Cả không gian hỗn loạn, dưới công kích như vậy, cả không gian mấy ngàn thước trên không trung trực tiếp vặn vẹo. Chung quanh sơn băng địa liệt, cả quảng trường ầm ầm nổ mạnh, không gian hỗn loạn khiến cho mọi người kinh hãi, tim đập thình thịch.
- Đây là công kích gì, không ngờ lại kinh khủng như vậy.
- Dương Quá kia chỉ sợ thảm rồi.
Mọi người trợn mắt líu lưỡi, bọn họ chưa từng nhìn thấy ai công kích như vậy. Hoàn toàn giống như người điên, không để ý tới sự tiêu hao của mình. Mà người ngoài sao có thể hiểu được, Lục Thiếu Du dựa vào đan điền khổng lồ, căn bản không quan tâm tới một chút tiêu hao như vậy.
Sau khi hơn mười đạo quang mang màu xanh tiêu tán, sắc mặt Dương Quá lúc này rốt cuộc đã tái nhợt. Thân thể liên tiếp lùi lại trong không trung, dáng vẻ vô cùng chật vật. Mà ngay cả khải giáp trên người cũng ảm đạm.
Ngay khi Dương Quá bị đẩy lui, đột nhiên một lần nữa lại cảm nhận được khí tức của Lục Thiếu Du, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn chăm chú về phía trước.
- Hư Linh Huyễn Ấn.
Một tiếng quát vang lên, trong mắt Lục Thiếu Du có một cỗ quang mang quỷ dị lập tức bắn vào mắt Dương Quá.
Sắc mặt Dương Quá đại biến, trong đầu đột nhiên mê muội, ánh mắt thoáng ngốc trệ, trong lòng thầm kêu không ổn, cố gắng giãy dụa, thế nhưng đã chậm.
- Hàn Băng Đổng Kết Sát.
Chỉ trong nháy mắt, trong không gian nơi Dương Quá đứng, gợn sóng trong không gian lập tức sôi trào, một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn ra bốn phía, trong cỗ khí tức này xen lẫn hàn băng chi khí.
Một lát sau, ngay khi Dương Quá phục hồi tinh thần lại, không gian lập tức bị đóng băng, ngay sau đó, cả người lập tức bị hàn băng bao phủ.
Phanh Phanh.
Một thanh âm bạo liệt cực lớn vang vọng trong không trung, hàn băng trực tiếp nổ tung. Thân thể Dương Quá theo hàn băng nổ tung, khải giáp quanh người bị rạn nứt, sau đó hóa thành từng mảnh vỡ tiêu tán trong không trung.
Phanh Phanh.
Giờ phút này, thân thể Dương Quá từ trên không trung trực tiếp rơi xuống đất, mặt đất rạn nứt, đá vụn bay bốn phía, sắc mặt tái nhợt, khí tức trên người uể oải không ít.
Thực lực khi Lục Thiếu Du thi triển Hàn Băng Đổng Kết Sát cũng miễn cưỡng có thể chống lại Vũ Vương tứ trọng. Vừa rồi sau khi điên cuồng công kích một phen, lại thêm Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng làm tiêu hao đối phương. Lúc này Dương Quá đã tiêu hao vô cùng nghiêm trọng, rồi lại chống lại Hàn Băng Đổng Kết Sát của Lục Thiếu Du, tăng thêm Hư Linh Huyễn Ấn, dưới tình huống Linh Vũ kết hợp khiến cho Dương Quá kia lập tức bị thương nặng.
- Ta thua.
Dương Quá nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, tay khẽ lau vết máu nơi khóe miệng rồi nói:
- Chẳng lẽ ngươi chính là Linh Vũ song tu trong truyền thuyết sao?
- Đúng vậy, ngươi chính là người thứ nhất khiến cho ta phải bộc lộ Linh Vũ song tu.
Lục Thiếu Du nói. Nếu không phải là như vậy, hắn căn bản không thể thắng nổi Dương Quá này, Vũ Vương tứ trọng, có thể nói trên phương diện vũ giả, dùng thực lực bình thường của hắn, cho dù toàn lực ra tay, dựa vào vũ đan ngũ sắc, dùng tất cả công kích lực lượng thuộc tính cùng với tác dụng của Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng, lại được đan điền khổng lồ chèo chống, cuối cùng Linh Vũ kết hợp, thúc dục Hàn Băng Đổng Kết Sát mới có thể đánh bại Dương Quá này.
