– Lục Thiếu Du đi ra rồi.
Trong đình viện tinh xảo, ánh mắt Tử Yên chớp động, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
– Ba ngày sau huyết tẩy Thiên Kiếm môn, tên này vừa mới đi ra đã không nhàn rỗi rồi.
Lam Thập Tam nói tiếp:
– Đến lúc đó ta cũng phải đi xem náo nhiệt, ta nhớ lúc trước những sơn môn đánh lén Phi Linh môn có Lan Lăng sơn trang và Vạn Thú Tông a, không biết Lục Thiếu Du tại sao lại nhìn chằm chằm vào Thiên Kiếm môn. Lan Lăng sơn trang dường như còn gần đó hơn một chút a.
Tử Yên nói:
– Nếu ta suy đoán không sai, chắc hẳn là vì Đông Vô Mệnh khi trước vẫn lạc trong tay Phi Kiếm Tôn giả của Thiên Kiếm môn, dùng quan hệ của Đông Vô Mệnh và Lục Thiếu Du hiện tại, Thiên Kiếm môn lần này sợ rằng gặp phiền phức lớn rồi.
Nghe vậy, Lam Thập Tam lập tức sững sờ, nói:
– KHông ngờ Phi Kiếm Tôn giả của Thiên Kiếm môn lại gây ra phiền toái lớn nhưu vậy. Sợ rằng lúc này Phi Kiếm Tôn giả cũng không biết lý do tại sao Lục Thiếu Du lại nhìn chằm chằm vào Thiên Kiếm môn a.
– Thiên Kiếm môn cũng không phải dễ chọc, trong tất cả các sơn môn, thực lực của Thiên Kiếm môn tuyệt đối là tồn tại hàng đầu. Dương Quá và Lục Tâm Đồng, Thánh Thủ Linh Đế tuy rằng đều đột phá tới Đế cấp, thế nhưng dù sao cũng nhưng mà Đế cấp nhất trọng mà thôi. Coi như là Lục Thiếu Du thuộc tính kim đại thành, khống chế thuộc tính kim, thế nhưng cũng nhưng mà Đế cấp nhất trọng. Ở trong Thiên Kiếm môn dường như còn có vị kia tồn tại…
Trong đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên hiện lên vẻ lo lắng.
– Ngươi lo lắng cho hắn…
Lam Thập Tam mỉm cười, nhìn qua Tử Yên, trên khuôn mặt hiện lên sự vui vẻ.
– Trong lòng ngươi cũng không phải có một người sao? Đừng tưởng ta không nhìn thấy.
Tử Yên tức giận lườm Lam Thập Tam.
Ánh mắt Lam Thập Tam biến ảo, lập tức cười ha hả nói:
– Ha ha, ta có… nói trong lòng ngươi có hắn đâu? Đây là tự miệng ngươi không đánh đã khai a.
Dứt lời, thân ảnh Lam Thập Tam lóe lên, đã biến mất trong đình viện, chỉ lưu lại âm thanh:
– Ta đi trước, đến lúc đó sẽ đi tới Thiên Kiếm môn xem náo nhiệt.
Màn đêm bao phủ, từng dãy núi liên miên không ngớt, gió lạnh khẽ thổi qua.
Trong Vân Dương Tông, Vân Khiếu Thiên đi qua đi lại, nhìn màn đêm ngoài cửa sổ rồi nói:
– Tiểu tử này vừa ra đã muốn động vào Thiên Kiếm môn, Thiên Kiếm môn này cũng không dễ chọc a. Tiểu tử này, ta phải đi xem mới được.
– Thiên Kiếm môn cũng không dễ chọc, tiểu tử này cũng không thông tri cho tất cả các sơn môn lớn. Ta phải đi xem mới được.
Trong Linh Thiên môn, trong gian phòng ở một đình viện nào đó, Lữ Chính Cường cân nhắc một lát rồi lập tức đứng dậy, rời khỏi phòng.
Trong Phi Linh môn, vô số cường giả Tôn cấp cùng với yêu thú bát giai hội tụ. Mắt nhìn thực lực của mọi người đều có không ít tiến bộ, Nam thúc đã sớm có chút nghi ngờ, thực lực chỉnh thể đề cao không ít, có chút không bình thường.
Dưới sự tự thuật của mọi người, Nam thúc mới biết được chuyện Thiên Địa tháp mở ra, tất cả mọi người đều đạt được chỗ tốt trong Thiên Địa tháp, Lục Tâm Đồng và Dương Quá cũng đột phá trong Thiên Địa tháp.
Đối với chuyện Thiên Địa tháp dường như Nam thúc cũng biết không ít. Hắn không ngờ tới trong khoảng thời gian mấy năm hắn bị nhốt trong Hư không bí cảnh, không có mặt ở ngoài thì Thiên Địa tháp này đã mở ra.
