Trái lại sĩ khí của Đế Đạo minh càng ngày càng mạnh, cường giả so với số lượng cường giả Thiên Địa minh lúc này càng nhiều, đệ tử Thiên Địa minh đã bắt đầu bối rối.
- Trốn, chạy mau.
Trong đám người rốt cuộc có người hét lớn, muốn trốn.
- Trốn, chạy mau.
Có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, huống chi ngay cả minh chủ cũng hạ lệnh thối lui. Lập tức cả một mảng lớn người chạy trốn. Phía hải vực xa xa, vô số ánh mắt nhìn vào trong không gian bên này, trong ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi, đại chiến mấy vạn người, vạn năm qua chưa từng có việc lớn như vậy.
...
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, hỏa diễm màu xanh da trời vẫn còn đang tiếp tục cuồn cuộn. Thế nhưng dưới quang mang của kim đao màu vàng không thể làm nên chuyện gì.
Lúc này Lục Thiếu Du hoàn toàn chìm đắm trong trạng thái lĩnh ngộ. Kim quang quanh thân lan tràn. Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm không biết từ nơi nào, năng lượng thuộc tính kim vô hình nhanh chóng hội tụ tới.
Lĩnh ngộ thuộc tính kim, đem thuộc tính kim lĩnh ngộ tới đại thành. Đây vẫn luôn là mộng tưởng của Lục Thiếu Du. Lục Thiếu Du tự biết đi theo con đường của tiền nhân rất khó có thể siêu thoát, thoát khỏi con đường tiền nhân mà tìm được phương hướng mới. Chỉ có thể đi một con đường mới, có lẽ có thể đi thông tới phương hướng và một cấp độ khác.
Lĩnh ngộ thuộc tính kim tới đại thành, đặt chân vào hàng ngũ Nhân Hoàng tộc, đây cũng là mộng tưởng của Lục Thiếu Du.
- Nhân loại đáng chết, vô sỉ, có bản lĩnh thì đi ra cho ta.
Trong không gian tràn ngập dung nham nóng bỏng cùng với hỏa diễm màu xanh da trời, Thái Cổ U Minh Viêm liên tục rít gào. Hắn cũng không thể làm gì khác hơn, trốn ở trong quang mang quỷ dị của bảo vật kia, hắn không có biện pháp nào khác, hắn rất kiêng kỵ khí tức trên bảo vật kia.
Mà lúc này một cỗ khí tức lạ lẫm không ngừng tiến vào trong cơ thể hắn, tràn ngập sự sắc bén, lạnh lẽo, không ngờ hắn lại khó có thể ngăn cản. Trong lúc mơ hồ trong lòng hắn có cảm giác kinh hãi.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, quang mang thuộc tính kim quanh quẩn thân thể Lục Thiếu Du, hắn tiếp tục đắm chìm trong lình ngộ.
Chiều tà, ánh trời chiếu chiếu rọi, quang mang rơi vãi.
Trên Đông Hải, mặt trời ở đường chân trời, quang mang biến mất trong hải vực mênh mông. Chỉ có phía chân trời hiện lên quang mang năm màu, kéo dài bất diệt, chiếu rọi mặt nước.
Đại chiến kinh thiên động địa trên Đông Hải đã qua từ lâu, người Đế đạo minh tản đi. Người Thiên Địa minh chạy trốn chết. Cường giả vẫn lạc vô số, thi thể ngổn ngang, máu tươi lan tràn ra chung quanh nhuộm đỏ mấy vạn dặm hải vực, sát khí máu tươi ngập trời.
Những người phía xa đánh giá, đại quân hơn ngàn vạn của Thiên Địa minh tới đây, thế nhưng số người đào tẩu sợ rằng chỉ có một nửa. Ít nhất có bốn năm trăm vạn người vẫn lạc trong hải vực này. Mà thương vong của Đế Đạo minh thì nhỏ hơn nhiều.
- Trận chiến kinh thiên a, quá nhiều người.
- Đều là mạng người a, mấy trăm vạn người, ta còn chưa nghe nói qua có đại chiến nào kinh người như vậy.
- Lần này Thiên Địa minh xem như lần nữa tổn thất cực lớn. Cường giả vẫn lạc không ít, dường như ta còn nhìn thấy có ba Chuẩn Đế Đế Đạo minh liên thủ ép một Chuẩn Đế của Thiên Địa minh tự bạo.- Cường giả Chuẩn Đế tự bạo quá kinh khủng, khiến cho ba Chuẩn Đế kia bị trọng thương, sợ rằng thiếu chút nữa mất mạng. Vậy là Thiên Địa minh lại tổn thất một Chuẩn Đế.
