- Phi Linh môn không tham dự vậy thì mời đi cho. Bớt đi một Phi Linh môn cũng không là bao. Lữ Chính Cường, ngươi muốn Phi Linh môn tham gia sợ rằng có ý khác đúng không?
Gia Cát Tây Phong của Lan Lăng sơn trang xếp quạt rồi lạnh nhạt liếc nhìn Lục Thiếu Du, sau đó dùng ánh mắt như cười như không nhìn Lữ Chính Cường.
Lữ Chính Cường khẽ cười khổ. Hắn biết rõ lúc này Gia Cát Tây Phong đang diễu cợt mình. Thế nhưng cũng không có cách nào. Hắn muốn đem Phi Linh môn tới đây là muốn cho Phi Linh môn kiếm được một ít chỗ tốt. Thế nhưng không ngờ Lục Thiếu Du không hiểu được nỗi khổ tâm của hắn một chút nào.
- Chúng ta đi, đi diệt Quỷ Đao môn kia.
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng. Hắn đã không không nhịn được, lúc này nghe thấy Lục Thiếu Du nói rời đi cho nên nhanh chóng đi tới phía trước. Diệt Quỷ Đao môn kia so với ở đây còn sảng khoái hơn nhiều.
- Đúng, ta quên còn chưa nói cho chư vị biết một chuyện.
Lục Thiếu Du bước ra khỏi đại điện đột nhiên quay đầu lại nhìn đám người trong đại điện nói:
- Theo ta được biết, Huyền Thiên bí cảnh chỉ cần có ba cái chìa khóa là có thể biết rõ rơi hạ lạc của nó. Vận khí của ta không tệ, trên người vừa vặn có một chìa. Không biết Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang có hứng thú mua cái chìa khóa này không? Thứ này có lẽ có thể bán được với giá tốt. Không có chìa khóa này thì Huyền Thiên bí cảnh kia các vị chậm rãi tìm đi thôi. Làm ta tức giận lão tử trực tiếp đem chìa khóa này phá hủy. Một đao chém đôi, đừng ai mong đạt được bảo tàng. Hừ.
- Ha ha.
Thanh âm vừa dứt, tay áo Lục Thiếu Du run lên sau đó cười lớn một tiếng, nghênh ngang rời khỏi đại sảnh. Quả thực vô cùng hung hăng càn quấy.
Linh Vũ song quái cùng Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung lúc này không khỏi nhìn vị chưởng môn này một cái. Bọn hắn vốn đối với vị chưởng môn này cũng không hiểu rõ, lúc này nhìn thấy chưởng môn không ngờ ở trước mặt Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang lại hung hăng càn quấy như vậy khiến cho bọn họ hít sâu một hơi. Vị chưởng môn này quả thực không phải bình thường, không đặt Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang vào trong mắt a.
Có trời mới biết lúc này Lục Thiếu Du cũng không có cách nào khác. Nếu không giáo huấn Hắc Sát giáo kia một lần thì trong lòng hắn khó có thể yên. Nếu như động thủ Phi Linh môn lúc này còn chưa đủ thực lực. Cũng chỉ có thể dựa vào cái chìa khóa kia uy hiếp một phen. Theo Lục Thiếu Du phán đoán, người Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang vô cùng xem trọng Huyền Thiên bí cảnh, chỉ cần trên người hắn có chìa khóa Huyền Thiên bí cảnh thì uy hiếp bọn hắn không khó.
- Cái chìa khóa...
Mà lúc này nhìn thấy bóng lưng Lục Thiếu Du rời đi, tất cả mọi người đều nghe được câu nói cuối cùng của Lục Thiếu Du. Chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh không ngờ lại có một cái trên người Lục Thiếu Du kia. Điều này khiến cho sắc mặt mọi người đại biến.
Cần ba chiếc chìa khóa thì mới có thể biết được nơi hạ lạc của Huyền Thiên bí cảnh. Cho dù đạt được hai chiếc thì cũng không có cách nào biết được nơi hạ lạc của Huyền Thiên bí cảnh. Bọn hắn ở nơi này không ngừng thương nghị, thế nhưng chỉ cần Lục Thiếu Du của Phi Linh môn kia không xuất ra cái chìa khóa đó thì bọn họ căn bản không có biện pháp tìm được.