– Chư vị, lần này ta và Thiếu Du đạt được không ít chỗ tốt trong Hư không bí cảnh. Tin rằng vừa rồi chư vị cũng đã nhìn thấy.
Nam thúc nhìn mọi người nói.
Mọi người nghe vậy, ánh mắt kích động và nóng bỏng. Vừa rồi mọi người đã tận mắt nhìn thấy, bên trong có không ít thần khí thượng cổ. Truyền thừa của Đế giả, vũ kỹ, linh kỹ Thiên cấp, còn có không ít đan dược Đế phẩm. Mỗi một thứ đều là trọng bảo mà tất cả mọi người trên đại lục mơ ước, mỗi một thứ đều có thể khiến cho người ta điên cuồng. Mà vừa rồi chưởng môn móc ra một đống lớn.
– Thiếu Du để cho ta phân phát những thứ phù hợp cho mọi người. Chuyện này không thành vấn đề, nhưng mà hai ngày sau, Thiếu Du muốn tới Vạn Thú Tông. Tất cả mọi người ở đây cũng không có thời gian luyện hóa bảo vật. Vậy thì đợi sau việc này sẽ phân cho mọi người. Chư vị thấy thế nào?
Nam thúc nói xong, nhìn qua mọi người rồi hỏi.
Mọi người nhìn nhau, tuy rằng Nam thúc nói có đạo lý, cũng quả thực là như vậy, thế nhưng trước mặt trọng bảo, ai cũng có một chút tư tâm. Nhưng mà Nam thúc đã nói vậy, mọi người tự nhiên không có ý kiến, cũng không dám có ý kiến.
– Ta thấy cứ như vậy đi, hiện tại cũng không có thời gian luyện hóa bảo vật. Tất cả đợi sau này rồi tính tiếp, hiện tại tất cả trở về chuẩn bị đi. Huyết cừu tám năm của Phi Linh môn hiện tại cũng nên đòi lại từng thứ một.
Thánh Thủ Linh Đế nói.
– Mọi người không có ý kiến gì chứ?
Hàn Băng Đại Đế nhìn mọi người rồi nói.
– Chúng ta tự nhiên không có ý kiến.
Cực Lạc Tam Quỷ lập tức nói, chuyện có lợi dù sao cũng không tránh thoát khỏi đầu bọn họ, cho nên hiện tại cũng không cần phải nóng nảy.
– Ta cũng không có ý kiến, hai ngày sau sẽ tới Vạn Thú Tông.
– Ba ngày sau huyết tẩy Thiên Kiếm môn.
Một đống Tôn giả của Phi Linh môn lập tức lớn tiếng nói, huyết cừu tám năm, hiện tại rốt cuộc có thể báo thù, tám năm rồi, bọn họ đã chịu áp lực tám năm rồi.
– Lần này nhất định phải thu thập bọn họ cho tốt.
Độc Long khẽ quát, đôi mắt to như chuông đồng đỏ thẫm.
– Tất cả xuống dưới chuẩn bị đi.
Thánh Thủ Linh Đế khua tay nói, phần đông Tôn giả cùng với yêu thú linh thú bát giai, cường giả lập tức lui ra.
– Độc Cô lão đệ, đệ mau nói với ta chuyện mấy năm qua đi. Trong Hư không bí cảnh kia rốt cuộc mấy người đã phát hiện ra thứ gì?
Một đống lớn bảo vật kia Thánh Thủ Linh Đế cũng nhìn thấy, tất cả đều là trọng bảo. Chuyện này khiến cho trong lòng Thánh Thủ Linh Đế và Hàn Băng Đại Đế kinh ngạc.
– Khi nào ở cùng một chỗ ta sẽ nói, dường như lại có người tới.
Ánh mắt Nam thúc biến đổi, trong tâm thần dò xét của hắn lúc này đã phát hiện ra một ít động tĩnh bên ngoài Phi Linh môn, sắc mặt kinh ngạc nói:
– Là hai Đế giả.
– Là nhị đệ cùng với tam đệ của ta.
Thánh Thủ Linh Đế lập tức nói:
– Không ngờ bọn họ lại tới nhanh như vậy.
– Đế giả, bọn họ cũng thành Đế sao?
Nam tuhsc kinh ngạc không thôi, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
– Động tĩnh vừa rồi Thiếu Du làm ra cũng không nhỏ, có lẽ toàn bộ đại lục lúc này đều đã biết nó đi ra khỏi Hư không bí cảnh.
Ánh mắt Hàn Băng Đại Đế vẫn còn có chút rung động, nói:
– Không ngờ Thiếu Du giận dữ lại khiến cho thiên địa dị tượng, quá kinh thiên động địa, không phải là người thường a.