- Tóm lại Thiên Địa minh lần này bị trọng thương.
Trong không gian, từng đạo thân ảnh phía xa vây xem lúc này còn chưa tán đi. Tiếng thấp giọng nghị luận hội tụ lại một chỗ tạo thành thanh âm không nhỏ. Mãi đến khi sắc trời dần đen kịt lúc này mới có người từ từ rời đi.
Sưu Sưu.
Cũng tại lúc này có không ít người phóng xuống phạm vi hải vực bị nhuộm đỏ bằng máu tươi. Bắt đầu tìm kiếm xem có gì thu hoạch trong đại chiến giữa Đế Đạo minh và THiên Địa minh hay không.
Vạn nhất có nhẫn trữ vật của cường giả Tôn cấp sót lại không bị cường giả Đế Đạo minh cầm đi thì phát tài lớn.
Sưu Sưu.
Không ít người cũng nhanh chóng tiến vào trong hải vực, bắt đầu tìm kiếm xem có thu hoạch hay không, thậm chí còn có không ít người chui vào chỗ sâu trong hải vực để tìm kiếm.
- Không tốt, có yêu thú trong nước, chạy mau.
Ở trong mặt nước có tiếng hét lớn vang lên, ban này có động tĩnh kinh người cùng với thi thể ngổn ngang, đêm xuống hấp dẫn không ít yêu thú trong nước tới đánh chén.
Ngao Ngao.
Từng đầu yêu thú trong nước mở ra cái miệng lớn, đem một mảng lớn thi thể trên mặt nước nuốt vào trong bụng.
Thân thể những vũ giả, linh giả này đối với chúng yêu thú, linh thú trong nước mà nói, tác dụng không khác gì vũ giả, linh giả phục dục đan dược cùng với linh dược. Hiệu quả không tệ, đối với yêu thú linh thú cũng là mỹ vị. Yêu thú trong nước ở Đông Hải đương nhiên sẽ không bỏ qua, đại chiến chấm dứt, vô số yêu thú trong nước dần dần ngoi đầu lên.
Trong đại chiến kinh khủng ban ngày, cơ hồ tất cả yêu thú trong nước ở trong phạm vi hải vực này cho dù là Yêu Vương cũng tự động né ra.
Ban đêm, trong cảnh đêm bao phủ, một vầng trăng sáng nhô lên cao. Trên trời cao, vô số ngôi sao đầy trời lập lòe, trong sơn mạch Vụ Đô, trong quần sơn thi thoảng lại hiện lên ngân quang.
Sưu Sưu.
Từ trong đường hầm không gian ở sơn mạch Vụ Đô có từng đạo thân ảnh nhảy ra, lập tức nhảy lên không trung rồi biến mất tại chỗ.
Cũng không có bao lâu, từng đạo thân ảnh giống như lưu quang xuất hiện ngoài Phi Linh môn. Từng đạo thân ảnh hiện lên rõ mồn một, chính là đám người Lục Tâm Đồng, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Độc Yêu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Bàn Hủy, Hỏa Sí Tôn giả, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ cùng với chúng cường giả còn lại của Phi Linh môn.
Ở bên cạnh chúng cường giả Phi Linh môn lúc này còn có Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Đạm Đài Tuyết Vi, Mộ Dung Lan Lan, Lạc Kiến Hồng, cùng với mấy cường giả của Linh Thiên môn, Vân Dương Tông, Thiên Vân đảo, Nhật Sát các.
Ngay khi đại chiến còn chưa hoàn toàn chấm dứt, người của bốn sơn môn Thiên Vân đảo, Nhật Sát các, Kiền Hiên Đảo, Tinh Ngục các ở Đông Hải đã biết được biết được tin tức về biến cố của Phi Linh môn cho nên người của Phi Linh môn ở Đông Hải cũng nhanh chóng biết được.
Lục Tâm Đồng cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và các cường giả Phi Linh môn sau khi biết được, lòng nóng như lửa đốt, cấp tốc từ Đông Hải quay về. Đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Lạc Kiến Hồng, Đạm Đài Tuyết Vi cũng hộ tống tới đây. Kỷ Diệu Tông, Ô Chấn Vũ muốn đến, thế nhưng trên Đông Hải lúc này cần người giải quyết hậu quả, cho nên hai người mới ở lại trên Đông Hải.
Cường giả Phi Linh môn giờ phút này nhìn Phi Linh môn tràn ngập mùi máu tươi, giống như phế tích, ánh mắt bắt đầu âm trầm.