- Lữ chưởng môn, Phi Linh môn chẳng lẽ thực sự có một chiếc chìa khóa sao?
Mọi người nhìn nhau, Công Tôn Hóa Nhai lập tức nói với Lữ Chính Cường.
- Ài.
Lữ Chính Cường khẽ thở dài, nhìn Gia Cát Tây Phong nói:
- Ta vốn muốn kéo Phi Linh môn tới đây, thế nhưng không ngờ Gia Cát trang chủ lại không muốn, vậy thì ta cũng không còn cách nào. Ta đi trước.
Lữ Chính Cường không có trực tiếp trả lời vấn đề của Công Tôn Hóa Nhai mà chỉ khẽ thở dài. Mọi người ở đây đương nhiên có thể nghe ra. Lữ Chính Cường đang chế nhạo Gia Cát Tây Phong, coi như là tìm được chút mặt mũi khi trước bị Gia Cát Tây Phong chế giễu.
Thanh âm vừa dứt, Lữ Chính Cường đứng dậy nói với đệ tử Linh Thiên môn sau lưng:
- Chúng ta đi.
- Lữ chưởng môn, việc này có thể thương nghị lại, Phi Linh môn có chiếc chìa khóa kia. Bảo tàng này đương nhiên có thể chia ra một phần.
Nhìn thấy Lữ Chính Cường rời đi, Gia Cát Tây Phong vội vàng nói theo, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Gia Cát trang chủ, vừa rồi ngươi cũng mới nghe nói, con rể ta còn ít tuổi, không biết trời cao đất rộng, không ngờ lại muốn một đao chém đôi chiếc chìa khóa kia thành hai đoạn. Chúng ta cũng không có biện pháp. Cho dù giao cho Tam tông Tứ môn thì đó cũng là một chuyện vô cùng phiền toái. Thế nhưng Gia Cát trang chủ lại mời Phi Linh môn rời đi, chúng ta bây giờ cũng không có cách nào a.
Ánh mắt Khâu Mỹ Vi khẽ đổi rồi nhẹ giọng nói.
Nghe Khâu Mỹ Vi nói vậy, tất cả các thế lực lớn, kể cả Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo lúc này không khỏi nhìn về phía Gia Cát Tây Phong, giống như là Gia Cát Tây Phong là cái đích cho mọi người chỉ trích vậy.
- Lữ chưởng môn, Lữ phu nhân. Nếu như Phi Linh môn này thực sự có chìa khóa thì hai vị mau nghĩ biện pháp đi. Huyền Thiên bí cảnh này đối với Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang chúng ta vô cùng quan trọng. Ta tin rằng hai vị cũng biết điều này.
Gia Cát Tây Phong nhẹ giọng nói, ánh mắt biến ảo bất định.
- Ta sẽ cố gắng, trước tiên mọi người giải tán đi.
[ truyen cua tui ʘʘ net 】
Lữ Chính Cường nói xong nhìn Khâu Mỹ Vi một cái rồi lập tức rời khỏi đại sảnh.
Mọi người trong Phi Linh môn nghênh ngang rời đi, lúc này bọn họ đang ở trên đường cái trong thành Cự Giang.
- Thiếu Du, những lời ngươi vừa nói là sự thực sao?
Sau khi rời khỏi đại sảnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức hỏi Lục Thiếu Du. Sắc mặt cực kỳ ngưng trọng
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu.
- Thiếu Du, việc này ngươi quá mức nôn nóng, sợ rằng vì chuyện này sẽ đưa tới phiền toái cực lớn.
Sắc mặt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức ngưng trọng. Tin tức về chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh bại lộ. Đây quả thực giống như một quả bom a. Hiện tại tất cả thế lực trong đại lục có lẽ đều đang tìm kiếm chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh này.
- Ta đã biết. Đi một bước tính toán một bước vậy.
Suy nghĩ của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Thiếu Du đương nhiên hiểu rõ. Bại lộ ra cái chìa khóa này Lục Thiếu Du cũng đã nghĩ qua. Cũng đã sắp xếp một ít. Chỉ xả giận thì Lục Thiếu Du còn chưa ngu ngốc tới mức làm bại lộ ra chiếc chìa khóa kia.
- Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung, là lão gia hỏa nhà ngươi. Tốt lắm, lần này xem như ngươi rơi vào trong tay ta. Nhanh trả ta đan được.