Mười năm trước
Năm đó, ba người họ rất thân với nhau. Hàn Dương Phong, Khải Minh Kiệt và Mộ Quân Phong là hội bạn thân chí cốt. Đã được mười năm, vô cùng bền chặt.
Trường quốc tế Concordia – Thượng Hải, Trung Quốc
Trường Concordia nằm trang trọng ngay trung tâm thành phố Thượng Hải. Ngôi trường như một công trình nghệ thuật và có môi trường học tập thân thiện.
Ba năm học trôi qua như thế, ba người họ cùng nhau cố gắng, nỗ lực. Ước mơ của họ là bước chân vào cánh cổng Trường Đại Học Thượng Hải, ai cũng biết Hàn Dương Phong đã có người thương, một cô bé vô cùng đáng yêu.
Ai cũng ghen tị với tình bạn bền chặt của họ, đi đâu cũng có nhau. Luôn đứng đầu bảng xếp hạng trong các kì thi, tương lai rộng mở, gia đình kì vọng rất cao.
Năm nay là năm cuối, họ sẽ diễn ra kì thi quan trọng vào mùa hè năm nay. Hiện tại vẫn còn là mùa đông, không khí lạnh buốt, tuyết rơi xuống từng đợt, ngày lễ giáng sinh cũng sắp đến gần. Ba người họ quyết định đi nhà thờ, năm nào cũng vậy, cầu nguyện những điều tốt đẹp nhất.
Thư sinh, lịch lãm là để miêu tả ba người họ. Mỗi khi xuất hiện, đều trở thành tâm điểm của sự chú ý. Nhất là Hàn Dương Phong, vì thế anh luôn bị hai người bạn trêu chọc.
– “ Người ta đã có người thương rồi, cô gái ấy là tuyệt sắc giai nhân đấy nhé. ” Mộ Quân Phong nói lớn
– “ Haha, đúng lắm. ” Khải Minh Kiệt nói chen vào
Hàn Quân Phong thật sự muốn đấm hai thằng bạn này, rêu rao như vậy để làm gì. Các cô gái nghe thấy thế đành rút lui, không dám đến gần Hàn Dương Phong nữa.
– “ Im cái mồm lại, chúng mày cũng nên yêu đương được rồi đấy. ” Hàn Dương Phong
– “ Tao á, phải đỗ Đại Học Thượng Hải, phải giàu thì mới yêu được. Ông ta luôn dòm ngó tao, đâu phải mày không biết. ”
Mộ Quân Phong nói, anh không biết ông ta có phải cha mình không. Chỉ biết anh lớn lên, cái người anh gọi là cha luôn luôn chửi mắng anh thậm tệ, nói rằng anh phải tài giỏi như người ta, dù bản thân anh cố gắng thế nào, ông cũng không công nhận. Chịu bạo hành và chửi mắng quá nhiều, Mộ Quân Phong cũng dần quen, không buồn nữa. Mẹ anh sớm đã qua đời từ lúc anh mười tuổi, cũng là do bị ông ta bức chết, sốc thuốc rồi qua đời. Mẹ của Mộ Quân Phong không khác gì nô lệ tình dục của ông ta, ngày ngày chứng kiến, Mộ Quân Phong chỉ hận bản thân chưa đủ mạnh để giết ông ta ngay lập tức.
– “ Đừng nghĩ nữa, không còn gia đình thì còn bọn tao mà, anh em sẽ không bỏ mày đâu. Hứa danh dự luôn đấy. ” Hàn Dương Phong đập tay vào vai Mộ Quân Phong, nghiêm túc nói
– “ Đúng đó, thành kẻ mạnh để lật đổ ông ta. Không thể để kẻ tàn ác sống trong thảnh thơi được. ” Khải Minh Kiệt tiếp tục lên tiếng
– “ Được rồi, không nhắc nữa. Kệ ông ta, muốn làm cái chết gì thì cứ làm. ” Khải Minh Kiệt
– “ Hôm nay là giáng sinh, cuối năm rồi, lại sắp đến năm mới. Cố gắng hết mình, đậu Đại học Thượng Hải hết nha. ”
Mộ Quân Phong nhìn toàn cảnh xung quanh, màu sắc rực rỡ, người người đông đúc, không khí ồn ào, náo nhiệt. Anh lại nhớ về tuổi thơ của mình, đau thương và nước mắt của mẹ.
Mùa giáng sinh, gia đình hạnh phúc sum vầy. Mộ Quân Phong chỉ có hai người bạn dám chơi với anh, anh rất muốn đến thăm mộ và thắp hương cho mẹ nhưng ông ta lại không cho phép anh làm việc ấy. Dù anh van xin như thế nào, ông ta vẫn không cho. Mộ Quân Phong chỉ biết nuốt cục tức vào trong, không thể làm gì được.
Ba con người, mỗi người một ước mơ, mỗi người một cuộc sống. Họ đều hướng về một mái trường, cùng chinh phục cánh cổng Đại Học danh tiếng.
Ngày này, ở nhà thờ và giáo xứ nào cũng diễn ra lễ hội náo nhiệt, đông vui. Gia đình êm ấm, hạnh phúc, đông đúc tất cả các thành viên trong nhà. Thời gian đã trôi qua gần mười năm nhưng Hàn Dương Phong vẫn không ngừng nhớ về cô gái năm nào, chính là Triệu Thanh Tuyết, rất lâu rồi không liên lạc được với nhau. Anh không biết cuộc sống hiện tại của cô ra sao, anh mong sẽ gặp lại cô. Hàn Dương Phong sẽ cố gắng thật tốt, học thật giỏi để sau này đường đường chính chính rước cô gái anh thương về làm vợ anh.