết đi.
Lục Kinh Vân quát lên một tiếng, tiếp đó vòng xoáy trong tay Lục Kinh Vân bao phủ người của lão giả âm lệ kia, bao phủ thân thể người này trong vòng xoáy. Cho dù lão giả này muốn toàn lực chạy trốn, thế nhưng lại không có cách nào giãy dụa. Tu vi Vũ Tôn nhị trọng lúc này trước mặt Lục Kinh Vân hoàn toàn giống như con kiến không có cách nào rung chuyển con voi.
– Ah…
Trong vòng xoáy quỷ dị trong không gian có một cỗ lực lượng thôn phệ ngập trời lan tràn ra. Lão giả âm lệ này đột nhiên kêu thảm một tiếng. Lúc này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, chân khí cùng với hồn anh của hắn bị cắn nuốt, mà hắn lại vô cùng nhỏ bé, không có cách nào phản kháng.
Tất cả chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, một giây sau, trong vòng xoáy, lão giả âm lệ này đã trở thành thây khô.
Phanh.
Lục Kinh Vân nắm tay lại, không gian nổ tung, lão giả âm lệ hóa thành tro tàn biến mất trong không gian.
Hít.
Một màn này, bất kể là đệ tử Phi Linh môn hay là người của Vạn Thú Tông và Khôn Dương đảo đều hít sâu một hơi, trong cổ họng nuốt một ngụm nước miếng. Người có tu vi Tôn cấp lúc này ở trong tay Lục Kinh Vân, không ngờ chỉ giơ tay nhấc chân có thể đánh chết.
– Trốn, chạy mau.
Người có tu vi Tôn cấp còn lại sắc mặt kinh hãi, biến sắc, lập tức hét lớn một tiếng, nhanh chóng trốn đi. Hắn thậm chí còn không tin cảnh tượng vừa diễn ra, thế nhưng cảnh này lại hiện lên trước mặt hắn vô cùng chân thật. Hắn vốn còn chưa tin, thế nhưng không ngờ tới thực lực lúc này của Lục Kinh Vân lại tới cấp độ kinh khủng.
– Trốn. Chạy mau.
Từng đạo thân ảnh trong khoảnh khắc nhảy lên không trung, lập tức chạy trốn, cũng không dám dừng lại nữa.
Sưu.
Mọi người cấp tốc trốn, không gian phía trước tại thời điểm này bỗng nhiên vang lên một tiếng, gợn sóng trong không gian vỡ ra. Một thiếu niên mặc trường bào từ trong gợn sóng không gian bước ra, khóe miệng nở nụ cười tràn ngập hàn ý, đúng là Linh Vũ Tà Vương Lục Kinh Vân.
Lúc này Lục Kinh vân phá không xuất hiện, quanh thân có một cỗ quang mang màu àng lan tràn, một cỗ uy áp cường hãn đột nhiên hàng lâm, khí tức sắc bén, lạnh lẽo lan tràn, tràn ngập trong không gian.
Dưới cỗ khí tức sắc bén, uy áp bực này, sắc mặt người có tu vi Tôn cấp kia trắng bệch kinh hãi. Chân khí trong thân thể đình trệ, linh hồn cũng run rẩy, mười Vương cấp cùng với một ít Suất cấp sau lưng thì càng không thể chống đỡ.
– Giết đệ tử Phi Linh môn ta, há có thể cho các ngươi chạy thoát, tất cả đi chết đi.
Lục Kinh Vân xuất hiện, miệng quát lạnh một tiếng, tràn ngập sát ý vô cùng. Khí tức sắc bén lạnh lẽo truyền ra, cả không gian run rẩy. Tiếp đó Lục Kinh Vân phất tay lên, trong không gian này lập tức có một mảng lớn lưu quang màu vàng tràn ra.
Sưu Sưu…
Lưu quang màu vàng lập tức hóa thành hơn chục mũi tên màu vàng, lập tức xuyên thủng không gian, dễ dàng xuyên qua mi tâm đám người kia, không có bất kỳ ai có sức phản kháng. Dưới uy áp sắc bén, lạnh lẽo này, tất cả mọi người giống như bị giam cầm.
Phanh Phanh.
Dưới khí tức sắc bén, lạnh lẽo, trong ánh mắt ngây ngốc, nhìn trân trối của Đoan Mộc Hồng Chí, NIếp Phong, Hoàng Tĩnh Ngọc cùng các đệ tử Phi Linh môn, người của Vạn Thú Tông và Nguyệt Long các nổ tung đầu, thân thể hóa thành huyết vụ rơi xuống phía dưới.
– Một đám rác rưởi, dám can đảm vây công người Phi Linh môn ta, đúng là chán sống rồi.
Ngay sau khi đánh chết một Tôn cấp cùng với đám Vương cấp, Suất cấp, Lục Kinh Vân hoàn toàn không để vào mắt, lại lần nữa vung tay lên, trong không gian lần nữa có lưu quang màu vàng lan tràn. Tám mũi tên màu vàng cực lớn xuyên thủng không gian, đánh vào trên người tám đầu yêu thú thất giai còn chưa kịp đào tẩu.
Tám đầu yêu thú lúc này cũng giống như người của Vạn Thú Tông và Khôn Dương đảo, toàn thân bị năng lượng vô hình giam cầm, căn bản không có cách nào nhúc nhích.
Phanh Phanh.
Tám đầu yêu thú thất giai có thân thể to lớn lập tức nổ tung, hóa thành huyết vụ ngập trời rơi xuống hạp cốc phía dưới.
Hít.
Nhìn cảnh này, cơ hồ tất cả đệ tử Phi Linh môn trợn mắt há hốc mồm, thực lực khủng bố, khí tức uy áp sắc bén mà lạnh lẽo, còn có phương thức giết chết dã man như vậy khiến cho tóc gáy mọi người dựng đứng, cái này quá kinh khủng.
Sau khi thân thể đám yêu thú khổng lồ hóa thành huyết vụ rơi xuống, Lục Kinh Vân khẽ phất tay, kim quang ngập trời lập tức biến mất không thấy gì nữa. Thân ảnh Lục Kinh Vân cũng đáp xuống bên cạnh mọi người, trên mặt lần nữa xuất hiện nụ cười tà dị.
Tất cả ánh mắt ngạc nhiên đều nhìn vào trên người Lục Kinh Vân, khiếp sợ không có cách nào nói lên lời.
– Kinh Vân, ngươi không sao chứ?
Bạch Toa Toa nuốt một ngụm nước miếng nhìn Lục Kinh Vân rồi hỏi, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
– Toa Toa a di, con rất tốt, không có việc gì.