Đương nhiên, Lục Thiếu Du cũng biết nếu như hắn dùng hết thủ đoạn, muốn đối phó với Dương Quá này cũng không phải là không có cách nào. Hắn còn có Huyết Lục, Huyễn Ảnh Thanh Vũ, cùng với Chu Tước Huyền Vũ Quyết còn chưa thúc dục. Mà những thứ này một khi thúc dục, đối với khiêu chiến kế tiếp, càng thêm khó khăn. Trong lúc mơ hồ, Lục Thiếu Du có cảm giác, đối thủ lớn nhất của hắn chính là Thánh Nữ Tử Yên cùng với Lăng Thanh Tuyền kia. Cho nên hắn cần phải bảo lưu những con át chủ bài này đối phó với nhị nữ kia.
- Tỷ tỷ từng nói, nhân ngoại hữu nhân a. Hóa ra lại đúng là như vậy.
Dương Quá khẽ thở dài, lập tức đi xuống dưới đài.
- Hàn Băng Đổng Kết Sát, đây chính là vũ kỹ của Phá Quân ca ca a. Chẳng lẽ...
Hai mắt Lục Tâm Đồng sáng ngời, trong mắt bắn ra tinh quang.
Lúc này, chung quanh quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều líu lưỡi. Đối với một màn rung động cùng với điên cuồng mọi người còn chưa phục hồi tinh thần.
Trên đài cao, tất cả cường giả nhìn nhau, không ít người líu lưỡi không nói ra lời.
- Linh Vũ song tu trong truyền thuyết, Vũ Vương nhất trọng không ngờ đánh bại Vũ Vương tứ trọng.
- Cuối cùng Linh Vũ kết hợp, uy lực đại tăng a.
- Không ngờ Linh Vũ song tu thực sự tồn tại, đây không phải là truyền thuyết, thực sự là Linh Vũ song tu.
- Quỷ Sát Dương Quá này không ngờ lại là người Linh Vũ song tu, Vũ Vương nhất trọng, Linh Vương nhất trọng. Lại là vũ giả ngũ hệ, thiên phú như vậy, quả thực hiếm thấy.
- Người này rốt cuộc có địa vị gì, thiên phú như vậy, nếu như thu vào trong môn thì tốt biết bao.
- Phải thăm dò lai lịch người này.
Rung động, tất cả mọi người đều rung động. Kể cả là chúng cường giả trong Thiên Địa các, Kình Linh Vương, tất cả sơn môn lớn, Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Gia Cát Tây Phong, Mộ Dung Lan Lan,... Tất cả mọi người lúc này đều líu lưỡi. Vũ giả ngũ hệ, Linh Vũ song tu, thiên phú như vậy bọn hắn chưa từng gặp qua một người nào, quả thực chưa từng nghe nói qua.
- Chư vị trọng tài, có thể xem như ta thắng không?
Lục Thiếu Du nhìn biểu hiện trên mặt của tất cả mọi người, chuyện này hắn cũng đã sớm tính tới. Một khi thân phận Linh Vũ song tu bị bại lộ, đủ để tạo thành oanh động không nhỏ.
- Quỷ Sát Dương Quá thắng.
Nghe Lục Thiếu Du hỏi vậy, đại hán Vũ Vương mặc hoàng bào của Thiên Địa các mới phục hồi tinh thần, lập tức tuyên bố. Trong giọng nói mang theo sự kích động tới run rẩy.
- Quỷ Sát Dương Quá, Linh Vũ song tu, Quỷ Sát Dương Quá, Linh Vũ song tu.
Trên thính phòng, tiếng hoan hô từ khán giả bốn phía vang lên. Từng tiếng hoan hô hội tụ tạo thành thanh âm giống như sấm rền vang vọng trong không trung. Quỷ Sát Dương Quá một lần nữa thắng trận thứ sáu, đồng thời bại lộ thân phận Linh Vũ song tu, một màn điên cuồng công kích vừa rồi khiến cho vô số người sùng bái. Đây vốn là một thế giới sùng bái cường giả, cường giả dù đi tới đâu cũng là đối tượng vô cùng được hoan nghênh.
- Thiếu Du.
- Ca ca.
Lúc này, hai đạo thân ảnh xinh đẹp từ dưới nhảy lên. Thân ảnh lóe lên rồi lập tức tới trước người Lục Thiếu Du. Hai đạo thân ảnh này đáp xuống, chính là Lục Vô Song cùng Lục Tâm Đồng.
Hai người chăm chú nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt Lục Vô Song hiện lên sự tưởng niệm, nhanh chóng nói:
- Thiếu Du, chàng còn định dấu tới bao giờ nữa?
- Ca ca, là huynh, huynh không lừa gạt được muội đâu. Nhất định là huynh.
Ánh mắt Lục Tâm Đồng lóe lên, trên mặt mang theo sự vui mừng không nói nên lời, thân thể mềm mại nhanh chóng nhảy vào trong lòng Lục Thiếu Du.